Nhưng khí thế này vừa mới bộc phát được một nửa, đã bị một bàn tay lạnh lùng cắt đứt.
Chỉ trong tích tắc, lồng ngực của ông ta bị đánh trúng, máu phun ra, cả người bay ngược về sau.
Đường đường là Tử Vân đạo nhân, vị "lão thần tiên" trong lòng vô số người ở Kim Lăng, vậy mà lại bị Lý Quân đánh bay chỉ trong một chiêu.
"Ngông cuồng!"
Tử Vân đạo nhân khó khăn lắm mới ổn định thân hình, đang định phản kích, thì ngay sau đó, cổ họng đã bị ngón tay của Lý Quân kẹp chặt, một luồng khí lạnh lẽo bao trùm lấy ông ta.
"Tôi mặc kệ ông là Tử Vân đạo nhân hay là Tử Thử (khoai tím) đạo nhân, nếu còn dám nói nhảm thêm một câu, tôi sẽ để cho ông chết không toàn thây."
Giọng nói của Lý Quân lạnh buốt thấu xương, anh thản nhiên quăng Tử Vân đạo nhân xuống đất.
Tử Vân đạo nhân lăn lộn trên mặt đất, chật vật đứng dậy.
Chỉ thấy Lý Quân đã cất bước đi về phía xa.
Nhìn bóng lưng Lý Quân rời đi, ánh mắt của Tử Vân đạo nhân tràn đầy sự nhục nhã, phẫn nộ, nhưng nhiều hơn là sợ hãi.
Với thực lực Thiên Nhân Cảnh của mình, ông ta hoàn toàn không có chút sức phản kháng nào.
Đôi mắt lạnh lẽo ấy, sát khí lạnh buốt thấu xương, khiến ông ta cảm giác như đang đối mặt với một vị ma thần.
Lý Quân trở lại trang viên Kim Lăng nhà họ Đường.
Đám người Đường Nguyên Hoa đều tỏ ra kính sợ.
Trong đại hội giao lưu võ đạo lần này, nhờ Lý Quân mà nhà họ Đường trở nên vô cùng nổi bật, vậy nên bọn họ càng thêm kính sợ Lý Quân.
“Không biết dị tượng vừa xảy ra ở nhà họ Trần có liên quan đến tiên sinh hay không?”
Đường Nguyên Hoa do dự một lúc rồi lên tiếng hỏi.
Toàn bộ cao thủ võ đạo Kim Lăng đều cảm ứng được dị tượng xảy ra ở nhà họ Trần.
“Đúng vậy.”
Lý Quân cũng không giấu giếm, anh lạnh lùng gật đầu nhưng không nói gì nữ.
Đám người Đường Nguyên Hoa cũng không dám hỏi nhiều.
“Đường nhị gia, chú biết người phụ trách bán đấu giá đan dược của nhà họ Khấu đang ở đâu không?”
Lý Quân hỏi.
Linh khí trong thiên địa rất loãng, mà Lý Quân thì cần một lượng lớn đan dược để tu luyện. Nhà họ Khấu là thế gia luyện dược, nếu có thể hợp tác với bọn họ, anh ra tiền, bọn họ không ngừng cung cấp đan dược cho anh thì sau này anh không cần phải buồn rầu về đan dược nữa.
Nghe vậy, Đường Nguyên Hoa lập tức nhắc nhở: “Nhà họ Khấu là thế gia luyện dược ở Giang Nam, tuy lần này bán đấu giá đan dược ở đại hội giao lưu võ đạo nhưng bọn họ lại cực kỳ kiêu ngạo, muốn hợp tác với bọn họ, chỉ sợ rất khó.”
Truyền thừa của thế gia luyện dược chính là phương pháp luyện dược thời Tiên Tần. Không chỉ Lý Quân mà tất cả người tu luyện trong thiên hạ đều cần đan dược. Và muốn có đan dược thì phải có quan hệ tốt với thế gia luyện dược.
Thực lực của nhà họ Khấu không quá mạnh, nhưng năng lượng của bọn họ lại cực kỳ khủng bố.
Chỉ vầy thôi cũng đủ để không ai dám chọc vào thế gia luyện dược.
Nếu đối phương không muốn luyện chế đan dược cho Lý Quân thì cũng không còn cách nào khác.
“Người phụ trách nhà họ Khấu ở tại trang viên Thủy Tạ ngoại thành vùng Kim Lăng. Nếu tiên sinh muốn gặp hắn, tôi có thể dẫn cậu đi gặp. Nhưng nếu đối phương không muốn, mong tiên sinh không cưỡng cầu.”
Lý Quân gật đầu: “Được, bây giờ chúng ta đi gặp bọn họ luôn đi.”
Nói xong Lý Quân và Đường Nguyên Hoa xuất phát đến trang viên Thủy Tạ.
Đường Nguyên Hoa cho người đưa bái thiếp, chẳng mấy chốc đã có người đi ra dẫn bọn họ vào.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất