Chàng rể chiến thần – Dương Chấn (Truyện full tác giả: Tiếu Ngạo Dư Sinh)

 

Toàn trường im phăng phắc, khi Dương Chấn chuẩn bị chất vấn Thân Vạn Dương tung tích của Tần Nhã. 

Nhưng vào lúc này, một thanh niên mặt rất kiêu ngạo đứng ra. 

Ánh mắt của anh ta nhìn sang Dương Chấn mà đầy khinh thường, ngông cuồng nói: “Tôi mặc kệ anh là người của phủ thành chủ hay tông môn nào, bây giờ lập tức buông người anh em Vạn Dương của tôi ra, quỳ xuống xin lỗi anh ta, cả trung giới cổ võ, còn chưa từng có ai dám hống hách ở trước mặt Hoàng Tử An tôi đâu!” 

Nghe thấy lời của người thanh niên, rất nhiều người tại đây nhận ra ngay thân phận của người thanh niên, bàn luận: “Thì ra là người này chính là Hoàng Tử An, anh ta là thiếu tông chủ của Thần Đan Tông – đại tông môn tuyến một của thành Thanh Long” 

“Tôi sớm đã nghe nói, quan hệ giữa Hợp Hoan Tông và thành Thanh Long rất thân thiết, còn có tin đồn nói, những năm nay Hợp Hoan Tông phát triển nhanh như vậy là vì thu mua lượng lớn đan dược của Thần Đan Tông, dùng để gia tăng thực lực của đệ tử trong tông môn bọn họ.” 

“Thực lực tổng thể của thành Thanh Long mạnh hơn thành Bạch Hổ chúng ta là do rất nhiều tông môn đều đang thu mua linh đan của Thần Đan Tông, vậy nên những tông môn đó rất kính trọng Thần Đan Tông!” 

Có điều, Dương Chấn mặc kệ đối phương có thân phận gì, dám kêu anh quỳ, điều đó đồng nghĩa đang muốn chết. 

Một tay Dương Chấn túm cổ của Thân Vạn Dương, tay còn lại trong nháy mắt ngưng tụ một đạo linh khí, chỉ nhẹ về phía Hoàng Tử An, linh khí lập tức hóa thành một luồng ánh sáng trắng bắn ra. 

Tuy ở phương diện luyện đan Hoàng Tử An rất có thiên phú nhưng tu vi võ đạo của anh ta rất thấp, lúc này muốn tránh cũng không làm được. 

Lúc này, anh ta hoàn toàn hoảng rồi, trong lòng rất hối hận. 

Vốn nghĩ báo ra gia môn thì có thể chấn nhiếp được Dương Chấn, đồng thời còn có thể nịnh bợ Thân Vạn Dương, nhưng không ngờ Dương Chấn lại trực tiếp ra tay với anh ta. 

"Mau né..." 

Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, một ông lão có thực lực đạt tới Thiên Cảnh lục phẩm sơ kỳ đi theo bên cạnh Hoàng Tử An đã không chút do dự mà chặn ở trước mặt Hoàng Tử An. 

"Bup!" 

Chữ ra trong miệng ông lão còn chưa kịp nói ra, đạo linh khí cuồng bạo mà Dương Chấn búng ra, va chạm vào cơ thể của ông ta lập tức khuếch tán, trực tiếp đánh nổ tan ông ta thành một khoảng sương máu. 

Dư uy khuếch tán ra, bàn ghế bên cạnh Hoàng Tử An cũng nứt hết ra. 

Hoàng Tử An được ông lão chặn, coi như miễn cưỡng nhặt được mạng sống, cho dù như thế, anh ta cũng bị dư uy đánh gãy hai chân. 

“Á... chân của tôi, chân của tôi..” 

Hoàng Tử An ngã trong vũng máu, phát ra tiếng rên hơi yếu. 

Một số võ giả cách anh ta khá gần, cho dù lui ra xa trước, đồng thời vận chuyển công pháp ngăn chặn nhưng vẫn bị đánh cho khóe miệng chảy ít máu. 

eyJpdiI6IlVsRWxjdU1Nb3RUdFhvN3VETTBodUE9PSIsInZhbHVlIjoiaTE0RnhlTFdiOTRBb0g1TmpQVnhSZlc2QkZBNFpNMTQzbkV0R29YREh4TXorUGdiZ3RWdVwvdCtrSzFxTENoUHpMZ2ZJc3RpVHpnVEgyRzZwWE1WWjQ0d1NNYVRWRGxuM2ZKXC9Gd1FWdk9YcGY5NFdBdGdUK0U1eFNGWVhYdlZNUFBRSEpsbXJzYm9EMkY0dElXdnlVYzEwaXpLWjhndWhzU3RoY0xcL3h3T1VqeVBHbGdVa0YwczJ0OWFlRFdFR1BDN29FdkhjeFZsNUFNcnh2XC9GQmwrMmRYY1FwNnNudWFjQXhTTkR5bGdYVzJFcGw3TmN5NTJzc3RPOVkxaFwvRGVMSHFGa2lvZlJxbXZHY21hUmxodGNSNDZBSjNcL2RKcjY3T2ZYR1luRHNqd2MwTWpCMm9nQStBWUMzXC9WODJwQjJVcDNGd1RMZmN3dUhUaXBSVko5MW0xWjZSWWJRS0RCRUF4K1VJY1lvMkZ0dmszOE5IcmZOTW9UdUYwdVF4WkxocGV5c3QzdkpiSndyNDd2V2ZnbXZkRnpnTUdhOWtXQTJcL2xudytRVlNxVG9NPSIsIm1hYyI6IjM1MDIxODMzNmY2NjE3NWE0MWU0NjUyZDhmNDc4ZjM2NjZkYTM4MjQxNjYxNmI5NGYxYTAzNGQ0ZGM0MjJiMTAifQ==
eyJpdiI6IjJRaW1idkVIdlNUUnlTMEpCQjhpWVE9PSIsInZhbHVlIjoidnZMMkVCbFVlUkFlZmVmUnNueXRvYWRhRGNXeG95NGpkOHdkRlJqVjlzYVJYZUhISGR0eVwvV0VyaWpIekdiMTFpMHRJcVB6K3dJZWtTS3FOUGxqc2VaTjJFWmY3ZFdrOStlS0tTUkpHV0Ztenc0XC8xTGpGRG44RUpkdElmZHhiM29vZzloMENyNmdhYWtNOStya3g0eGF4SFdhZGQ2WjlTNXlCMUg0UUJpS1l3V2J5d1p5QU9Ra2RCXC9OZU1SS0xPSGRKMjEzVlpvbE5YQWpDU3FtQVFRcjlCcWdzNTlxYnVZRUt5VEd4MnJHY3pEbklUWG41SVoyUkhZN2VKRE13R3hyNlYwMzBHU1JpTyszOWF6TmdGR1wvaGt5YXZWeW1pMFlxUHFYNG8xcWxOVEJ0d2JqbllTSGtiZFc1M3JYZUszaSs5QUhta24xVm5BR1pueW5Td1k1dz09IiwibWFjIjoiOTlkMTYwMWE4ZjQ3ZDFiZTI2MjcwZTY3ODU3YWQyZjQ3NmU4ZmJjM2NmMTEwNjQyNDc2MmU4MjYwZmNiOTUxYyJ9

Dương Chấn không để ý những người khác, cố đè nén lửa giận trong lòng mà không bóp chết Thân Vạn Dương, đôi mắt sâu thẳm lập lòe sát cơ như mãnh thú viễn cổ, anh đanh giọng nói: “Vợ và con gái của tôi đâu?”

Ads
';
Advertisement