“Ầm ầm.”
Lý Quân đạp mạnh chân xuống.
Đầu của Long Kỳ bị giẫm thẳng xuống đất, để lại một cái lỗ trên sàn xi măng.
Long Kỳ lập tức cảm nhận được cơn đau đớn, trời đất quay cuồng.
Lúc này hắn mới hiểu rõ được sự chênh lệch thực lực giữa mình và Lý Quân, chẳng trách Long Nham lại bị thương nặng như vậy.
Vốn dĩ hắn cho rằng thực lực của Long Nham không bằng mình, kết quả sẽ khác, nhưng đáng tiếc, so với Lý Quân, hắn chỉ là một con kiến hôi.
Ai ngờ, kẻ phế vật theo như lời của gia chủ lại kinh khủng như vậy.
“Người tu luyện quả nhiên mạnh hơn vỏ giả bình thường, như vậy mà vẫn không chết.”
“Nếu giẫm một cái không chết, vậy thì lại giẫm thêm một cái là được.”
Lý Quân thản nhiên nói.
Anh không có thiện cảm gì với Lý Thương.
Không nuôi dưỡng anh thì thôi, đằng này còn xem anh như kẻ thù, người làm cha như vậy quả thật là đáng chết.
Món nợ giữa anh và Lý Thương nhanh thôi sẽ được tính kỹ, nhưng nếu bọn họ đã chủ động đưa tới tận cửa, vậy thì anh sẽ thu chút lãi trước.
Long Kỳ máu me đầy mặt.
Lúc này, trong lòng hắn dâng lên một cảm giác tuyệt vọng và hoảng sợ, khát vọng sống sót lớn hơn bao giờ hết, hắn không muốn chết.
“Đừng, đừng giết tôi...”
Hắn ta lên tiếng cầu xin.
“Nói cho tôi bí mật của Lý Thương, biết đâu tao lại đổi ý tha cho mày một con đường sống.”
Giọng nói lạnh lùng của Lý Quân vang lên.
Long Kỳ lắc đầu: “Tôi không thể phản bội gia chủ.”
Chưa nói với việc hắn có trung thành với Lý Thương hay không, nhưng hắn hiểu rõ sự đáng sợ của gia chủ, hôm nay hắn phản bội gia chủ thì hắn cũng chẳng sống nổi.
Hắn hiểu quá rõ gia chủ của mình là hạng người như thế nào.
“Vậy thì mày vẫn nên đi chết đi.”
Lý Quân không chút do dự đạp xuống.
“Răng rắc.”
Đầu của Long Kỳ bị giẫm tới biến dạng, máu từ miệng tràn ra, chết không nhắm mắt.
Lý Quân ngẩng đầu, nheo mắt nhìn về phía xa.
Lúc tra tấn Long Kỳ, Long Lộc đã chạy trốn.
Thực lực của Long Lộc và Long Kỳ không kém nhau bao nhiêu, nhìn thấy Long Kỳ không đỡ nổi một chiêu của Lý Quân, gã lựa chọn bỏ trốn mất dạng.
“Muốn thoát khỏi tay Lý Quân này, đúng là ngây thơ.”
Ngay sau đó, Lý Quân hóa thành tàn ảnh rồi biến mất.
Long Lộc đang liều mạng chạy trốn, đột nhiên cảm giác được một mối nguy hiểm đang ập đến.
Gã nhìn thấy một người đang đứng chắp tay trước mặt mình, không phải Lý Quân thì là ai.
Nhưng tốc độ của đối phương sao có thể nhanh như vậy?
Hắn biết mọi chuyện đã xong rồi, bị Lý Quân đuổi kịp thì đừng nghĩ tới việc sống sót.
Nếu sớm biết thì có nói gì hắn cũng sẽ không nhận nhiệm vụ này, ngu xuẩn đi bắt Lý Quân về.
“Đi chết đi.”
Lý Quân giơ tay, sát khí bùng lên, chân khí trên cơ thể Long Kỳ hoàn toàn bị áp chế, không thể nào phản kháng.
Ánh mắt của hắn lộ ra vẻ hoảng sợ, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Thực lực có thể nói là khủng bố, gia chủ lựa chọn từ bỏ con ruột, bồi dưỡng Long Tiểu Phong, đúng là vô cùng ngu xuẩn.
“Người này còn đáng sợ hơn gia chủ.”
Sợ hãi trong lòng khiến Long Lộc buông tha chống cự.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất