Tiếng động phát ra từ nhà tắm bên ngoài.
Khổng Tư bước về phía bếp, nơi có giá để dao phay sát thương cao hơn. Nếu kẻ đột nhập là Hoắc Vỹ Thần hoặc tên trộm nào đó, cô sẽ không khách sáo, sử dụng mọi biện pháp tự vệ. Trong nhà có camera, pháp luật sẽ bảo vệ cô ...
sàn.
Cạch.
Cửa nhà tắm mở, một thân hình cao lớn quấn khăn đi ra.
Khổng Tư sửng sốt, mắt mở lớn, con dao trên tay rơi keng xuống
Lăng Việt...
Hắn vừa tắm xong, chưa mặc quần áo, chưa sấy tóc, chỉ quấn độc một chiếc khăn ở hông. Mái tóc ướt vuốt ngược lên để lộ vầng trán vuông vức. Khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng, ánh mắt thâm trầm quen thuộc khiến tim Khổng Tư nhói lên thổn thức.
Hồi nãy vì sợ hãi mà tim đập chân run, giờ vì rung động mà tim đập như trống trận.
Sao hắn bảo tối mai mới về cơ mà?
Giờ này đã về rồi...
Sớm tận một ngày.
Khổng Tư hé miệng, môi mấp máy nhưng không phát ra bất cứ âm thanh nào. Cổ họng cô bị ai đó bóp nghẹn, sự tức tối, tủi thân, căm ghét,
không cam tâm... đồng thời trào lên.
Tại sao cô gặp hắn sau Bàng Tô Tô?
Tại sao thế gian có rất nhiều đàn bà đẹp mà hắn không chọn, lại lên giường với Bàng Tô Tô?
à...
Thân thể cường tráng kia đã từng đè lên Bàng Tô Tô, lồng lộn trên bụng
Khổng Tư không thể chịu nổi suy nghĩ đó, máu trong người sôi sùng sục muốn phát rồ.
cười:
Lăng Việt nhìn con dao rơi dưới sàn, đoán được cô bị doạ sợ, nhếch mép
- Sao vậy? Tưởng Hoắc Vỹ Thần đột nhập?
- Về không thèm báo... Doạ chết em... – Khổng Tư lập tức vớ lấy lý do đó, quát vào mặt Lăng Việt, che giấu sự ghen tuông điên cuồng với quá khứ của hắn.
Mắt cô đỏ hoe, trừng lên oán hận.
Lăng Việt cười khẩy, lạnh giọng:
- Không về sớm để thắng kia lại đến ăn uống, diễn trò bạn thân trước
camera?
- Hoạn Thư... - Khổng Tư lẩm bẩm, lồng ngực phập phồng.
Nhớ quá...
Mới 4 ngày không gặp mà cảm tưởng như 4 tuần.
Tim cô nhói lên từng hồi, ngực nôn nao khó chịu.
Cô nhớ hắn phát điên, giờ hắn đột nhiên về trước dự tính, nhìn thấy người lại có cảm giác không thật. Nỗi hận hắn từng ngủ với Bàng Tô Tô bất thần trào lên dữ dội không sao kiểm soát được. Cô đứng chôn chân tại chỗ nhìn hắn trừng trừng, ánh mắt dữ dội long lanh nước, biểu tình phức tap.
Lăng Việt nhíu mày vì biểu cảm của Khổng Tư. Hắn giang tay, ra
lệnh:
- Tới đây...
Coi cô là chó sao?
Khổng Tư đứng nguyên tại chỗ, gan lỳ không đi tới.
Chỉ mình cô nhớ hắn thôi sao?
Hắn nghĩ gọi là cô sẽ tới, giống như cô cần hắn hơn? Đừng hòng!
Lăng Việt săm soi từng biểu cảm nhỏ nhất của cô, đôi mắt đen đặc sâu thằm thoáng chao đảo. Hắn bước tới một bước, trầm giọng ra lệnh:
- Tới đây.
Thấy hắn tiến lên, Khổng Tư càng to gan hơn, bĩu môi lỳ lợm đứng im. Hai cánh tay hắn mở rộng, lồng ngực vững chãi trần trụi còn chút ẩm ướt như mời gọi. Cơ bụng sáu múi, đường nhân ngư...
Khổng Tư thở gấp, hạ thân đột nhiên nóng bừng, ngứa ngáy.
Đã 4 ngày rồi cô không được làm tình, giờ nhìn hắn chỉ quấn khăn tắm ngang hông che đi chỗ hiểm hóc, thân trên trần trụi và cặp chân dài phô diễn mời mọc, làm sao cô chịu được.
Lồng ngực cô phập phồng lên xuống, sức nóng lan từ hạ thân ra nhanh chóng mặt, mật lộ từ từ giãn nở đòi hỏi.
Lăng Việt bước thêm một bước nữa, nửa tức giận nửa sốt ruột. Đầu lưỡi hồng hồng thè ra liếm mép, sự thèm khát cố che giấu bị bại lộ trong chớp mắt, khiến ruột gan Khổng Tư nôn nao khó tả.
Hắn muốn cô.
Hắn giận cô đưa Bá Hiện về nhà nhưng không thể lờ cô đi, chiến tranh lạnh như lần trước mà từng bước bất đắc dĩ nhượng bộ để cô tự nguyện chạy tới rúc vào ngực hắn.
khóc.
- Không được hung dữ với em... - Khổng Tư mếu máo, mắt đỏ hoe chực
- Mau, tới đây. – Lăng Việt gắt, cơn thịnh nộ trào lên trong đáy mắt.
Nếu Khổng Tư tiếp tục nhây bựa, cô sẽ đụng phải giới hạn của Lăng Việt.
Hắn đã nhượng bộ hết mức có thể.
Lý trí kháng cự nhưng trái tim phản bội điều khiển đôi chân bước tới. Khổng Tư lao vào vòng tay Lăng Việt.
thỏ.
Hắn ôm chầm cô, nhấc bổng lên, vùi mặt vào tóc hít sâu một hơi, nín
Khổng Tư ôm chặt cổ hắn, không kìm nén được cảm xúc, nước mắt rơi xuống gò má. Cô hít căng lồng ngực mùi pheromone nồng đậm của hắn, cảm nhận da thịt ấm nóng dán chặt vào nhau. Hai cánh tay lực lưỡng cuốn lấy thân thể cô, siết mạnh. Củ khoai nóng bỏng đã cương lên, chọc vào hạ thân cô.
Hắn cứng.
Khổng Tư thở hổn hển, rúc mặt vào cổ hắn, nức nở mấy tiếng.
Lăng Việt hít hà, vội vã hôn lên tóc, hôn cổ, bế xốc cô lên.
- A...
Khổng Tư quặp chân vào hông hắn, bị hắn ấn vào tường ngấu nghiến hôn môi.
- Um...
Hơi thở nóng hổi theo cái lưỡi mềm mại trượt vào miệng cô. Nụ hôn ướt át điên cuồng lung tung lộn xộn chẳng có trật tự gì. Cô nhớ hắn phát điên, khao khát được ôm, được hôn. Hiện tại hắn ngoạm môi cô cuống quýt gặm cắn, mút mát, sờ soạng lung tung khắp người, cô được thoả lòng mong ước, vội vã đáp lại.
Hạ thân Lăng Việt dán vào mu Khổng Tư, nôn nóng cọ xát.
Váy rất mỏng, cô cảm nhận được nó cứng như đá, nóng hồi mê người.
Cơn hứng tình bùng phát dữ dội, vách động đột ngột giãn rộng đau nhói,
dịch chưa kịp tiết ra.
- Um...
Khổng Tư khó chịu uốn éo mông, cọ phần mu và hai mép hoa vào chày
thịt, đáp lại sự mời gọi của Lăng Việt.
Hắn trắn trọc hôn mút liếm cắn đôi môi đỏ mọng, một tay đỡ đùi, tay
kia sờ luồn vào váy sờ ngực. Hông hắn thúc lên khe khe vài lần, bắt được
nhịp điệu của cô. Núm nhỏ trên ngực bị hắn tóm lấy, vê mạnh, luồng điện tê
tê chạy từ ngực xuống hạ thân.
Khổng Tư thở hổn hển, rên hừ hừ khoan khoái.
Nhớ quá...
Chính là cảm giác này.
Da thịt dán sát. Bàn tay thô ráp về đầu ngực, sỗ sàng bóp nặn bầu ngực
mềm, hơi ấm truyền sang đốt dục vọng cháy dữ dội.
mông, bóp cánh mông mềm như đậu hũ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất