Bệnh Nghiện Em (Lăng Việt) (Truyện FULL)

Mật động bị thao lộng nghiêng trời lệch đất đã sướng quá sức chịu đựng, giờ thêm máy rung ấn vào hạt le, làm sao thân thể non nớt chịu được. 

Cô uốn éo không ngừng, luôn miệng cầu xin: 

- Đừng... Tha cho em... Xin anh... 

- Sướng không? 

- Sướng... không chịu được đâu..Á... 

Lăng Việt ác ý bật nấc hai. Hạt le bị rung rè rè, khoái cảm phun trào như nước lũ. 

- Á. .. Đến. .. đến rồi... 

Khổng Tư ưỡn cao hông, mật dịch ồ ạt chảy thành dòng tưới lên đầu nấm, tràn ra ngoài, toàn thân cô co giật khe khẽ, mắt dại đi. 

- Tạm tha cho em. 

Lăng Việt tắt máy, ném qua một bên, chồm lên luồn tay xuống khoeo chân bắt cô tách rộng cả hai chân, dập từ trên xuống. 

- A... a... a... 

Cực khoái còn đang tấn công dữ dội, mật đạo lại bị Lăng Việt dùng cọc thịt đóng phập phập điên cuồng không thương tiếc, Khổng Tư không chịu nổi, cào cấu lưng hắn, giãy giụa chống cự. 

- Không... Xin anh... Dừng thôi... 

- Sướng đến chết đi... Chơi chết em... Cày nát lỗ nhỏ này. Để xem còn 

dám ôm ấp thẳng khác không.. 

Hắn ngậm môi cô, luồn lưỡi vào miệng hôn ngấu nghiến. 

- Ưm... đừng... Không thở được... - Khổng Tư hổn hển. 

- Nuốt xuống... 

Hắn kề môi lên môi cô, lưỡi đâm chọc giống như chày đang đâm bên dưới, gợi dục kinh khủng. 

họng. 

Khổng Tư mút lưỡi hắn, nuốt hết nước bọt, hút mạnh, nức nở trong cổ 

Mật đạo đã tê không còn cảm giác, hạ thân cũng tê, hai bắp đùi và chân không ngừng run rẩy, bủn rủn. 

Lăng Việt vẫn không tha cho cô, liên tục dập phành phạch, ngoáy tròn, thúc các góc độ, ma sát thịt mềm trong động không chừa chỗ nào. Khổng Tư càng bóp chặt hắn càng sướng. 

- Ra đi... Xin anh... 

- Nói tục đi. 

- Không... 

- Không nói, còn lâu anh mới ra được. 

Lăng Việt hít hà, cắn môi cô, thu chân lên cao hơn để kéo rộng biên độ, mỗi lần rút gậy đều rút gần hết, khi dập vào thì lút cán, đỉnh sâu tít bên trong. 

Khổng Tư rên rỉ chịu trận một hồi, thực sự không chịu được, thì thầm vào tai Lăng Việt: 

- Ra đi mà... Chày to quá... chịu không nổi... 

- To như thế nào? 

- To bằng cổ tay người ta... a... đâm sâu quá... Chọc vào cổ tử cung. 

đau nhói... a... Sướng quá... 

Cô càng nói hắn càng làm nhanh mạnh. 

- Tiếp đi... Dâm hơn nữa... 

- Chơi em chết mất... Sướng tê cả người... Muốn được mút ngực. Hắn cong lưng thúc, cúi đầu ngoạm một bên ngực Khổng Tư, mút mạnh. 

- Đúng rồi... Đá lưỡi... Đá ngang cơ mà... A... Đồ dâm tặc, chơi nhiều phụ nữ lắm chứ gì... Kinh nghiệm đầy mình... 

Lăng Việt cười khùng khục trong cổ họng: 

- Thiệt thòi cho em rồi... Em chỉ được ăn một củ khoai... Ngoan, bóp chặt khoai đi... Nghiền nát nó... Thích gì anh chiều. 

Khổng Tư thóp bụng, bóp chặt gậy. Thịt động mút mát mơn trớn thân gậy, bao bọc đầu nấm, ướt át mê mẩm. 

Lăng Việt hút mạnh đầu ngực, rít lên từng hồi trầm khàn, phi nước kiệu như máy. 

- Á... Ra đi... ra... Á... 

Khổng Tư muốn vùng dậy, hạ thân giật đùng đùng vì cực khoái đến lần nữa nhưng thân thể Lăng Việt đè bên trên, cô bị chặn, lại nằm vật xuống, lắc đầu lia lịa, kêu lên những tiếng nghẹn ngào. 

Lăng Việt chịu không nổi, nhả ngực cô, siết hai tay ghim lên đỉnh đầu, hung ác đâm rút mấy chục phát rồi gồng mình bắn ra. 

- A... 

Cả hai đồng thời kêu lên, một cao vút, một trầm thấp. 

Gậy giật giật trong mật động. Vách động co bóp xoắn lấy gậy, mút hết bạch dịch nuốt vào trong. 

Lăng Việt thở hồng hộc, mồ hôi vã như tắm, lật ngửa để Khổng Tư năm sấp trên người mình, không rút ra. Gậy thịt chôn sâu vào mật động, khoái cảm tiêu hồn bao bọc thân thể cả hai. 

Lăng Việt ôm chặt Khổng Tư trong ngực, nhắm mắt tận hưởng. 

Cô rũ ra, không biết mình đang ở tầng mây nào. Cực khoái tẩy trắng tâm 

trí, toàn thân như có điện giật. Cô nằm im, muốn khoảnh khắc này kéo dài 

mãi. 

Hai ngày nhịn thèm, giờ được thoả mãn nhẹ nhõm vô cùng. Khổng Tư 

rúc đầu vào ngực Lăng Việt, bất chấp mồ hôi cả hai đồ như tắm, cô vẫn dán 

lên hắn không rời. 

Mùi mồ hôi của Lăng Việt gay gắt không dễ chịu cô cũng mặc kệ. 

Nằm một chốc, Khổng Tư thiu thiu ngủ. 

Lăng Việt với tay lấy thuốc lá ở bàn đầu giường, châm lên hút, nhẹ 

nhàng xoa lưng cô. Khổng Tư cựa mình, hông ấn nhẹ xuống dưới, cảm nhận 

cây gậy đã hơi mềm nằm trong người mình, thực sự không muốn nó rút 

lui. 

Lăng Việt thì thầm: 

- Muốn mua gì không? 

- Um... 

- Trang sức, xe, chung cư khác... 

Khổng Tư mở mắt, ngẩng đầu kê cắm lên ngực hắn: 

- Chung cư khác? Anh không thích chỗ này? 

- Không phải... Mua để đó, lên giá bán. Không thừa. 

- Anh cũng mua nhà cho bạn giường? 

Lăng Việt nhếch mép cười tà: 

- Ở đâu ra. 

- Vậy bạn tình khác? 

- Không. Hồi xưa anh không có tiền. Mấy năm nay mới rủng rỉnh... 

Xao. 

Kẻ có thể ra giá 50 tỷ bồi thường nếu phá thoả thuận, bảo không có tiền ai tin. Lừa trẻ con chắc. 

Nhưng Khổng Tư không vạch trần, thủ thỉ: 

- Sao tự nhiên muốn tặng quà? 

- Có qua có lại thôi. Em nấu nướng dọn dẹp, làm hết việc nhà... 

Ngoan. 

Ủa, đó là thoả thuận từ đầu mà. Ngược lại, cô cầm thẻ của hắn đi chợ, có phải bỏ đồng nào từ túi mình đâu. 

Vậy là biến thành hẳn nuôi cô ăn, cũng hoà làng còn gì. 

Nhưng Khổng Tư không nói, mỉm cười: 

- Tặng quà thì tự chọn đi, hỏi người ta làm gì... Không nhận quà do người khác chọn. Nếu anh không đích thân đi mua thì thôi, không cần tặng. 

- Thích thứ gì? Trang sức hả? 

- Biết rồi còn hỏi. 

Khổng Tư không nhịn được, vuốt ve xương quai xanh của Lăng Việt. 

Hắn hôn lên trán cô, dụ dỗ: 

- Lát làm trong nhà tắm đi. 

Cô khẽ gật đầu, má hơi nóng lên. 

Lăng Việt thấy cô dễ dụ, cười đểu: 

- Làm ngoài ban công nữa... 

- Không... Lỡ hàng xóm thấy... 

- Nửa đêm, tắt hết điện, ai thấy? 

Khổng Tư hơi bĩu môi, đảo mắt không đồng ý ngay. 

Lăng Việt cười khúc khích, từ từ đưa đẩy ra vào nhè nhẹ. Cây gậy đã hơi 

eyJpdiI6IlZYdmpiSWUwXC9QR084WFkwNnUzNWJnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im1RWmJ1N1V4TWdcL29GSlpycHFlWXdmWVRGSk42Znlyc1RDTkZGNHdkYzIwYWxmNU5SazYwdkFKSWhyY2ZcL3lzR3hqYTNlbVJoRXprV1pQXC93aXlmU2tQaHliQTVzTFdCSkltaExDMzRCYzhnZzFKQkJ4UVVhZDRpQ21kYTVXb29vbnFNV0VQc29KTlpyOWdibVdyZEZNUjJaMzBQKzVLaThwYXYweTZ4ZGJXd1FUUWtBTUttRTVjYXIwZVNkdStxSmVvQ0V3d2NIZU9DaFBnZWZlWjRQYkhEUDRFRXlMWXlGcWUwZ3BYTzh0M0VMVk9RWE5BUmNPUTJYdGc4Tk1TSVlKaXRiTXROYk5ES1BoV2JwS3VMZzdRPT0iLCJtYWMiOiI1NGZiMzkwMmFiMmU5ODJlZGEyYmFhMGY5ODIzMjU1MTUzNDYxN2I1Yjc4MWMyYjYxMGM1YjYwYTViNTQ0NDA4In0=
eyJpdiI6IlZtdlVBeTBvd2l4NUcyVnlkZUlKcHc9PSIsInZhbHVlIjoiUWdHd0lzYWx1T2JFSFwvM0NVeVVjVWVcL0tMc3JQdG5UNGgzNTJKY0hmYllRV0JFTURDVXA0emlmQlBlcE10NEhGak1keHowaWdKSUQzdnNKNzkwczh2cU50U2srWG1MbGVWQ3hCNXpqSDVtTT0iLCJtYWMiOiI3MDRjNzBlZjU0MTVlN2NiMjllNjFiZWZhYWEyOTVkNmQwM2QwZjE0YzNkN2RhYzlhOWU3YmQ3M2I2MzdkYzIzIn0=

 

Ads
';
Advertisement