Người vừa tới không ai khác, chính là tông chủ Thiên Hải Tông, Võ Xương!
Lúc này, mặt Võ Xương tràn đầy lửa giận, hai mắt đầy sát ý nhìn chằm chặp Ngô Hùng Bá.
Trong chớp mắt Ngô Hùng Bá và Võ Xương chạm trán, sau đó cùng lúc lui về sau mười mấy mét.
Trên khuôn mặt Ngô Hùng Bá chứa đầy sự ngưng trọng trước nay chưa từng có, cười lạnh một tiếng: "Đại trưởng lão Thiên Hải Tông của ông đều đã chạy tới phủ thành chủ tôi diễu võ giương oai, tôi lại không thể ra tay sao?"
"Võ Xương, ông thân là tông chủ Thiên Hải Tông, không lo quản lí trưởng lão Thiên Hải Tông lại chủ động tới phủ thành chủ tôi, ra tay với tôi, đây là phạm thượng, tội chết!"
Võ Xương trợn mắt nhìn chằm chặp Ngô Hùng Bá rồi hét lớn: "Ông là cái thá gì? Có tư cách gì định tội tôi?"
Theo tiếng của ông ta nói xong, một cỗ khí tức kinh người lan tràn ra từ trong cơ thể ông ta.
"Rầm rầm rầm!"
Mặt đất chung quanh ông ta trực tiếp vỡ nát, từng đường khe hở lớn bằng cánh tay lan tràn bốn phương tám hướng.
"Ầm ầm!"
Chỉ thấy từng tòa kiến trúc phủ thành chủ liên tiếp sụp đổ.
Nhưng mà Võ Xương còn không có ý dừng tay, cỗ khí thế hủy diệt trên người ông ta kia vẫn đang bộc phát ra.
Ngô Hùng Bá lập tức nổi giận hét lớn: "Võ Xương, ông dám!"
"Hừ!"
Võ Xương lạnh giọng nói: "Ông đã dám ra tay muốn giết chết đại trưởng lão Thiên Hải Tông tôi thì nên cân nhắc đến hậu quả."
"Đã như vậy cũng đừng trách tôi không khách sáo!"
Ngô Hùng Bá cắn răng nghiến lợi nói.
Theo lời ông ta nói xong, một cỗ khí thế giống thế càng mạnh hơn bộc phát từ trong cơ thể ông ta.
"Ầm!"
Chỉ thấy cơ thể ông ta hóa thành một cái bóng mờ biến mất ngay tại chỗ trong nháy mắt.
Cơ hồ trong nháy mắt, ông ta xuất hiện trước người Hạ Hầu Thương.
Hạ Hầu Thương lập tức đổi sắc mặt, hét lớn một tiếng: "Tông chủ cứu tôi với!"
Một chân Ngô Hùng Bá giẫm trên đầu Hạ Hầu Thương, chỉ cần ông ta dùng sức, Hạ Hầu Thương sẽ lập tức chết không có chỗ chôn.
Võ Xương cố nén lửa giận, thu hồi khí thế đã phóng thích ra, những kiến trúc khác trong phủ thành chủ lúc này mới không sụp đổ.
Ông ta gắt gao nhìn chằm chằm Ngô Hùng Bá nói: "Chúng ta uy hiếp lẫn nhau cũng không có gì hay, đã vạch mặt vậy liền trực tiếp chiến một trận." Ngô Hùng Bá cả giận nói: "Ông hủy nhiều kiến trúc phủ thành chủ tôi như vậy, cứ tính như vậy?"
Khi nói chuyện, ông ta gia tăng lực trên chân.
"A. . . . . ."
Hạ Hầu Thương phát ra một tiếng kêu rên thê lương, mặt mũi tràn đầy thống khổ nói: "Tông chủ, cứu tôi!"
Đầu của ông ta đều đã khảm vào mặt đất, chỉ cần Ngô Hùng Bá nghĩ, tùy thời có thể giẫm nát đầu của ông ta.
Sợ hãi lúc đối mặt tử vong khiến Hạ Hầu Thương triệt để từ bỏ tôn nghiêm của mình, mặt mũi tràn đầy thống khổ cầu khẩn: "Ngô thành chủ, cầu ngài nâng cao chân ngà, tha cho tôi một con đường sống."
Võ Xương tức giận đến toàn thân phát run, ông ta đích thân tới phủ thành chủ cứu Hạ Hầu Thương, lại không nghĩ rằng Hạ Hầu Thương không có cốt khí như thế, vậy mà ở ngay trước mặt ông ta cầu xin Ngô Hùng Bá.
Võ Xương cắn răng nói: "Nếu ông giết ông ta, tôi diệt phủ thành chủ nhà ông trước!"
Ngô Hùng Bá mặc dù rất muốn giết Hạ Hầu Thương, nhưng cũng rõ nếu mình thật sự ra tay giết người, Võ Xương sẽ thật sự diệt toàn bộ phủ thành chủ.
Đến cấp bậc cường giả như bọn họ, đưa tay đều có thể bộc phát ra sức mạnh hủy thiên diệt địa.
Võ Xương có thể diệt phủ thành chủ, ông ta cũng có thể diệt Thiên Hải Tông.
"Hừ!"
"Võ Xương, ông tốt nhất lấy ra toàn bộ thực lực, nếu không nhất định sẽ hối hận!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất