Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

"Nhân Thánh, ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, chúng ta sắp không chịu nổi nữa rồi!" Thiên Địa Nhị Thánh đau khổ chống đỡ, mồ hôi chảy đầy đầu, sắc mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nói.  

             Quỷ Vương lại thản nhiên đứng ở một bên, đến ngón tay cũng không động một chút nào, giống như đang xem kịch vậy, khiến cho Thiên Thánh phải mắng to một trận.  

             Quỷ Vương khinh thường cười lạnh một tiếng, châm chọc nói: "Nếu như ba trăm năm trước chúng ta có thể hợp lực đối địch, thì chẳng phải hôm nay đã không có chuyện này sao, hừ!"  

             Quỷ Vương đang thật sự muốn bán hai lão gia hỏa này một lần, nhưng trong lòng lão ta hiểu rõ, Cổ Tam Thông là nhân vật mà chỉ có ba người bọn họ hợp lực lại mới có thể đối phó được, nếu suy nghĩ vì đại cục, lão ta vẫn muốn ra tay.  

             Thế là, Quỷ Vương kết ấn trong tay, vung tay lên, đột nhiên tung ra một dây xích ánh sắc vàng, bắn thẳng về phía xiềng xích  m Dương, ngay lập tức trên bề mặt xiềng xích đó đã được bao trùm bởi một tầng ánh sáng vàng.  

             Chỉ một thoáng sau, ánh sáng vàng trên xiềng xích  m Dương càng sáng rực, trở nên càng thêm vững chắc, cho dù là chân thân Kỳ Lân của Cổ Tam Thông không ngừng giãy dụa, nhưng vẫn không thể thoát ra một chút nào, chỉ có thể bất đắc dĩ ngửa mặt lên trời không ngừng kêu lên giận dữ.  

             Thiên Địa Nhân, kết giới Tam Tài!  

             Thiên Thánh, Địa thánh, Nhân Thánh,  bấm tay niệm thần chú, trong lòng cũng thầm kêu gào...  

             Độc Cô Phong dẫn theo người xông lên trước, ngẩng đầu lên nhìn một chút cảnh tượng trên không trung, không khỏi nhíu mày thật sâu. Tuy rằng hắn ta cũng không quá kinh ngạc khi thấy Cổ Tam Thông để lộ chân thân, nhưng hắn ta hiểu rõ một điểm, cho dù Cổ Tam Thông không phải người, vậy cũng là người của bọn họ, là lực lượng trợ giúp to lớn cho bọn họ.  

             Bây giờ Cổ Tam Thông bị trận thức kỳ dị của ba lão gia hỏa kia vây lấy, bọn họ giống như bị chặt đứt hai cánh tay vậy, nhất thời đã khiến chiến lực của bọn họ giảm hơn phân nửa.  

             Giờ khắc này, bọn họ còn muốn đột kích đối phương, thì khó càng thêm khó!  

             Mà Phong Hống Lang và Huyết Ảnh Lang thấy vậy, khuôn mặt không khỏi lộ vẻ vui mừng, không có con quái vật như Cổ Tam Thông giúp đỡ, chỉ có năm sáu chục vạn Độc Cô đại quân, bọn họ ỷ vào ưu thế về nhân số, vẫn có khả năng nắm chắc phần thắng.  

             "Đến đây, Tứ Hổ Thiên Vũ!" Huyết Ảnh Lang cười lớn một tiếng, không ngừng hét lớn.  

             Đồng tử mắt Độc Cô Phong co lại, liếc nhìn ba huynh đệ còn lại, cũng lửa giận bừng bừng xông lên trước, lớn tiếng hét: "Phong Hống Lang, Huyết Ảnh Lang, cút ngay cho lão tử!"  

             "Vậy thì phải xem các ngươi có bản lĩnh này không đã!" Phong Hống Lang và Huyết Ảnh Lang cũng đồng thanh nói.  

             Ầm!  

             Cuối cùng thì nhân mã hai bên vẫn mạnh mẽ xông lên, chẳng qua lúc này không thể thuận lợi đột kích tiến nhanh vào đội quân của đối phương giống như trước. Tốc độ tiến lên của Độc Cô quân đã bị chậm lại rất nhiều.  

             Nhưng dựa vào uy phong của quân trận, bọn họ vẫn đang không ngừng xông lên phía trước, hai người Phong Hống Lang và Huyết Ảnh Lang cản lại cũng khá vất vả, đại quân phía sau không ngừng lui về phía sau, chiến trận bên bọn họ sắp có nguy cơ bị phá vỡ.  

             Trong lòng không khỏi hoảng hốt, hai người Huyết Ảnh Lang tuyệt đối không ngờ rằng, Độc Cô đại quân này chỉ còn sót lại có năm sáu chục vạn quân lực, nhưng vẫn mạnh mẽ như thế, trăm vạn quân lực của bọn họ cũng khó có thể chặn lại được.  

             Bọn họ sắp bại bởi sự tấn công của quân địch rồi, sắp bị đánh thẳng vào trung tâm rồi!  

             Nhưng đúng lúc này, tiếng mũi tên lao đến chói tai liên tiếp vang lên, đột nhiên ép sát đến gần bọn họ. Độc Cô Phong ngẩng đầu lên nhìn, thì thấy đó không phải là vật gì khác, mà chính là từng mũi tên ánh lên sắc vàng, đầu mũi tên bén nhọn, giống như có thể xuyên núi dài biển rộng.  

             "Không ổn rồi, là đại quân của Xạ Thiên Lang Triết Biệt!" Đồng tử mắt không nhịn được co rụt lại, Độc Cô Phong lập tức hét lớn lên: "Toàn quân thay đổi chiến trận, đội cầm khiên lên trước, Hùng Cứ Bàn Sơn Trận!"  

             Vút!  

             Chỉ trong nháy mắt, Độc Cô đại quân đã đột nhiên ngừng tiến công, mà vội vàng xếp thành một vòng, bày trận phòng thủ, giơ tấm chắn lên cao. Nguyên lực của toàn quân dung hợp, như một tấm khiên sắt vậy, bảo vệ quân lính bên trong.  

             Đúng vào lúc này, trận mưa tên cũng theo đó ập đến, lao xuống dày đặc như mưa, phát ra tiếng leng keng.  

             Phong Hống Lang và Huyết Ảnh Lang nhất thời được giảm bớt áp lực, nhìn về phía trước, cũng lộ ra vẻ vui thích. Chỉ thấy giờ khắc này, Triết Biệt đang dẫn theo hơn mười vạn nhân mã phi như bay đến viện trợ cho bọn họ.  

             "Đội cung thần chuẩn bị, lại bắn một lần nữa!" Triết Biệt hét lớn một tiếng, nâng cung tên lên, lập tức bắn ra, hơn mười vạn nhân mã phía sau, cũng đồng loạt căng cung bắn tên, mũi tên bay lên trời cao.  

             Chỉ một thoáng, mưa tên dày đặc như đàn châu chấu nhưng lại có uy thế cường đại giáng xuống Độc Cô đại quân. Binh lính của Độc Cô đại quân chỉ có thể trốn dưới tấm chắn, liều mạng ngăn cản, co đầu rút cổ không tiến lên.  

             Đợi đến khi mưa tên qua đi, khí thế tiến lên của Độc Cô đại quân đã bị ngừng lại, Tam Lang Vệ Phong Hống Lang, Huyết Ảnh Lang và Xạ Thiên Lang bao vây lấy bọn họ, khiến bọn họ tiền lùi cũng khó khăn, ngược lại bản thân lâm vào trong trận địa địch vây quanh.  

eyJpdiI6Ik1DTFNqSStHTWkrVk8yNUJhdWJDeUE9PSIsInZhbHVlIjoiejlJQlZ3WE40UkRZN3M3UDh3VzFiZnZkQXRGNm02MlMzSlhLYzllVlR3aHl0eGxYcWhyRURMWjY2eURsOTU5R2I2N3k1TmdPZmZBajFCYlwvSno4NXZnMjc3Z0JBUVZpdFc0bnlmd0dpRU1wT1JvNVJnR3hCVGNzREpEQ0h5NStXenZva2tQUE1KMGdHMGVvek1QSFdnOHhUZVN3eG02VzQyRXV6WncyZERmaGRhYmtHUXRQc1wvUVh5ZlFSZG00RHFHeU54c0FqSThneWkzWUdUNHdxNDg2KzlXWkdWZGNOVVFGY1ZhaWNUQnIyZWlxNjk0NEMyM2JOaHZ0UVF4OVwvN2tzUXJtR3Z0VGlEazl3OHN3aFwvcUNtU3pqWExCWWtqK09vWUVwOGgzcEZGd1wvV1wvNStucm5wZCtndlwvUE1UVzVHOWptS05YcWRLVENjYjZtOG1TS1wveFpVeWZkWWhHMWhHZG1xQ1d2WEJnTEZxQUtYR0FOVHVOYjBmZ0xEYUZcLzJ1Z3BLUERBTVBOWEVpWVFaenVsZ1FMeE9VU2dBREdBN1pvcFhnQlRBOVwvVHVxV0JpTm5INm9cL0FrVkYwNlBvNElDWUEweWxqMWF3Q1dGbk1RTDE1NnhiVUhUb1pjTng5eStGYWVNdGlLR1Q3Y094dm1DOXIzTXpNdlB0OUVoalJ1ZHRyRXlrODczYjgyN1JrYVg2OGlWYkJYTXBGRGVGSERhbDVMd1hNYjQ5byt1V3UrTW9oNzgzcE5WYVwvVVBnOE95VHI5RHY2STRXbkhnK1hcL0lNT1huOGNVR21IMWtoaCtRSmdHUFZ0ZW9YYVhldVwvSjBVbGROdnZlU0dmNFhQVlMwME9vNGlXMlV2RXRXanBRQ3J6akR3RzhSY3hKWlZnRHAra29wME9BRW9BNTI1SlJ0eVpUdlg3ckdhWGFhdmY1Vkl1ekRBR3ZBdmdBRzJWR1BBTVN2M09yOU4rVFVPUmZmRkpxOHJ0UmxVaVQ2VVdXYUlvZWRcLyt1aTh6NGxrVGp5VlA1VnVRXC85Z3o2bkt6UFhzQTY1Y0NuRFg0SEMrTE92eVR0RGJaWWJoekJ1ODhiU2tMWFFCbDBQSXBEeTdyTzRrSVcreUtsbWxsaWNRWXlGMTVEbVdqd0JBb1VBYjJUREJTZStcL1wvZjh2cmZIeFwvVkNDWjJ3UHhZMmtRNzN1OFRiSFkrQmhDNzdqWnJUNnNyU1Zobjk0RUgrZTd4MkxGODJpYThoR3o2cU5lVlVpXC9UVFJySHpieVpxZFRuVWhqSWdoVmJmOGNWbm00TGNPWDM1bFphM3NnPT0iLCJtYWMiOiJlMGRmMWIyYmU0NWZjMDQ2NGMxMzU1YTk4ZTE2YzgxNzcyZTE5OTgzMzgzZDNjZWMxMmEyOGE5NjA5MDE4NjgwIn0=
eyJpdiI6ImEwUlJLaUtMRTl5VTRlYUl6d3lDT0E9PSIsInZhbHVlIjoicFJhVWRIVHFyVUNCNEcxXC92clFHUGtvekpweDFSQkNWQlJ3TGpwcFwvTGVCQ3VQWTU5eUptRnVoWDlCOVpKaVRcL2hpQVhPWVZVc2tRdlN4cVJXVVpoNEJpVDhSWlpnNWEzTXBXeUZXblliSGRPYVQ2azhHek9UcVcxZnd6cVVWbmloZTRZWGhUWGJvMmpER0s5amwrc2NkSkRpRXZOWHV5MFlIUUtKa3NxQXcyXC9ONXlHdWxjV3ExXC9WZWVUcUw4bVl4eTVnUXRqcStkb0g3MW1KOUROSVM3dHZqejdpQjFTek1oczhnM0FwQWJHNExhMEZhVVZIS3RvVHRFdFhlelg3WloxRjdVaHc5dHpIZk5HVzJZYTE4XC9sVUVLNEdBVUZuUG9DeGtcL3dNNUM2V2JJYjE1aVhWczA2cTJnVld6MGFCS2lMc2JLUjZqV0lqbXd6M3VnS0tIOW0xWUdHbStXbEZ6K0x2ZFE0MUJCWjdMc3VPbG1ubm91YUhMcENIclBGV1BJOUY5dk95OE5aclpBZXBTQVJoeEE9PSIsIm1hYyI6IjRmM2I0NDdhMWZkNGRlZGE0NDRkMzcwOTJkZjdjZGRlM2RlYjUwZDgxNWRhNjMxZmViYjY3ZjVjM2FiNTZmZjAifQ==

             Mỉm cười lắc đầu, Độc Cô Phong nhàn nhạt lên tiếng: "Nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành, chỉ cần cầm cố trong này, cầm chân nhóm người đó là được rồi. Dù sao, nhiệm vụ của chúng ta chính là làm mồi nhử, chủ lực chân chính, chính là đám người Tiểu Ngũ..."

Ads
';
Advertisement