Cực Phẩm Chiến Long - Lý Quân (FULL)

 

“Mày, mày là quái vật…”  

 

Lý Quân không nói nhiều, lao đến, giơ tay bóp lấy bả vai của Lỗ Nhất Nguyên.  

 

“Ông và các gia chủ thế gia võ đạo ở trên cao lâu lắm nên cho rằng không ai dám làm gì các người, hôm nay tôi sẽ cho các người biết cái giá phải trả khi tự tiện ra mặt thay người khác.”  

 

Dứt lời, chân khí trên đầu ngón tay của Lý Quân bùng nổ.  

 

Toàn bộ cánh tay của Lỗ Nhất Nguyên bị kéo xuống, máu tươi phun ra.  

 

“Gia chủ nhà họ Lỗ thì sao chứ? Ở trong mắt tôi, ông chỉ là con chó già bắt nạt kẻ yếu mà thôi.”  

 

Lý Quân tiếp tục ra tay, xuyên thủng ngực Lỗ Nhất Nguyên.  

 

“Ầm!”  

 

Lồng ngực ông ta hõm vào, xương cốt nứt toạc.  

 

“Có phải vừa rồi ông nói muốn xem xem tôi vặn gãy đầu ông như thế nào đúng không, bây giờ ông thấy rồi đấy, nhớ rõ kiếp sau đừng đắc tội tôi.”  

 

“Rắc!”  

 

Cổ của Lỗ Nhất Nguyên bị vặn gãy, ném xuống đất.  

 

Trong sảnh chính yên lặng không một tiếng động.  

 

Tất cả mọi người ngồi đơ ra như tượng đá, thân thể cứng đờ, trong lòng vẫn còn chấn động, nỗi sợ hãi trào dâng.  

 

12 vị gia chủ thế gia còn lại cũng vậy, người của nhà họ Khấu cũng vậy.  

 

Lý Quân vặn gãy cổ của Lỗ gia chủ trước mặt bọn họ, từ đầu đến cuối Lỗ Nhất Nguyên không hề có sức phản kháng, giống như con rối mặc Lý Quân xâu xé.  

 

Lý Quân đứng đó, sắc mặt hờ hững, lạnh nhạt nhìn về phía những người còn lại: “Còn ai muốn dạy dỗ tôi không?”  

 

Không ai dám mở miệng.  

 

Ngay cả người lợi hại nhất là Miêu Vệ Đông cũng cứng người.  

 

Ông ta nắm chặt tay, dưới khí tràng của Lý Quân, trên trán chảy đầy mồ hồi.  

 

“Nếu không ai nói gì thì tôi sẽ chọn vậy.”  

 

Nói xong, Lý Quân giơ tay lên chỉ vào một người trong đó.  

 

“Ông, lại đây.”  

 

Người này chính là Vi Lạc Thư, gia chủ nhà họ Vi.  

 

Thấy Lý Quân chỉ về mình, Vi Lạc Thư run rẩy, nào dám ra tay.  

 

Nhưng ông ta không ra tay không có nghĩa Lý Quân sẽ bỏ qua cho ông ta.  

 

Ngay sau đó mọi người nhìn thấy Lý Quân biến mất tại chỗ, tiếp đó đã xuất hiện trước mặt Vi Lạc Thư.  

 

Vi Lạc Thư sợ đến mức tóc dựng đứng, giơ tay định ngăn cản.  

 

Nhưng một lực lượng khủng bố vô hình xuyên qua cánh tay của ông ta, nhéo cổ ông ta.  

 

“Không phải trước đó ông rất kiêu ngạo hay sao, không phải rất trâu bò hay sao? Sao bây giờ chỉ có chút bản lĩnh này vậy, ông làm tôi thất vọng quá đấy.”  

 

Âm thanh lạnh băng của Lý Quân vang lên, ngón tay dùng lực.  

 

“Ầm!”  

 

Cổ ông ta bị lệch vị trí, oặt về sau với góc 90 độ.  

 

Máu tươi chảy xuôi theo khóe miệng, chảy qua mũi, mắt rồi nhỏ giọt xuống đất theo sợi tóc.  

 

Gia chủ nhà họ Vi, Vi Lạc Thư, chết.  

 

Quá đáng sợ, rốt cuộc người này mạnh đến mức nào?  

eyJpdiI6IktCNmdISWFhSGdxdGpGdm5MMldxNGc9PSIsInZhbHVlIjoiaGlBSkJMXC9uNDNLVVFsbW5wTTRSUzlJODZmMzdQTW5JUmRYblhzMHVIYnZhOUwrcUY1MlQ5NVhoMWV0UmhMeVkiLCJtYWMiOiJjMTFlYjJmNWViZjljNzNhNThkZGU0M2ZhNDkxYjE2MTk5MzRjYWMzNjNjN2NkZDNmOTBjN2Y4ZmM5ZWU0OWVmIn0=
eyJpdiI6ImVvNnVmREM5Y1JNejYyeXNOU1dBSlE9PSIsInZhbHVlIjoib0R1c0V0dVNYV0oxZW9weFhJOFhRMUhoTzdMSkZnQ3I0WXJ5c0UyZHZCdDYrZ2N1bHR3NW1NNWNUSk1oTmZkNlwvaWpDOVJYeE9sZ2Urekc2M1g4OFJQTkl1MXlEVmRtTXVrbk0xejVKYjdWaW1rOHBmQXFPVWVjU3YrVEUwTDJhTnhWSlk2QXg1UnNpaERKbndEbHVsaTl5VytUeExcLzlPRVA4Q0NDU3dnVU1zZFhNMzJxNE9SaWZXOHE5c1VkTjNnejJEM0lhbmNhXC9sZ0ZyXC9YRXduQWc9PSIsIm1hYyI6Ijg0OTZhNDA1MzMzOTkwZDYwOTdjYjI4YzBiMDVkYTQwMzM5NjA3MWRmYmQzZWViYjI1N2Q0ZWZkODE0OTFkNTQifQ==

Bọn họ hối hận, hối hận tại sao lại chọc phải một hung thần như này.

Ads
';
Advertisement