Ngô Hùng Bá lạnh giọng nói: "Đã tới vậy để mạng lại!"
Lời nói xong, ông ta đã biến mất ngay tại chỗ.
Bóng người Ngô Hùng Bá và Hạ Hầu Thương tựa như hai ánh sao băng biến mất ngay tại chỗ trong nháy mắt.
"Bành!"
Một giây sau, một cỗ khí thế cường đại bộc phát.
Ở trong ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người, hai bóng người đạp không mà đứng trên không trung phủ Thành Chủ.
Mà Hạ Hầu Thương và Ngô Hùng Bá một quyền đập nhau, bộc phát ra một tiếng nổ vang rung trời.
Chỉ thấy bóng người Hạ Hầu Thương tựa như diều đứt dây bị đánh bay mấy chục mét mới đứng vững thân thể, trái lại Ngô Hùng Bá đứng giữa hư không, không lui về phía sau chút nào.
Một màn này trực tiếp chấn kinh tất cả mọi người!
Hạ Hầu Thương thế nhưng là đại trưởng lão Thiên Hải Tông thế lực số một thành Bạch Hổ, cũng là cường giả số hai Thiên Hải Tông, nhưng là giờ phút này lại đều không tiếp nổi một quyền Ngô Hùng Bá, liền bị đánh bay mấy chục mét.
Trước kia có nghe đồn, thực lực Hạ Hầu Thương đã sánh ngang các đại lão đứng đầu giới cổ võ rồi, nhưng là bây giờ, Hạ Hầu Thương bị Ngô Hùng Bá một kích đẩy lui, chẳng phải là nói thực lực Ngô Hùng Bá mạnh hơn?
"Chẳng lẽ nói, Ngô Hùng Bá đã đạt đến một bước kia?"
"Không có khả năng! Nếu như cảnh giới của ông ta thật sự đã đến Thiên Cảnh Thất Phẩm, sao lại sẽ dễ dàng tha thứ cho Thiên Hải Tông nhiều năm như vậy?" "Coi như cảnh giới võ đạo Ngô Hùng Bá không bước vào Thất Phẩm Thiên Cảnh, nhưng nhất định cũng không xa, lúc nào cũng có thể đột phá."
"Phóng mắt toàn bộ giới cổ võ, sợ là chỉ có Giới Chủ mới có thể trấn áp được Ngô Hùng Bá."
Các phương cường giả thành Bạch Hổ đều là mặt mũi tràn đầy ngưng trọng nhìn về phía hai người trên không trung thành Bạch Hổ.
Dương Chấn cũng nhìn thấy một màn Ngô Hùng Bá cùng Hạ Hầu Thương khai chiến này, trên mặt nhiều hơn mấy phần vẻ cảm kích.
Mặc kệ thế nào hành vi Ngô Hùng Bá như thế đã xem như khai chiến với Thiên Hải Tông, mà hết thảy cũng là vì anh.
Đương nhiên anh cũng có tự mình hiểu lấy, Ngô Hùng Bá khai chiến Hạ Hầu Thương, cũng không phải là toàn bộ vì anh.
Trên mặt Ngô Tử Kính nhiều hơn mấy phần vẻ ngưng trọng, nhìn chằm chặp hai người trên hư không, trầm giọng nói ra: "Hạ Hầu Thương chết chắc!"
Dương Chấn hơi kinh ngạc nhìn về phía Ngô Tử Kính.
Ngô Tử Kính nói: "Phủ Thành Chủ và Thiên Hải Tông ân oán đã lâu, đã sớm tới bờ khai chiến, chỉ có thể nói, anh Dương là dây dẫn nổ khiến hai thế lực lớn ra tay.
"Tôi rõ tính tình cha tôi, ông ấy đã ra tay, nói lên đã làm tốt chuẩn bị khai chiến, huống chi Hạ Hầu Thương là đại trưởng lão Thiên Hải Tông, nếu đã khai chiến, cha tôi há lại sẽ thả hổ về rừng?"
Dương Chấn lập tức bừng tỉnh ngộ ra.
Nếu đã phải khai chiến, Hạ Hầu Thương đưa tới cửa, Ngô Hùng Bá chắc chắn sẽ không ra tay lưu tình.
Vẻ mặt Dương Chấn chuyên chú nói ra: "Mặc kệ như thế nào, ân tình Ngô thành chủ, tôi nhớ kỹ!"
Lúc này, trên không phủ Thành Chủ.
Khóe miệng Hạ Hầu Thương có máu tươi chảy ra, hai mắt ông ta nhìn chằm chặp Ngô Hùng Bá: "Ngô Hùng Bá, ông đây là muốn khai chiến sao?"
Ngô Hùng Bá cười lạnh một tiếng: "Hạ Hầu Thương, ông hiểu rõ quan hệ phủ Thành Chủ và Thiên Hải Tông là như thế nào."
"Ông cảm thấy dùng sự khai chiến tới dọa tôi, tôi sẽ còn ẩn nhẫn giống như là trước kia sao?"
Biểu cảm trên mặt Hạ Hầu Thương lập tức cứng đờ, cho đến giờ phút này, ông ta mới ý thức tới, Ngô Hùng Bá là thật muốn tuyên chiến với Thiên Hải Tông.
Thanh âm của ông ta như lôi đình cuồn cuộn, quét sạch hướng bốn phương tám hướng, nháy mắt ngắn ngủi liền bị vô số người nghe thấy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất