Khấu Doãn Võ an ủi Khấu Thiên Chiếu.
Khấu Thiên Chiếu siết chặt nắm tay, hai mắt đỏ ngầu vì giận dữ.
"Không được, tôi không nhịn được, tôi phải giết hắn ngay bây giờ!"
Thương tích trên mặt tuy nặng nhưng điều hắn ta thật sự quan tâm là mình bị tát bay trước mặt bao nhiêu người như thế, hắn ta người kế vị chức gia chủ của nhà họ Khấu, thế này là làm mất hết mặt mũi của hắn ta rồi, hắn ta không thể chịu đựng được sự sỉ nhục lớn này.
Ngay sau đó, toàn thân hắn ta vận chuyển chân khí, trên tay hắn ta xuất hiện một con dao găm, lóe lên ánh sáng sắc lạnh, hận không thể lập tức đâm lên người Lý Quân mười tám nhát dao.
"Láo xược! Lời cha nói con không nghe rõ sao?"
Khấu Doãn Quang quát lớn.
Bên cạnh, Khấu Doãn Võ và những người khác vội vàng ngăn cản Khấu Thiên Chiếu lại.
Khấu Doãn Quang là gia chủ nên có quyền uy tuyệt đối trong nhà họ Khấu.
Mặc dù những người của nhà họ Khấu cũng hận không thể băm thây Lý Quân.
Nhưng Khấu Thiên Chiếu là con trai ruột của Khấu Doãn Quang, cũng là người duy nhất trong nhà họ Khấu dám thách thức quyền uy của Khấu Doãn Quang, hắn ta lớn tiếng nói: "Cha, thẳng nhóc vô liêm sỉ này đánh lén con, tại sao không để con ra tay?"
Lúc này, trên mặt Khấu Thiên Chiếu đã sưng phồng lên cao, trông vô cùng thảm hại, ánh mắt hắn ta bừng bừng lửa giận và vẻ không cam lòng.
Hắn ta giận dữ nói: "Vừa rồi hắn ta đã nhân lúc con không đề phòng mà ra tay đánh lén con, nếu đánh một trận quang minh chính đại thì con nhất định sẽ đạp hắn ta dưới chân."
Trong đại sảnh, trên mặt Lý Quân tỏ vẻ khinh thường, nhíu mày nói: "Lắm lời phiền phức thật, đừng cản hắn ta, để hắn ta qua đây, tôi cũng muốn xem hắn ta làm sao đạp tôi dưới chân."
Nghe những lời này, sắc mặt Khấu Doãn Quang lập tức âm trầm.
Ông ta đã từng điều tra về chiến tích của Lý Quân, thực sự rất mạnh, nếu không, làm sao có thể mời được mười ba gia tộc võ đạo ra mặt, con trai ông ta thật sự chưa chắc đánh thắng nổi Lý Quân.
Ông ta đang suy nghĩ lấy lý do gì để từ chối, nhưng lúc này, Khấu Thiên Chiếu đã vùng khỏi sự cản trở của người trong tộc, đột nhiên lao thẳng về phía Lý Quân.
Hắn ta vung dao găm trong tay, bộc phát ra từng luồng khí tức sắc bén.
“Tên tiểu nhân đê tiện mày, đi chết đi!”
Luồng kình phong khủng khiếp lan tỏa.
Cả người Khấu Thiên Chiếu như hóa thành một tia sáng lạnh, chém thẳng xuống Lý Quân.
Chiêu này khí thế vô song, đã không thua kém gì uy thế của Thiên Nhân Cảnh.
Mặc dù Khấu Thiên Chiếu đạt được cảnh giới này nhờ nhà họ Khấu dùng đan dược để thúc ép, nhưng uy lực của chiêu thức này vẫn không thể coi thường.
Tuy nhiên, Lý Quân chỉ lạnh lùng nhìn tất cả, khóe miệng nở nụ cười khinh miệt.
Anh không hề động đậy, không vận chuyển chân khí, như thể bị dọa đến ngu ngơ.
Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên ngay tức khắc, ngay khi chuẩn bị chém trúng Lý Quân thì bàn tay trắng nõn của anh mới giơ lên, hai ngón tay kẹp lấy con dao găm đang rơi xuống.
Sau đó, “rắc” một tiếng, dao găm bị kẹp đến nát bấy.
Đúng vậy, là nát bấy, vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Con dao găm làm từ hàn thiết được rèn từ ngàn búa vạn chày cứ thế gãy vụn.
Yên lặng.
Không tiếng động.
Tĩnh mịch như cái chết.
Khấu Thiên Chiếu chết lặng.
Đám người nhà họ Khấu phía sau cũng chết lặng.
Tất cả những người có mặt đều chết lặng.
Tất cả đều trố mắt, kinh ngạc nhìn Lý Quân.
Trong suy nghĩ của bọn họ, dù Lý Quân có mạnh hơn Khấu Thiên Chiếu, nhưng đối mặt với đòn tấn công như vậy cũng phải tránh né thế công.
Nhưng không ngờ, Lý Quân không những không né tránh mà còn dễ dàng kẹp nát dao găm của Khấu Thiên Chiếu.
Hơn nữa từ đầu đến cuối cũng không thấy anh vận chuyển chân khí.
Kỳ quái, đáng sợ, không thể hiểu nổi.
Cuối cùng, tất cả chỉ còn lại sự chấn động sâu sắc.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất