Lăng Việt nằm thúc một hồi, ngồi dậy tốc áo Khổng Tư lên, ngoạm nhũ hoa mút mát điên cuồng.
- Um...
Lưỡi hắn lia ngang dọc, hông thúc lên, ôm ghì eo lưng cô hỗ trợ nhún nhảy lên xuống. Chuyển động nhịp nhàng càng lúc càng thuần thục, biên độ co kéo lớn dần. Chày thịt thùm thụp đâm chọc bức dịch tiết chảy ra ướt rượt. Vách động trơn tuột mềm mại ấm nóng bóp chặt từng tấc thịt trên chày, khoái cảm bùng cháy.
Khổng Tư rên hừ hừ, ôm cổ, vò tóc Lăng Việt, ấn hắn vào ngực mình muốn hắn mút mạnh hơn, liếm nhanh hơn. Họ điên cuồng siết chặt nhau, kẻ nhún người thúc, mê man đắm đuối truy đuổi nhục dục.
Chiếc xe nhún lên xuống nhè nhẹ, khoang xe nóng bỏng tràn ngập tiếng thở hổn hển, tiếng hôn mút chụt chụt tình sắc. Mùi mồ hôi quyện cùng hơi thở của Lăng Việt toả ra hun Khổng Tư nôn nao. Cô xóc nảy điên đảo trên người hắn, bị cự vật thúc tới nơi sâu nhất, đau đớn tê tái đê mê.
Rong ruổi một hồi, Lăng Việt trở mình vật Khổng Tư xuống, chồm lên thúc phạch phạch điên cuồng. Hắn lồng lộn trên bụng cô như thú hoang động dục.
- A... Mạnh quá... Đừng mà...
Khổng Tư thở không ra hơi, sướng đến nỗi cào cấu lung tung lên người hắn mà không hề biết. Lăng Việt banh hai đùi cô ra, hùng hục đâm chọc, phi nước kiệu.
Cự vật chà đạp vách động đến nóng rực, tầng tầng thịt mềm bên trong bị co kéo ma sát không ngừng. Biết Khổng Tư thích cuồng nhiệt, Lăng Việt
làm không tiết chế, hùng hổ vùi dập điên cuồng, hung hăng trút hết dục
vọng vào từng động tác va chạm, chôn sâu nghiệt căn như muốn nhét luôn
hai hòn bị vào.
Hơi thở thô suyễn phả vào mặt Khổng Tư, sự kích tình lan sang cô, cao
trào sắp đến. Tốc độ dập như máy khiến cô không chịu nổi, rên rỉ:
- Nhẹ chút... A... Sướng quá... Thúc lên trên...
- Chỗ này?
Lăng Việt đổi góc độ một chút đâm Khổng Tư thất điên bát đảo.
- Um... um...
- Nhiều nước quá. Sướng lắm phải không?
Khổng Tư lung tung lắc đầu rồi sợ hắn bực tức lại gật đầu. Nếu khiến
hắn thoả mãn tâm lý, hắn sẽ phóng thích nhanh hơn. Ngược lại, chọc hắn
giận, hắn quần cho cả tiếng đồng hồ, sướng thì sướng thật đấy nhưng sau đó
toàn thân cô sẽ đau ê ẩm.
Chày thịt khuấy động bên trong, không ngừng ra ra vào vào.
- Đừng ngoáy... A... rách mất...
- Không thích bị cọ?
- Thích... Nhưng mà...Á...
Lăng Việt ác ý vừa đâm chọc vừa ngoáy, thịt huyệt như bị xoắn lại, dồn nén lung tung tê ngứa không chịu nổi. Lăng Việt lật úp cô xuống, để cô nằm sấp trên ghế, ngồi hẳn lên đùi cô mà cắm vào. Đầu nấm đỉnh lộng vào điểm
G.
Khổng Tư sướng tới mức mắt mờ, hai chân run rẩy:
- Đúng rồi... đâm chỗ đó... Ưm... Sướng quá...
- Chỗ này?
- A... Chính nó... Đâm mạnh lên trên. Á...
Dâm dịch xối xả tuổi ra, cả người Khổng Tư co rút, vách động bóp chặt chày thịt, mút mát không ngừng. Điểm G bị thúc mạnh liên hồi khiến cực khoái ập tới đánh úp đại não.
- Sướng... sướng quá...
Khổng Tư run lẩy bẩy, cắn chặt tay, vùi mặt xuống ghế. Hạt lê giật giật điên cuồng, ngón chân co quắp, mông đùi rung khế.
- Chặt quá... - Lăng Việt lẩm bẩm nho nhỏ, hít hà.
Hắn nắm eo Khổng Tư, ghim chặt xuống ra sức đâm chọc, dập bành bạch. Bất chấp cô đã ra, hắn bền bỉ giã chày vào động:
- Thoả mãn không? Chịch cho sướng... Đỡ phải thèm khát liên tục...
- Dừng chút... Đừng... Không chịu được...
Khổng Tư giãy giụa muốn đẩy ra nghỉ một lát nhưng Lăng Việt chưa đến, không cho.
Hắn ấn chặt cô xuống ghế, hạ thân va chạm không ngừng, hai hòn bi đập vào mông đùi, động thịt bị hắn cày cấy muốn tan nát. Tiếng nước ọp ọp ngày càng to chứng tỏ bên trong lầy lội lắm rồi.
- Ra đi... Ra...
Khổng Tư cầu xin.
- Còn lâu. Nằm im... Em sướng rồi, phải để cho anh sướng chứ... Hồi nãy thèm lắm cơ mà... Xin anh về nhà làm. Giờ được làm lại đòi ngừng? - Ưm... bên trong tê quá, không chịu được... ngừng một lát thôi.
- Mặc kệ em. Có biết vì sao em thèm liên tục không?
- A...
- Vì bị ức chế tâm lý sinh lý lâu ngày... Hầu hết người bị chứng này đều như vậy... Em càng không giải phóng, bệnh càng kéo dài.
Khổng Tư hít hà, cảm nhận vách động rung bần bật vì những cú dập sấm sét.
Sướng quá...
Sướng đến mức xương sống cũng tê...
Cô thì thầm:
- Làm với anh... một thời gian sẽ khỏi?
- Có thể. Cũng có thể không...
Khổng Tư tin rằng chỉ cần duy trì cường độ này, cô sẽ sớm khỏi bệnh. Mỗi lần ham muốn đều bị đẩy lên cao vút, sau đó được Lăng Việt đâm vào thao lộng sướng phát điên. Mà hắn không chỉ làm một lần, sẽ làm liên tiếp nhiều lần, chịch cho cô cầu xin dừng lại. Vậy chẳng phải sinh lý và tâm lý đều được thoả mãn sao.
Lăng Việt kéo mông cô vểnh cao, cúi đầu chống tay xuống thành ghế làm điểm tựa, phi hùng hục. Có thân ghế trợ lực, những cú đâm của hắn mạnh kinh hồn, ép Khổng Tư chúi đầu vào đệm.
- Á... Trâu bò này... Nhẹ thôi... Á...
- Thích gì? Muốn làm tư thế nào? Huyệt nhỏ bóp chặt sắp bẻ gãy chuối đây này... Thích làm ở đâu?
Khổng Tư thở hổn hển, mật huyệt bị giã thùm thụp đau sướng ê ẩm.
tới.
Cô rất thích tư thế này, cố sức chịu đựng.
Đột nhiên bên ngoài có tiếng bước chân, hai bóng người đang đi
Khổng Tư sợ hết hồn, hai tay siết chặt đệm, ngậm miệng không dám phát ra âm thanh.
Lăng Việt cũng đã nhận ra có người nhưng hắn không ngừng, thậm chí còn thúc mạnh hơn.
Ghế xe kêu cót két, chiếc xe rung rung theo từng nhịp thúc.
Hai người kia khựng lại, sửng sốt.
Khổng Tư sợ đau cả tim, vách động co chặt, vội vã vỗ vỗ cánh tay Lăng Việt:
- Dừng lại...
- Sao phải dừng. – Giọng Lăng Việt vừa hung hăng thách thức vừa hưng phấn.
- Họ trông thấy rồi...
- Mặc kệ họ. Thấy thì sao? Chỉ nhìn xe rung lắc mà thôi...
Dù biết vậy nhưng Khổng Tư vẫn sợ, bịt chặt miệng.
Bọn họ chỉ trỏ, ghé tai nhau thì thầm, hình như ngạc nhiên và kích
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất