Ông ta rất rõ thực lực của Liễu Cường mạnh cỡ nào, hơn nữa lực lượng của Liễu Cường còn mạnh hơn võ giả cùng cảnh giới, cho dù là ông ta cũng không dám dùng nhục thân đỡ một kích toàn lực của Liễu Cường.
Nhưng Dương Chấn không chỉ nhìn, còn không có chuyện gì hết, điều này có chút không đúng lắm.
Vẻ mặt Liễu Cường vô cùng khó tin, nhìn chằm chằm Dương Chấn nói: “Cậu là thể tu ư?”
"The tu?"
Dương Chấn vẫn là lần đầu nghe nói từ này, nhưng anh cũng đại khái đoán được ý của thể tu, chắc là võ đạo chủ tu nhục thân.
Liễu Cường dốc lực xuất kích, không làm Dương Chấn bị thương, vậy nên Liễu Cường nghi ngờ Dương Chấn là thể tu.
“Đúng, cậu ta nhất định là thể tu, nếu không nhục thân sao có thể đối kháng được một kích của Liễu Cường chứ?”
“Tôi nói ngay mà, con khỉ tới từ giới thế tục, cho dù có mạnh nữa, có thể mạnh tới mức nào? Cũng đúng, linh khí của thế giới thiếu hụt, tu luyện nhục thân ngược lại có thể có thành tựu.”
“Một thể tu cũng dám hống hách ở Thiên Hải Tông, thật sự là đang tìm chết.”
Người ở bên cạnh Hà Ðông Thành lũ lượt mở miệng nói.
“Thiệu sư đệ, đệ chắc chắn là sơ ý rồi, đối phương dù sao là thể tu, lực lượng vốn rất mạnh, vậy nên đệ sơ ý một cái thì bị cậu ta phế đan điền.”
Hà Đông Thành nhìn Thiệu Nham nói.
Thiệu Nham gật đầu, vẻ mặt thù hận nhìn về phía Dương Chấn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tên khốn này phế đi đan điền của đệ, Hà sư huynh, huynh tuyệt đối không thể tha cho cậu ta!”
Hà Đông Thành nói: “Yên tâm đi, huynh sẽ khiến cậu ta nếm thử cảm giác sống không bằng chết.”
“Thì ra là thể tu, chẳng trách có thể đỡ được một kích của tôi, chỉ là cậu có thể không rõ, tôi vừa rồi chẳng qua chỉ dùng 80% lực lượng, tiếp theo, cậu thử xem 100% lực lượng của tôi.”
Liễu Cường có vẻ mặt tàn độc, chân khẽ động, lần nữa lao về phía Dương Chấn.
Gần như trong nháy mắt thì tới trước mặt Dương Chấn, tung mạnh một quyền.
“Đây là đại sát chiêu của Liễu sư huynh, Thanh Quyền!”
“Thanh Quyền có thể tập trung lực lượng toàn thân ở trên nắm đấm mà bạo phát, có thể nói là một kích mạnh nhất của Liễu Cường, tiểu tử này chết chắc rồi!”
“Liễu sư huynh thật là gian xảo, vậy mà thật sự dùng sát chiêu, có điều tôi thích, ha ha!”
Võ giả của Thiên Hải Tông, người nào người nấy cười to nói, giống như đã nhìn thấy hình ảnh Dương Chấn ngã trong vũng máu.
Lưu Khánh nhất thời cũng trở nên lo lắng, anh ta biết Dương Chấn rất mạnh, nhưng Thanh Quyền của Liễu Cường cũng rất mạnh, nghe nói Liễu Cường dùng một chiêu này, từng vượt cấp giết kẻ địch.
Nếu Dương Chấn không tránh né, e là sẽ bị thương.
Trong nháy mắt, nắm đấm của Liễu Cường đánh mạnh vào lồng ngực của Dương Chấn.
"Bup!"
Một tiếng va chạm trầm thấp vang lên.
Đột nhiên dấy lên một luồng khí thế cuồng bạo, quét ra bốn phương tám hướng.
“Cái gì?”
Khi Liễu Cường nhìn thấy Dương Chấn vẫn đứng tại chỗ, không có lùi loại một bước thì bỗng thay đổi sắc mặt.
“Chuyện này sao có thể? Tên này vậy mà lại đỡ được Thanh Quyền của Liễu Cường?”
“Đây chính là đại sát chiêu từng vượt cấp miểu sát kẻ địch, tên này sao có thể đỡ được?”
“Cho dù là thể tu, cũng không đỡ được một quyền này chứ?”
Vốn tưởng Dương Chấn là thể tu tới từ giới thế tục, căn bản không phải đối thủ của anh ta, nhưng bây giờ xem ra Dương Chấn không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất