Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Mỗi người một ngả 1  

             “Cha ta nói… đúng không?” Cổ Tam Thông nghiến răng, nhìn về phía Quỷ Vương với ánh mắt hung tợn, tức giận chất vấn.   

             Quỷ Vương bất giác rùng mình, mắt đảo quanh, thà chết chứ không chịu thừa nhận, cãi chày cãi cối: “Đó chỉ là suy đoán lung tung của hắn thôi, làm sao mà hắn biết được chuyện của ba trăm năm về trước thế nào?”  

             “Đúng vậy, đúng là ta không biết thật, lúc nãy chỉ đoán mò vậy thôi. Nhưng vẫn rất hợp tình hợp lý mà, đúng không? Nhất là những lời mà ngươi vừa buột miệng tiết lộ!” Trác Uyên bất giác cười một tiếng, thản nhiên đắc chí nói.  

             Cổ Tam Thông khẽ nhíu mày, híp mắt hỏi lại Quỷ Vương: “Đúng vậy, làm sao mà ngươi biết nghĩa phụ của ta là người như thế nào được?"  

             “Có nơi nào trong thiên hạ này không phải đất của vua. Năm đó, ngươi gây ầm ĩ như thế, tất nhiên bọn ta sẽ phải điều tra cặn kẽ một phen, việc này có gì kỳ lạ sao?” Quỷ Vương cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh lại, điềm đạm nói.   

             Trác Uyên mỉm cười, tiếp tục chất vấn: “Tiền bối Nhân Thánh, trí nhớ của ngươi tốt thật. Ngoại trừ mối quan hệ với Tiểu Tam Tử ra thì nghĩa phụ của hắn cũng chỉ là một người đọc sách bình thường, thế mà ngươi có thể nhớ được hắn ta là người như thế nào những ba trăm năm, ngươi cũng thật là có lòng, ha ha ha…”  

             Quỷ Vương siết chặt nắm đấm, thật sự muốn xông lên đấm cho Trác Uyên mấy đấm. Mặc dù, trong tay Trác Uyên không có chứng cứ gì về âm mưu ba trăm năm trước, nhưng mỗi vấn đề hắn nói đều đâm thẳng vào điểm quan trọng, làm lão ta không có cách nào có thể lấp liếm cứu chữa được.  

             Thử hỏi, cao thủ như bọn họ, có ai lại để một con kiến hôi tầm thường vào mắt không? Đặc biệt là khi chưa gặp lần nào mà lại nhớ rõ ràng tính cách của người đó đến tận ba trăm năm như vậy.  

             Cao thủ tuyệt thế như bọn họ nào có rảnh rỗi như vậy, rảnh đến độ đến một con kiến hôi cũng nhớ!  

             Lý do duy nhất đó chính là do bọn họ đã tỉ mỉ bố trí nhằm tạo ra một ván cờ lớn để làm suy yếu thế lực của bảy gia tộc.   

             Năm đó, lão ta là chỉ huy của Hộ Long Thần Vệ, một nước cờ lớn như vậy, làm sao có thể quen được?   

             Quỷ Vương khẽ hít sâu một hơi, trầm ngâm thật lâu, giữ im lặng, có vẻ như đang nghĩ lời bao biện. Cổ Tam Thông thấy vậy thì đã tỏ tường mọi chuyện, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy đau đớn vô cùng,  

             Nếu như chuyện này là thật, thì tất cả những gì nghĩa phụ hắn ta đã làm rất có thể là do tuân theo mệnh lệnh. Vậy tất cả sự quan tâm đối với hắn ta cũng chỉ là hư tình giả ý mà thôi.   

             Vì vậy, điểm tựa duy nhất trong tâm hồn hắn ta suốt ba trăm năm qua đều chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, không có lấy một chút chân thành nào. Đến tận bây giờ, hắn ta chưa từng có người thân!  

             Aaa!  

             Cổ Tam Thông ngửa mặt lên trời, hét lớn. Trong tiếng gào thét trào dâng bi thương và đau đớn.   

             Trác Uyên đứng một bên lẳng lặng nhìn hắn ta, bất đắc dĩ thở dài, cảm thấy có chút không đành lòng.   

             Nếu lúc đầu Quỷ Vương không khăng khăng lấy lời thề năm đó ra để trói buộc Cổ Tam Thông thì hắn cũng sẽ không đào sâu, nghĩ hết mọi cách để gỡ bỏ gông cùn của nó như thế này.   

             Cổ Tam Thông muốn bảo vệ cơ nghiệp của hoàng thất thì sao? Dù sao thì hắn nhất định phải lật đổ hoàng thất nên chưa từng nghĩ tới. Chỉ cần Tiểu Tam Tử không ngáng đường hắn là được rồi.   

             Nhưng bây giờ, khi tận mắt chứng kiến sự thật đang mỗi lúc một rõ ràng, Tiểu Tam Tử mất đi hồi ức ấm áp nhất trong cuộc đời mình. Là nghĩa phụ đời thứ hai của nó, Trác Uyên cũng cảm thấy có chút xót thương.   

             Mặc dù, lúc đầu hắn vốn chỉ lợi dụng Cổ Tam Thông mà thôi, nhưng khi thời gian trôi đi, hai người đi cùng nhau, sức mạnh tăng lên, tình cảm cha con cũng càng ngày càng trở nên bền chặt hơn.   

             Giờ đây, nhìn thấy con trai mình ngửa mặt lên trời la hét, cảnh tượng đau xót tới tận cõi lõng, trong thâm tâm của người làm cha như hắn cảm thấy không thể chịu đựng nổi!  

             “Cổ Tam Thông, năm đó, nghĩa phụ của ngươi là người của chúng ta. Hắn là một người trung thành với xã tắc, trung thành với hoàng thất, chết không oán thán, không hối hận. Ngươi là con nuôi của hắn, biết hết lòng vì quốc gia…”  

             “Đừng nói nữa!”  

             Quỷ Vương thấy giấy không gói được lửa nữa nên dứt khoát thừa nhận tất cả, lại còn muốn lấy trung hiếu lễ nghĩa để trói buộc Cổ Tam Thông. Nhưng mà lão ta còn chưa nói xong thì Cổ Tam Thông đã tức giận hét lên, nhìn lão với đôi mắt đỏ quạch, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nói dối, tất cả các người đều nói dối!”  

             Mí mắt của Quỷ Vương giật một cái, thầm nghĩ không ổn rồi. Sát khí quanh người Cổ Tam Thông mỗi lúc một nhiều, nếu cứ như thế này, có lẽ chỉ vài phút nữa hắn ta sẽ ra tay mất.  

             Ba trăm năm nay lão ta vẫn luôn âm thầm theo dõi thực lực của Cổ Tam Thông, mặc dù bọn họ đã dùng dược liệu kém chất lượng để kiềm chế sức mạnh của hắn ta.  

             Nhưng dù vậy, đến bây giờ vẫn chẳng có ai sống trên đời này có thể thắng được hắn ta. Khi đã đánh nhau rồi, kể cả ba người bọn họ có bắt tay với nhau thì cũng chỉ có một kết cục là đầu lìa khỏi cổ mà thôi.  

             Kết quả, ba người khẽ liếc nhìn lẫn nhau, cảm thấy lo lắng trong lòng vô cùng.  

             Đường đường là ba cao thủ hàng đầu với tu vi Thần Chiếu tầng cao nhất nhưng khi gặp một thằng nhãi Thần Chiếu tầng thứ ba thì lại sợ sệt như chuột gặp phải mèo, bước chân bất giác lùi về phía sau càng làm nổi bật lên vẻ mặt nặng nề của bọn họ hơn nữa.  

             “Các ngươi lừa ta, lại còn lừa đến ba trăm năm!”   

             Rầm rầm rầm…  

             Cổ Tam Thông bước từng bước tới gần ba người, bước chân vô cùng nặng nề, dẫm mạnh xuống mặt đất rắn chắc tạo thành những dấu chân sâu hoắm. Thậm chí trong dấu chân đó còn dấy lên một ngọn lửa cháy hừng hực.   

             Ba người nuốt nước bọt ực một tiếng, cảm thấy vô cùng hoảng hốt.   

eyJpdiI6Im43ZGpxNDJMTVBlMktzQWFkRjFzRWc9PSIsInZhbHVlIjoiSFNhdCtOeU1yaGR6THZ2QmZLbUhkbDVlRzNFV29ueVZGd3BHMGhUMzNNS3ZSRVdxSWRRTGFDbjRhdEpWam5Ca0cxTjU1TGp0bUt0SjROZXF0Q3RaRTBWWnh3MiswSk9yY2lMQXB5QmNPK2cwMjZHQmVVVjBjMmNqSVY3SFQ4QmxUYlBSNkttN2xqWFhodXFJV01QdDBQaXNzNzE0SU52eHNaTmVwZFlxaEZZUGx1cVhcLyt3R0twa2dIU0hBYUQ1SmFQdHoxQkprVjNlRThqY0hwYVR2WXFjbWFvb0MzNUVoYm9JbEozXC83TEpaZmU0OTE1XC9XWDJXRVZUUkF2TFwvWHlKazBoMldVSno2dFNEWlwvRlNIN3BDUjdoWUJjQUREQnUwR3ZUTUtHZDFheVRcL1MwSFRLeE8rblwvNTNlTWpsWktMdFM2djZ4VytjVE9rdmp2RUR0aTFOZlBoUzFXMnhmUWZ6djhBMm94cHJsTFRDUWNITkJmdllxd3NSYkdLbWtSMWdtVW9PcmlTZGR5OFZ4UHZESmxPVjZ0Znl6ZGNvemErQU9nRE5hXC9uMVNia1pLYmhLdG5ORHBcLzlzeXdUcjlGQW9UK0pHZURjVDZUd3NSbHJtMUxLWEdQcUxsanlaYXIrejFDVkhjRlRmRWt2aXZubG9xYzdEeldpTGRWRDY1bHp1dEpFXC9udVRtT1FFd2Y4ZldHSmF4SzYrWmFmYzh3SWpQQk9BZHk2bVdraVp4NmpDRVBoeGt1UXB5NEd3dm1QMGxsZFRlT1wvcTk0QTN4Q0lTQlRSWFQ2ODBqdEpFV1QwWVJJaTBaK3BscHNsVlZEbEtIUjBjRkhza202RlVraWU3cnJPN0hwdkF3MlNORUR2Q2tLOUVvZVAzQ0pTSVA3NExPbkV0a3JXOXBjN04yYmJEa2ExeG1mMGpmSG1Eb3N5RHNydVNzN0E4c1VtN1ZPOCs0V3F1OWlKdUVGNUI0MlV0OU5VWHdYd2Izc1pZbFBGYUhrcW1XZ1grbkJNMVZ3aUpBSzdRdmFRandJejUrWGhUcytCUTdRPT0iLCJtYWMiOiJiYzdjY2QyMmM2NjQwMTdmMTYwOTY1N2ViMjg3MWQwZDY5NTEyNzM0YzY2ZGEwYmJmMWMwMWY1ZDdkZWMzYmI4In0=
eyJpdiI6IkQwcWFSMkh4RFYzb2pJYkxPWkhpbVE9PSIsInZhbHVlIjoianVkVVpzeFd6KzVrYjNlRlBmXC9ma1NLakdIK3poVllYVXZ2bmh5V0VvTGtpWm53blRRQ0JpWWoyQ2liU0xuREQwUktKYjh0MGVnWHZnZDl4YkZMUVg3XC9nVG1zblNHblRmamZVZnZCanJHTVJCcnpcL3RCWk9aUDBVUjlIRzBjOVNKZm9KOHo0MnhSR2pGb29zTWVCTXdkWWJQbVZkbVA5bXZTQ0wzY3hCUjdRYkppbUVOXC9wYU9ubEE1b2VuNytJcjdaYkZkYUhZSkF0Q0VudmhHcVhCZmltWlNRTXNRU1NKeDRaNkhYWXdOYktRZFd4S1BiNURcL3dxV0daMGhJbzhkanE5RmpyTlFwWHBzNXltNnRzMGd0V1lvYUJ2ZDFcLzl4NlJKRjV1ckhGM1wvdXZtSmFxeHExM25DUlcrN25UVUdsWmF4STlGcWd2clFsNkROUlFxcXRXRm9ZN1wvS2h3Y1dETXpycm1Pb3I0M0tlc2VTWXNsRGVFakVmajFFTWsrZnV5VzVBK1pwRjBGN2hBRFd5U3RZMU1oT2dzSmMxajFidkpUbjNIbnorN2dBek1mdVpJMmNCYlErajNHSEJpQTc4cjZ3amt1bVNVdUFsK2RVcUpvYUQ2UlJTMzJXMW9QNFRibmZLYnhRWE01QT0iLCJtYWMiOiIxYzVhYzAwZTlkMzk2OTIzYjA5NzZhODRiMzgzYmU4YzdlZDY0ZTVkYjdjOWIzNWM4YTFlOGY0NzM0NDdlMWQxIn0=

             Rõ ràng đây là biểu hiện của nguyên lực đã được tu luyện tinh khiết đến mức tối đa!

Ads
';
Advertisement