Ngô Tử Kính ở một bên nghe thấy tiếng bàn luận, khinh thường nói: “Ai chết trong tay ai còn chưa chắc đâu, một Hợp Hoan Tông cỏn con, phủ thành chủ chúng tôi trước giờ không để bọn họ vào trong mắt!”
Nếu là trước kia, anh ta có lẽ không dám ở trước mặt mọi người nói ra những lời tự tin như này, nhưng hôm qua sau khi tận mắt nhìn thấy thực lực của Dương Chấn, lúc này anh ta rõ ràng rất thản nhiên.
Do bây giờ Ngô Hùng Bá còn sống, những người khác cũng không dám phản bác vị đại thiếu gia như Ngô Tử Kính.
Thân Nguyên đã giải phóng sát cơ tới tận cùng, khí tức khủng bố không ngừng khuếch tán.
Ông ta nghiến răng nghiến lợi nói với Dương Chấn: “Nghiệt súc, có thể ép tôi ra tay, cũng coi như cậu có chút bản lĩnh, nếu cậu thần phục Hợp Hoan Tông tôi sớm, tôi còn có thể phân cho cậu vị trí trưởng lão, nhưng tại sao cậu cứa chọn con đường tìm chết này!”
Dương Chấn không đếm xỉa, anh không có hứng thú làm trưởng lão, trực tiếp vận chuyển công pháp, chuẩn bị một kích đánh chết Thân Nguyên.
Ngô Hùng Bá cười lạnh nói: “Con trai của ông làm ra loại chuyện người thần phẫn nộ như cướp đoạt vợ con của người khác, tội đáng muôn chết!”
“Cậu ta đã nhận được sự trừng phạt nên có, ông lập tức thả vợ con của Dương Chấn ra, chuyện này coi như kết thúc.
“Nếu không, tôi sẽ sử dụng tất cả lực lượng của phủ thành chủ giúp Dương Chấn san bằng Hợp Hoan Tông của ông!” Thân Nguyên tức giận suýt nữa phun ra máu: “ồn ào!”
Vừa dứt lời, ông ta khí thế hừng hực lao về phía Dương Chấn.
“Ầm! Ầm..”
Thân hình của hai người nhanh tới mức chỉ còn lại một chút tàn ảnh, trong nháy mắt đã đấu trăm hiệp, không khí xung quanh dường như bị xé toạc.
Trong đại sảnh bàn ghế bị đánh tan nát, ngay cả mặt đất cũng xuất hiện vô số vết nứt.
Những võ giả khác chuẩn bị rời đi, cái cớ vừa nghĩ xong định nói ra cũng chỉ đành nuốt trở lại.
Ánh mắt của Thân Nguyên lại nhìn sang những võ giả vây xem ở đằng xa: “Nếu ai không liên thủ cùng tôi giết tên nghiệt súc tới từ thế giới thế tục và Ngô Hùng Bá này, vậy kẻ đó chính là kẻ địch của Hợp Hoan Tông chúng tôi!”
Sau đó, ông ta đưa tay chỉ về thi thể vừa rồi chuẩn bị rời đi đã bị ông ta giết, uy hiếp: “Cả gan dám rời đi, đây chính là kết cục!”
Nghe vậy, mọi người sợ hãi, không khỏi hối hận khi tới tham gia đám cưới của Thân Vạn Dương.
Kết quả đám cưới này còn chưa tổ chức, bọn họ đã bị ép phải gia nhập trong chiến đấu của các cường giả.
Bọn họ rất rõ, một khi gia nhập chiến đấu, chỉ có thể trở thành bia đỡ đạn.
Có người bất lực nói: “Còn do dự cái gì, mọi người cùng nhau ra tay đi, mong chúng ta không bị tên thanh niên tới từ giới thế tục đó để ý!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất