Sao lại có thể như vậy?
Hai con ngươi không nhịn được co rút lại, Lang trưởng lão kinh ngạc nhìn chằm chằm vào đống phế tích đó, không thể tưởng tượng được nói: “Sao nơi đó lại còn có thể truyền ra hơi thở sinh mệnh, chẳng lẽ tên tiểu tử kia còn chưa chết hay sao?”
Hai người còn lại cũng kinh ngạc, vẻ mặt không thể tin được, cũng kinh hãi không hiểu nổi.
Ầm
Đúng lúc này, một âm thanh lớn nổ ra, Trác Uyên sải cánh tay, nhảy mạnh lên từ trong đống phế tích, bay lên trên trời. Ở trên trán có một ngọn lửa màu xanh đang thiêu đốt kịch liệt.
“Sao lại có thể như vậy, không ngờ Trác Uyên có thể còn sống sót dưới một kích của Lang trưởng lão.” Tra Lạp Hãn không khỏi chấn động, nhịn không được kêu lên.
Nhìn về phía mọi người xung quanh, tất cả đều mang vẻ mặt kinh dị, dường như hoàn toàn không thể tin tưởng đây là sự thực.
Sau khi Thiên Huyền Cảnh bị một kích của cao thủ Hóa Hư Cảnh diệt sát nguyên thần, tựa như một con kiến bị voi nghiền mấy trăm lần, sớm đã chết đến không thể chết hơn được. Nhưng không ngờ Trác Uyên này lại còn vui vẻ chạy ra không khỏi khiến cho mọi người nhìn thấy hắn như nhìn thấy quái vật vậy.
Mặc dù là ba đại trưởng lão cũng không phải là ngoại lệ. Nhìn chằm chằm vào thân ảnh màu xanh kia, một lúc lâu cũng không thể phản ứng được.
Hộc hộc hộc!
Thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, sắc mặt Trác Uyên hơi có chút tái nhợt, khóe miệng cũng lộ một tia đỏ sẫm, nhưng lửa xanh trên trán thiêu đốt cũng càng ngày càng kịch liệt.
Đưa tay cảm nhận lửa nóng ôn hòa kia, Trác Uyên không khỏi thầm cảm thấy may mắn. May mắn nguyên thần của hắn có thanh viêm phòng hộ, bằng không một chưởng vừa nãy đã thực sự diệt chết nguyên thần của hắn, chết không có chỗ chôn.
Lang trưởng lão nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, vẻ mặt mờ mịt, nhìn về phía Hổ trưởng lão bên cạnh nói: “Mãnh Hổ, trên người tiểu tử này có chút kì quái, không ngờ dưới một chưởng của lão phu lại không chết, chỉ bị thương, thực sự không hợp với lẽ thường.”
Khẽ cau mày, Hổ trưởng lão suy nghĩ một chút, đột nhiên trước mắt sáng ngời, nghĩ ra nguyên nhân, suy đoán nói: “Chắc chắn trên người tên tiểu tử này có vũ khí hoặc ma bảo để bảo vệ nguyên thần, bằng không không có cách nào tiếp được một chưởng của ngươi.”
Lời vừa nói ra, không chỉ có Lang trưởng lão, mặc dù là Xà trưởng lão, trong mắt cũng lộ ra lửa nóng khát vọng, trong lòng hai người đều phát ra dục vọng trắng trợn.
Có thể có bảo bối bảo hộ được nguyên thần, cho dù là ở cao thủ Hóa Hư Cảnh như bọn họ, cũng là ngộ nhưng không thể cầu.
Kết quả là, ánh mắt Lang trưởng lão nhìn về phía Trác Uyên không chỉ còn là sát ý mà còn nhiều hơn là cực độ tham lam cùng khát vọng cướp đoạt.
Hoàn toàn hiểu được suy nghĩ trong lòng bọn họ, Trác Uyên cũng chỉ lạnh lùng cười, từ chối cho ý kiến, dưới tay lại âm thầm kết ấn.
“Thiên Lang Rống.”
Không nói nhảm một lời, đột nhiên Lang trưởng lão hét lớn một tiếng, khí thế toàn thân đại thịnh, một đầu lang hung mãnh nhất thời hiện lên trong hư không. Chưởng tiếp theo, đầu lang mạnh mẽ đánh móc sau gáy của Trác Uyên.
Đúng là vị cao thủ Hóa Hư Cảnh đã điều động tất cả nguyên thần lực lượng toàn thân, sử dụng nhất chiêu vũ kỹ nguyên thần diệt sát.
Đường đường là cao thủ Hóa Hư Cảnh, không ngờ lại sử dụng vũ kỹ tất sát đối với một tên Thiên Huyền Cảnh, ở khắp cả đại lục này quả thực là mới nghe nói đến lần đầu. Nhưng bây giờ, vị Lang trưởng lão này nghĩ chỉ muốn nhanh chóng đoạt được vũ khí bảo hộ nguyên thần, cũng quyết định thật nhanh, làm ra chuyện chưa từng xảy ra.
Giờ khắc này, cho dù Trác Uyên thực sự có vũ khí, ma bảo để bảo vệ thì nguyên thần cũng sẽ bị diệt sát hầu như không còn, cỗ nguyên thần trùng kích mãnh liệt như vậy, vẫn như cũ có thể tống hắn lên đường đi đến Hoàng Tuyền.
Hổ trưởng lão và Xà trưởng lão thấy vậy đều cười lạnh liên tục.
Mọi người Thác Bạt Thiết Sơn thấy toàn bộ cảnh này, sắc mặt cũng nghiêm trọng, tất cả mọi người đều lộ vẻ lo lắng.
Nhưng mà, trong lúc nguy cấp, hai tay Trác Uyên đã kết thành công ấn quyết, thở sâu, cũng mạnh mẽ rống to: “Ma Sát Tam Tuyệt đệ tam thức, U Long Quỷ Ngâm, Kình Thiên Côn Bằng sát.”
Ầm
Chỉ một thoáng, một âm thanh rung trời phát ra, trước mặt Trác Uyên đột nhiên xuất hiện một con quái điểu cực đại, toàn thân bao trùm thanh viêm, hừng hực thiêu đốt, tử lôi nổ vang tung tóe trong không gian.
Đây chính là Trác Uyên lấy tiên thiên năng lượng của hai đại thánh thú ngưng kết lại trong một chiêu, chuyên môn nhằm vào nguyên thần trùng kích.
Dù sao thanh viêm vốn là chí bảo luyện thần, tử lôi lại là năng lượng diệt sát, sát khí chí cường, kết hợp hai chủng lực lượng này, mặc dù có đối mặt với nguyên thần diệt sát của cao thủ Hóa Hư Cảnh, Trác Uyên tự tin cũng có thể chiến được.
“Đến tột cùng đó là đồ vật gì?” Lang trưởng lão đột nhiên cảm thấy chấn động, bất giác sợ hãi kêu lên.
Vút
Nhưng mà không kịp chờ lão ta phản ứng lại, quái điểu đã không do dự vọt lên, hung hăng đụng vào đầu lang hung mãnh kia.
Nhưng mà sau khi quái điểu bị vỡ nát tán ra xung quanh, thanh viêm trên người cũng tản ra, bám vào trên người ác lang kia, mãi đến khi đốt ác lang kia đến bỏng mà khóc thét một trận, nhe răng kêu loạn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất