“Oa oa oa...” Tiếng trẻ con khóc vang lên, một đứa bé mới sinh ra trên thế giới này.
“Đây là lúc Hiên Dật được sinh ra?” Sắc mặt Dương Thiên không đổi, lại nắm lấy một chùm sáng khác.
“Hiên Dật, đây là Ngưng Tuyết, cha mẹ cô bé đã bị dã thú đánh chết, sau này cô bé sẽ ở nhà chúng ta. Con là nam tử hán, nhất định phải bảo vệ cô bé, biết chưa?” Nguyệt Linh cười nói.
Ở phía sau bà có một cô bé đáng thương, lúc này đang sợ hãi nhìn cậu bé mới chỉ có mười tuổi trước mặt.
Đây là lần đầu Hiên Dật và Ngưng Tuyết gặp nhau.
“Những chùm sáng này chính là những mảnh ký ức của Hiên Dật sao?” Trong lòng Dương Thiên tràn ngập suy nghĩ, hắn nhìn vô số chùm sáng trước mặt.
Lúc trước hắn đã quan sát hoàn chỉnh ký ức cả đời của Hiên Dật, nhưng bây giờ những ký ức đó đã bị chia ra làm vô số mảnh nhỏ.
“Không gian này là do Hiên Dật lưu lại, hắn sẽ giấu chìa khóa bí mật pháp tắc chín hệ ở đâu đây?”
Dương Thiên thử tưởng tượng mình là Hiên Dật thì sẽ giấu ở đâu, nhưng lại không có đầu mối.
Hắn lại xem thêm vài chùm sáng nữa, nhưng những chùm sáng đó ngoại trừ những ký ức cũ thì không có gì đặc biệt cả.
Những chùm sáng này cũng chỉ khác màu nhau chứ nhìn không có gì khác nữa.
“Thời gian cấp bách, mình nhất định phải nắm chặt thời gian để tìm ra được chìa khóa bí mật pháp tắc. Bây giờ mình tiến vào trong không gian này, toàn bộ phân thân cũng đã lâm vào trạng thái hôn mê, không biết thế giới bên ngoài lúc này đã xảy ra những chuyện gì? Nhã Lộ và cha mẹ chắc chắn rất lo lắng!” Dương Thiên cũng cảm thấy rất nôn nóng.
Mặc dù hắn ở trong không gian vẫn có thể cảm ứng được tình trạng của phân thân, nhưng Dương Thiên vẫn không nhịn được lo lắng.
Tìm được chìa khóa bí mật pháp tắc thì còn phải lĩnh ngộ pháp tắc đạt tới hoàng cảnh cực hạn, không biết phải tốn bao nhiêu thời gian đây?
Nếu như hơn hai trăm nghìn năm hắn mới thành công thì cho dù ra ngoài thì người nhà của hắn cũng đã chết rồi, Dương Thiên thực sự không dám nghĩ tới tình cảnh đó.
Bóng dáng Dương Thiên khẽ lay động, nhanh chóng bay về phía những chùm sáng ký ức.
...
“Rốt cuộc là ở đâu đây?” Dương Thiên đứng trong không gian, càng lúc càng sốt ruột.
Đã mười năm trôi qua, hắn tìm vô số chùm sáng ký ức, nhưng vẫn không phát hiện ra chìa khóa bí mật pháp tắc.
Tìm được chìa khóa bí mật pháp tắc cũng mới chỉ là bước đầu tiên, sau đó hắn còn phải lĩnh ngộ pháp tắc đến cực hạn, lúc đó sẽ cần càng nhiều thời gian hơn. Nhưng bây giờ đã mười năm trôi qua mà hắn vẫn chưa tìm được một chìa khóa bí mật pháp tắc nào, nếu cứ kéo dài mãi thì có lẽ mười ngàn năm, thậm chí là một trăm ngàn năm sau hắn cũng không ra khỏi đây được.
Dương Thiên không thể trấn tĩnh được.
Dương Thiên cảm thấy bản thân mình hiện tại không thể nào bình tĩnh lại được, thời gian đối với hắn mà nói vô cùng trân quý. Nếu như thực sự hơn hai trăm nghìn năm nữa mới có thể ra ngoài thì mọi việc hắn làm đều không có ý nghĩa gì cả.
“Mình không được nóng vội!” Dương Thiên hít sâu mấy hơi, cố gắng để bản thân mình bình tĩnh trở lại.
Ánh mắt hắn nhìn về phía những chùm sáng trước mặt, những chùm sáng này tràn ngập khắp không gian. Dương Thiên tìm kiếm mười năm trời, không biết phạm vi tìm kiếm của mình đã lớn đến đâu.
“Không được, nếu cứ tiếp tục tìm như thế này thì không phải cách hay. Nói không chừng, mình có xem hết toàn bộ chùm sáng này thì cũng không nhất định có thể tìm được.”
Trải qua mười năm tìm kiếm, Dương Thiên theo bản năng cảm thấy nếu hắn cứ tìm kiếm mãi như thế này thì không chừng một ngàn năm nữa cũng không tìm được.
Đây là trực giác của hắn.
“Hiên Dật lưu lại chìa khóa bí mật pháp tắc chín hệ, rồi lại giấu nó đi, nếu như để khảo nghiệm thì chắc chắn sẽ có phương pháp riêng của hắn. Hắn sẽ để những chìa khóa này cho cường giả như thế nào đây? Nếu như có cường giả khác tiến vào không gian này, hắn sẽ dùng phương pháp nào để những chìa khóa bí mật pháp tắc này không bị bại lộ?” Dương Thiên bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.
Lúc hắn không có việc gì làm thường rất thích suy nghĩ, mặc dù hắn mới tu luyện hơn 3000 năm nhưng lại trải qua rất nhiều chuyện.
“Nếu như là chìa khóa pháp tắc thì chắc là có quan hệ với pháp tắc, để xem có thể dẫn dụ chúng không?”
Dương Thiên đứng giữa không gian, bắt đầu khắc họa bí văn pháp tắc.
Hắn không muốn tìm kiếm một cách không có mục tiêu như thế nữa, hắn muốn thử cách mà mình vừa mới nghĩ ra.
Ong...
Một dao động phát ra, các chùm sáng đều bắt đầu tản ra những dao động mong manh.
Hai mắt Dương Thiên bỗng nhiên sáng lên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất