Chồng Cũ Đến Cầu Hôn – Chu Lãng – Nguyễn Du Hà

“Ok sếp, cảm ơn sếp.”

Sau khi thoát khung chat, Hứa Loan đi xin lỗi Nguyễn Du Hà trước, nói là vì bị ông chủ lạm dụng quyền uy ép buộc, nên không thể không bán đứng cô, còn cho Nguyễn Du Hà biết chuyện Chu Lãng bảo cô ta về sau chụp màn hình vòng bạn bè của cô gửi cho anh ta.

Nguyễn Du Hà: “…”

Tên cặn bã này sao lại đáng ghét thế nhỉ!

Thế là trong hai ngày sau, ngày nào Nguyễn Du Hà cũng đăng trạng thái chỉ để mình Hứa Loan có thể xem tiếp tục mắng chửi Chu Lãng, lại qua Hứa Loan gửi đến Chu Lãng, cho tên cặn bã đó tự chuốc họa vào thân.

Cứ nghĩ đến biểu cảm của Chu Lãng khi xem được mấy ảnh chụp màn hình, Nguyễn Du Hà liền cảm thấy báo được mối thù, cả thể chất và tinh thần đều sảng khoái.

Đúng lúc Nguyễn Du Hà tâm trạng đang lên thì nhận được điện thoại thư ký của ông chủ Thịnh Quang, nói vì vấn đề hợp đồng, bảo cô đến đó một chuyến.

Đợi sau khi Nguyễn Du Hà đến, ông chủ Trương Nhạc đã ngoài năm mươi rót cho cô một tách trà, cười híp mắt nói: “Tiểu Nguyễn à, tôi nghe Lâm Tư nói hôm trước cô bị bệnh phải nằm viện, bây giờ sức khỏe thế nào rồi?”

Nguyễn Du Hà cười khẽ: “Cảm ơn tổng giám đốc Trương đã quan tâm, đều đã hồi phục rồi ạ.”

“Vậy thì tốt, biểu hiện của cô ở show diễn lần trước tôi đều nghe nói rồi, nếu không phải là cô, show diễn mà Thịnh Quang dày công chuẩn bị lần này đã bị hủy hoàn toàn rồi, có thể nói cô là đại công thần* của Thịnh Quang chúng tôi.”

*Chỉ người có công lao lớn

“Tổng giám đốc Trương đừng nói như vậy, tôi chỉ góp chút lực mọn mà thôi.”

Tình hình ngàn cân treo sợi tóc lúc đó không cho phép cô suy nghĩ quá nhiều, hơn nữa cô chỉ đi có một lần mà thôi, còn lại đều nhờ có Hứa Loan giúp đỡ mới hoàn thành.

Trương Nhạc cũng không phải một người giỏi vòng vo, ông ta mở túi giấy da bò ra, đặt một bản tài liệu trước mặt cô: “Đây là hợp đồng trước đây cô ký với tôi, bây giờ không tính nữa, chúng ta cứ dựa theo bản hợp đồng cô ký lúc mới vào Thịnh Quang là được rồi.”

Nguyễn Du Hà ngây người: “Nhưng tôi…”

Cô không nghĩ rằng cô chỉ giúp Thịnh Quang đi một show diễn, Thịnh Quang sẽ chủ động hủy bỏ bản hợp đồng này, hơn nữa cô đã lấy hai triệu cộng với tiền vi phạm hợp đồng, cũng không phải là một khoản tiền nhỏ.

Dường như nhìn ra sự hoài nghi của cô, Trương Nhạc nói: “Tôi biết cô đang nghĩ gì, trước đây tôi thật sự cũng không có ý định vì điều này mà hủy bỏ hợp đồng này với cô, vốn định dùng cách khác để cảm ơn cô, chỉ là…tiền vi phạm hợp đồng cũng đã đưa rồi, tôi cũng không thể không thả người.”

Nguyễn Du Hà càng mơ hồ: “Tiền vi phạm hợp đồng đã đưa rồi?”

“Đúng vậy, đã là chuyện của một tuần trước rồi.”

Trương Nhạc uống một ngụm trà, cảm khái nói: “Vốn dĩ tôi đang yên lành đi nghỉ ở Hy Lạp, tổng giám đốc của Chu thị bỗng nhiên đến tìm tôi, trực tiếp đưa tiền bồi thường vi phạm hợp đồng của cô cho tôi, tôi cũng xem như nợ cô một ân tình, vì thế cũng thuận nước đẩy thuyền.”

Nguyễn Du Hà: “…”

Cô trầm mặc rất lâu, hoàn toàn không biết nên nói gì.

Có nghĩa là, cô không dễ dàng gì mới quyết tâm ký bản hợp đồng giống như hợp đồng bán thân với Thịnh Quang, để lấy hai triệu đi trả Chu Lãng, anh lại chớp mắt lấy hai triệu ấy đem trả lại cho Thịnh Quang, hơn nữa còn trả thêm gần mấy chục triệu tiền vi phạm hợp đồng?

Nguyễn Du Hà cảm thấy thái dương giật giật.

Cô vừa ra khỏi phòng làm việc của Trương Nhạc, Lâm Tư liền tìm cô, nói người giúp đỡ bên Chu thị đã xuống rồi, bây giờ cô không còn hợp đồng ràng buộc, bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ với bên Chu thị, lấy được bất cứ tài nguyên nào mà cô muốn.

eyJpdiI6IjNrK0xtWjI2YWdReUZ1dGtBMEJMZmc9PSIsInZhbHVlIjoiWDgxZFdiXC94VU9TYk5qVlpicTQ1SnVXbUh0YlwvOFZhSEVZWDRSR3BGQzRrZ1JBXC9iRDJiV3pcL1ZobE1XUGNoZ2Z4ZlJpSUtcL21vYkdJU1ZQQnBzNW5iY3B2RWtkSG1NaWZLbWw4QzFpMG43eDRXdHlWcW5tR3FWQkdcL29JR3hTN1l3NFA5M0grOENOVUpqenhzNTIxRGJrUEx3K29QU2F0UDNnVVdoYkhcL3RySFwveUJKb1dYTDRKcURxaVE2TTVnSTQ3RmZma3lIYkdqWWg1cGtmaXRaczh4RkNLanFWa2tDV3dZdGQwNU9EMW1mY3dRbW1idE1SajBBOVlUTXk0cjR4NEM0Y3Z4K3p3eTNWdWFoNlN5ejNPSHlTTWIzOG5FVHJJWVpkdTZ4cmh0OD0iLCJtYWMiOiJmYTRlOTNkZTMyOWViOTM3ZDQyM2NmZDhmMWIyYTE3YjQ2MWRmNjdhYmNmM2M4OTc3N2E3NDE0YmQ4M2UzMjJiIn0=
eyJpdiI6Ik5oQjVTMk1zTW5uTjcxSDBDc1UxZEE9PSIsInZhbHVlIjoiRmdvUXNcL1poSm1DUVNZTzVqS3o5VDJJdkg4K2E4WHhwZUFZQVdBUXlkOWJONUE5d0EzUU90MjZuNWZmRDRRZGlaK0JHdTBsREt4RTJKZUsrK0lyN2phSGUyVDgyQnRyNHJWVXFOTGJHU2hRPSIsIm1hYyI6ImEyMTk0NDA3NDJhZWFjZTg3ZWNkZGVhYzBkYWE5YmI5ZDEzNTJkNDdkODI5ZjNlMTc3OThhMWE0YjNhZTdlODUifQ==

Đã ly hôn lâu như vậy rồi, sự báo thù của anh vẫn chưa kết thúc sao, giống như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn.

Ads
';
Advertisement