“Căn… căn nguyên pháp tắc trong người ta đã bị tiêu diệt mất bảy mươi phần trăm rồi!”, thần chủ Nguyên Dương lộ ra sắc mặt vô cùng kinh hoàng.
Một linh hồn vô cùng cường đại xâm nhập vào trong thức hải của ông ta.
“Không!”, thần chủ Nguyên Dương lộ ra sắc mặt không cam lòng: “Ta sắp chết rồi! Chí bảo pháp tắc mà ta khó khăn lắm mới có được lại mất đi, tất cả bảo vật trên người cũng sẽ mất đi.”
Thần chủ Nguyên Dương nhìn U Minh Dương Thiên với ánh mắt đầy ác độc, căm phẫn.
Bùng!
Cơ thể của thần chủ Nguyên Dương lập tức trương phình lên, sau đó nổ tung ra, vào thời khắc mấu chốt, thần chủ Nguyên Dương tự bạo, để lại mấy món trọng bảo và nhẫn không gian.
“Linh hồn của phân thân U Minh yếu quá!”, U Minh Dương Thiên đứng ở giữa hư không cảm thán, linh hồn của cây thần U Minh hoàn toàn không thể so sánh với những cường giả cấp Viên Mãn. Linh hồn bản thể mạnh nhất, nhưng lại không thể để lộ, một khi để thần chủ Nguyên Dương phát hiện, ông ta sẽ ngay lập tức thông báo cho cường giả trong tộc.
“Tuy nhiên, bản thể cho dù để lộ ra cũng rất khó nô dịch những cường giả cấp Viên Mãn, nó không chỉ yêu cầu thực lực phải đè bẹp, còn có linh hồn đè bẹp nữa. Nếu ta cũng đột phá đến cấp Viên Mãn, có thực lực như hiện tại, có lẽ có thể nô dịch linh hồn những cường giả cấp Viên Mãn này.”
U Minh Dương Thiên kìm nén cảm xúc trong lòng xuống, bay nhanh tới đó, thu cất bảo vật mà thần chủ Nguyên Dương sau khi tự bạo để lại.
Bên trong nhẫn không gian, một viên châu phát ra ánh sáng màu xanh bay ra.
“Haha, tới tay rồi!”, U Minh Dương Thiên mỉm cười.
“Chỉ là thực lực cấp Viên Mãn hai hệ mà dám một mình xông pha, nhưng lại lời cho mình.”
Thần chủ Nguyên Dương chính là người di chuyển vị trí, nhưng thực lực rất yếu, không chịu đựng nổi hai đao của U Minh Dương Thiên.
Xoẹt!
Viên châu mang thuộc tính thủy trực tiếp dung nhập vào trong chiến đao Cửu Nguyên, uy lực chiến đao Cửu Nguyên lại nâng lên một chút.
“Còn lại một viên cuối cùng!”, trong lòng U Minh Dương Thiên ngập tràn sự mong chờ, có thêm một viên nữa, chiến đao Cửu Nguyên của hắn sẽ ở trạng thái Viên Mãn.
“Đi!”, thân ảnh U Minh Dương Thiên di chuyển, bay nhanh ra xa.
……
Ở khu vực một ngọn núi đang xảy ra một cuộc hỗn chiến, mười mấy cường giả đang đánh đấu, trong đó có cường giả cấp Viên Mãn ba hệ, còn có cường giả cấp Viên Mãn hai hệ, còn có một vị cường giả cấp Viên Mãn bốn hệ. Còn ở trên một tảng nham thạch thấp nhỏ cách họ không xa, lộ ra một đoạn ngắn của bảo vật dạng kiếm, trên đó còn phát ra dao động pháp tắc mãnh liệt, đó là một món chí bảo pháp tắc cường đại.
“Thần chủ Bá Viễn tộc Cơ Giới, chúng tôi ở đây, ngươi đừng hòng lấy được bảo vật này!”
“Cho dù ngươi là cường giả cấp Viên Mãn bốn hệ, cũng khó mà địch lại với sự liên thủ của chúng tôi.”
……
Những cường giả khác không có gì nghi ngờ là đang bao vây công kích vị cường giả cấp Viên Mãn bốn hệ của tộc Cơ Giới.
Uỳnh!
Đột nhiên, có một cường giả bay từ phía xa tới.
“Lại là một vị cường giả cấp Viên Mãn bốn hệ!”
“Đó là cường giả của tộc Thảo Mộc! Không phải quân chi viện của chúng ta.”
……
Ngay lập tức, ánh mắt các cường giả đều nhìn vào U Minh Dương Thiên với sự cảnh giác.
Sắc mặt thần chủ Bá Viễn vô cùng u ám, ông ta bị nhiều cường giả như vậy cản trở, bây giờ lại đến thêm một vị cường giả có cùng cảnh giới với ông ta, khả năng ông ta lấy được món chí bảo pháp tắc đó là rất thấp.
“Không cần lo lắng, cường giả tộc Cơ Giới, ta không phải đến tranh bảo vật với ngươi, chúng ta có thể hợp tác với nhau.”, trong thức hải của thần chủ Bá Viễn bất ngờ truyền đến một âm thanh.
Thần chủ Bá Viễn sửng sốt, nhìn ra phía xa, âm thanh này được phát ra từ vị cường giả cấp Viên Mãn bốn hệ vừa đến đó.
“Hợp tác như nào?”, thần chủ Bá Viễn hỏi.
“Mục tiêu của ta là vị cường giả cấp Viên Mãn ba hệ của tộc Huyền Giác, chỉ cần ngươi và ta liên thủ giết chết ông ta, bảo vật của ông ta thuộc về ta, sau đó ta giúp ngươi đoạt được món chí bảo pháp tắc đó.”, U Minh Dương Thiên nói.
Thần chủ Bá Viễn nhìn con cự thú bốn chân có sừng độc giác trên đầu ở phía xa, trên người ông ta không hề có chí bảo pháp tắc gì.
Tộc Huyền Giác, là một tộc quần đỉnh cấp trong vũ trụ. Giống như tộc Lôi Nguyên, số lượng thành viên cũng vô cùng ít ỏi.
“Được!”, thần chủ Bá Viễn đồng ý.
Đạt đến trình độ như họ, không thể nào đi nói dối.
“Ra tay đi!”, U Minh Dương Thiên trực tiếp nói, ở hiện trường, mười mấy vị cường giả nhìn cường giả cấp Viên Mãn bốn hệ vừa tới của tộc Thảo Mộc với ánh nhìn cảnh giác.
“Uỳnh!”
Đột nhiên, vị cường giả tộc Thảo Mộc đó ra tay, chiến đao trong tay xuất hiện, nhưng hướng công kích của hắn lại rất kỳ lạ, cùng lúc đó, thần chủ Bá Viễn cũng phát ra đòn công kích cường đại của mình, phương hướng nhất trí với cường giả tộc Thảo Mộc.
“Mình… mình còn không quen biết vị cường giả tộc Thảo Mộc đó, tại sao hắn lại đối phó mình?”, trong lòng cường giả tộc Huyền Giác thấy kinh hoàng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất