(10)
"Người phụ nữ chết tiệt kia, cô trốn ở cái góc xó xỉnh nào rồi, có giỏi thì mau ra đây cho tôi. Ông đây hôm nay phải liều mạng với cô!"
Vừa đặt chân về đến nhà, Trình Ý Hiện đã cởi phăng chiếc áo trên người mình, ném phịch một cái xuống ghế. Sắc mặt người đàn ông tối thui lại, dường như tâm trạng không được tốt lắm thì phải. Gân xanh nổi đầy trên trán và cánh tay hắn, hai mắt đỏ ngầu văn lên những tia giận dữ.
Có vẻ như là hôm nay tên này đã gặp phải vấn đề gì đó kinh khủng
lăm.
Mà không chỉ có hôm nay thôi đâu, trong thời gian gần đây tâm trạng của Trình Ý Hiên lúc nào cũng khó chịu.
Nỗi căm phẫn vô hình dâng lên trong lòng hắn, toàn thân người đàn ông tỏa ra một luồng sát khí vô cùng đáng sợ. Hiện giờ, ý nghĩ trong đầu duy nhất của Trình Ý Hiên đó chính là, bóp chết người phụ nữ tên Di Giai kia.
Mấy ngày nay, ở công ty, bên tai hắn luôn là những lời đàm tiếu vô cùng
khó coi. Người nào người đấy rảnh là bàn tán nói xấu về hắn. Bọn họ nói Trình tổng là người không thể "lên" được. Rồi là thắng năm dưới một người phụ nữ.
Trình Ý Hiên thật chẳng biết giấu mặt vào đâu nữa. Những ngày này, hắn mất mặt đến nỗi không dám đến công ty, hoặc chỉ muốn đào một cái hố để bản thân mình chui xuống.
Người nào đó rất muốn giải thích, sự thật vốn dĩ không phải như thế. Nhưng lời ra tiếng vào đã được thêm mắm dặm muối rồi, Trình Ý Hiên có một trăm cái miệng cũng chẳng giải thích được.
Mà người gây ra những chuyện này, chính là Di Giai, người "vợ hiền dâu thảo" của hắn.
Cô kêu mọi người đi loan tin khắp công ty nói rằng Trình Ý Hiên như vậy, khiến cho vị tổng giám đốc nào đó mặt mũi mất sạch.
Di Giai đang nghịch điện thoại trong phòng, bị tiếng quát lớn làm giật mình, cô nàng ảo não đi xuống, đưa tay gãi gãi đầu: "Này, đồ điên, anh bị khùng hả? Có phải cô tình nhân kia chọc vào cái gì của anh nên anh về nổi cáu với tôi hả? Nói trước nhé, bà đây không dễ đụng đâu." Cô thừa sức biết mỗi lần Trình Ý Hiên trở về mà bực tức như thế thì chỉ có bị người phụ nữ kia chọc tức.
Người nào đó tóm lấy tay Di Giai, bóp mạnh, nghiến răng nghiến lợi: "Cô còn dám nói! Người phụ nữ chết tiệt này, hôm trước cô đã làm gì ở công ty tôi hả? Cô kêu trợ lý của tôi lan truyền tin đồn không đúng sự thật, tôi đây thật sự muốn lấy mạng cô!"
"Nhưng tôi đã làm gì chứ?" Di Giai chớp chớp mắt ngây thơ "vô số tội" nhìn Trình Ý Hiên: "Anh nói xem anh làm gì được tôi? Với lại anh giết nổi tôi không? Trong khi anh còn chẳng đánh lại tôi nữa kìa." Thanh âm vang lên
mỉa mai càng chọc cho cơn giận trong lòng Trình Ý Hiên thêm bùng cháy.
Ai đó gầm gừ: "Hừ! Cô đừng tưởng tôi không dám làm gì cô?"
"Thế anh làm đi! Để bà đây chống mắt lên xem Trình tổng sẽ làm gì? Mời anh ra tay luôn đấy!" Di Giai đẩy Trình Ý Hiên ra, cô chống tay lên eo vênh mặt đầy thách thức với người trước mặt mình.
Tưởng răng dọa được bà đây chắc?
Trình Ý Hiên tức không nói lên lời: "Cô...!!!"
"Nếu anh chẳng làm được, vậy hãy để tôi thay anh ra tay nhá!"
Người nào đó còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, Di Giai đã vung tay tát mạnh lên mặt mình, để lại một vết đỏ ửng ở trên mặt. Sau đó cô nàng ngã nhào xuống đất, bắt đầu khóc lóc ầm ĩ: "Chồng à, em sai rồi! Đừng đánh em nữa!" Cô dường như đang cố tình để cho ai đó nghe thấy.
Cái quần què gì thế?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất