"Ngô Hùng Bá, tôi bây giờ có thể cho ông một cơ hội, dẫn đầu toàn bộ phủ thành chủ Thành Bạch Hổ thần phục tôi, nếu không, chết!"
Võ Xương đứng giữa không trung, thanh âm của ông ta như đến từ chín tầng trời, cả người giống như một vị thần linh đến từ trời đất.
Toàn bộ người của phủ thành chủ đều ngẩng đầu nhìn về phía thân ảnh cường đại kia, trên mặt mỗi một người của phủ thành chủ đều là sự tuyệt vọng.
Ngô Hùng Bá nắm chặt hai đấm, ánh mắt nhìn chằm chặp Võ Xương.
Ông thế nhưng là thành chủ của phủ thành chủ, mà Võ Xương chỉ là tông chủ Thiên Hải Tông, đối phương lại muốn để ông dẫn đầu toàn bộ phủ thành chủ thần phục ông ta.
"Võ Xương, khẩu vị của ông thật là lớn, muốn phủ thành chủ tôi thần phục ông, tuyệt đối không thể!"
Ngô Hùng Bá ngập ngừng trong chốc lát sau đó là chiến ý phun trào toàn thân, một cỗ khí thế mạnh mẽ bộc phát từ trên người ông ta.
Cỗ khí thế này mặc dù kém xa khí thế trên người Võ Xương phát ra, nhưng vì toàn bộ phủ thành chủ, ông ta cũng sẽ không thỏa hiệp.
Bảo ông ta thần phục Võ Xương, ông ta thà đi chết!
"Thành chủ!"
Một câu nói kia của Ngô Hùng Bá để tất cả người của phủ thành chủ đều sợ ngây người.
Phải biết, thực lực Ngô Hùng Bá còn xa mới bằng Võ Xương, bây giờ từ chối thần phục, đó chính là quyết định chiến đấu một trận sống còn với Võ Xương.
Một khi Ngô Hùng Bá đánh thua, phủ thành chủ vẫn như cũ không có cách nào đào thoát khỏi kết cục phải thần phục với Võ Xương.
Nghe lời nói của Ngô Hùng Bá, Dương Chấn âm thầm thở dài một hơi trong lòng, một khi Ngô Hùng Bá thần phục với Võ Xương, anh nhất định phải chết không thể nghi ngờ.
Bây giờ Ngô Hùng Bá từ chối, như vậy anh còn có con đường sống.
Ngô Hùng Bá bỗng nhiên lớn tiếng nói: "Chúng cường giả phủ thành chủ nghe lệnh, ngay bây giờ, phủ thành chủ tuyên chiến với Thiên Hải Tông!"
"Vâng, thành chủ!"
Một đám cường giả phủ thành chủ nhao nhao lớn tiếng đáp lại.
"Được, được lắm, Ngô Hùng Bá, ông được đấy, cũng dám tuyên chiến với Thiên Hải Tông chúng tôi, đã như vậy, vậy giết ông trước, chờ sau khi giết ông xong, tôi ngược lại thật ra muốn nhìn một chút, còn ai có thực lực đánh một trận với Thiên Hải Tông tôi?"
Võ Xương giận quá mà cười, tiếng cười của ông ta tựa như từng tia sét đánh, đánh cho đám người đau nhức lỗ tai.
Ngô Hùng Bá không để ý đến Võ Xương, mà là nhìn về phía Dương Chấn hỏi: "Dương Chấn, còn có thể theo tôi đánh một trận không?"
Dương Chấn vừa rồi đã bị trọng thương, tiêu hao cũng cực lớn, nhưng bằng một người Ngô Hùng Bá hoàn toàn không phải đối thủ Võ Xương.
Dương Chấn tự nhiên cũng rõ đạo lý này, Chiến Thần Quyết vận chuyển điên cuồng, bằng nhanh nhất tốc độ khôi phục.
Anh nhẹ gật đầu với Ngô Hùng Bá, cắn răng nói: "Chiến!"
"Oanh!"
Theo tiếng nói của anh, một cỗ khí thế mạnh mẽ bộc phát từ trong cơ thể anh.
Mặc dù yếu đi rất nhiều so khi chiến đấu với Lê Nguyên Thanh, nhưng vẫn như cũ có thể đạt tới Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong. "Bạch Hổ tầng thứ ba!"
Ngô Hùng Bá bỗng nhiên hét lớn một tiếng, theo một tiếng gầm thét này, chỉ thấy một bóng hình hổ trắng hư ảo xuất hiện ở trên người ông ta, bao phủ cả người ông ta.
Mà đúng lúc này, khí thế trên người ông ta cũng đột nhiên bắt đầu tăng vọt.
Ngắn ngủi mấy hơi thở, trực tiếp tăng vọt đến gần với Thiên Cảnh Thất Phẩm sơ kỳ.
Hiển nhiên, ông ta cũng sử dụng một loại bí pháp nào đó có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng thực lực lên, nhưng đáng tiếc chính là, ông ta sử dụng Bạch Hổ tầng thứ ba, rõ ràng yếu hơn so với Cửu Thiên Thần Biến do Võ Xương sử dụng.
"Giết!"
Ngô Hùng Bá hét lớn một tiếng, đã không còn mảy may do dự mà phóng tới Võ Xương.
"Giết!"
Tuy nhiên điều khiến tất cả mọi người ngạc nhiên là Tiêu Thanh Vân không nghe lệnh của Võ Xương, mà bỗng nhiên ngồi khoanh chân, bắt đầu tụng kinh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất