Tim Lâm Nhất chợt đập mạnh, xem ra suy đoán của hắn là chính xác.
Suy nghĩ của Kiếm Thiên Kinh, có lẽ là thực sự muốn hắn tham gia vào Thần Long Quỷ Tam Trận, nhưng không ép buộc hắn phải phá hết ba cửa.
Nhưng trình độ kiếm đạo, nhất định phải tiến bộ thêm một bậc trong ba trận này.
Lâm Nhất gật đầu, nhìn Bạch trưởng lão nói: “Trưởng lão, có tin tức gì từ chưởng môn không? Hẳn là ông ta đã qua đón chúng ta rồi đúng không…”
Khóe miệng Bạch trưởng lão co giật, hơi ngượng ngùng đáp: “Chưởng môn bảo chúng ta tự mình nghĩ cách, còn về phần Kiếm Thiên Lôi, ngài ấy bảo chúng ta cứ tùy tiện cho ai cũng được. Còn nói nếu ngươi không sợ chết, cũng có thể mang theo Kiếm Thiên Lôi lên đường, ngài ấy phải tọa trấn Phù Vân Kiếm Tông nên không thể tới được.”
Nếu là lúc trước, Lâm Nhất có lẽ đã cực kỳ cạn lời rồi.
Nhưng hiện giờ kén kiếm của hắn đã vỡ, Thần Tiêu Kiếm Ý đã ở trong tầm tay, trong lòng đại khái đã hiểu được suy nghĩ của Kiếm Thiên Kinh. Bỏ đi... không soạn thêm được nữa.
Lâm Nhất hiện giờ cũng rất cạn lời, lão đầu này làm việc, thật chẳng theo quy tắc nào cả.
Nếu không phải tính tình hắn tốt, thì hắn thực sự muốn mở miệng mắng người.
“Xem ra các người thực sự không biết gì về Kiếm Thiên Kinh cả.” Gia chủ nhà họ Hoàng đột nhiên cười nói: “Ông ta vốn dĩ không thể rời khỏi Phù Vân Kiếm Tông, cũng đúng, đã qua mười tám năm rồi, người biết được chuyện đó quả thực đã không còn nhiều nữa.”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Lâm Nhất và Bạch trưởng lão nổi lên tò mò, vội vàng lên tiếng hỏi.
Trên khuôn mặt của gia chủ nhà họ Hoàng lộ ra vẻ tiếc nuối, ông ta khẽ thở dài: “Ông ta năm đó là đệ tử xuất sắc nhất của Ngọc Quang Kiếm Thánh, cũng là kỳ tài nghìn năm khó gặp của Kiếm Tông, đứng đầu tam bảng Tinh Quân, Thần Đan, Long Mạch, một người một kiếm quét sạch yêu nghiệt đồng bối ở Đông Hoang, được ca ngợi là đấng cứu thế có khả năng đưa Kiếm Tông quay trở lại thánh địa lần nữa nhất. Nhưng sau này, do ông ta cố chấp làm theo ý mình mà phạm phải sai lầm tày trời, Ngọc Quang Kiếm Thánh đã trục xuất ông ta khỏi sư môn, Kiếm Tông cũng đuổi ông ta đi, thậm chí còn tước bỏ họ của ông ta, trừng phạt ông ta vĩnh viễn không được rời khỏi Thương Huyền Phủ.”
Đứng đầu tam bảng!
Trong lòng Lâm Nhất gợn lên sóng lớn, nghĩa là nói Kiếm Thiên Kinh ở Tinh Quân, chính là đệ nhất Tinh Quân của Đông Hoang, ông ta ở Thần Đan, chính là đệ nhất cảnh giới Thần Đan của Đông Hoang, ông ta ở Long Mạch, chính là đệ nhất cảnh giới Long Mạch ở Đông Hoang.
Cái này... cái này không phải hơi mạnh quá rồi sao.
Lâm Nhất thầm tặc lưỡi, hắn thực sự hơi không nhìn ra, chưởng môn phái Phù Dao năm đó lại uy phong nhường này.
“Chưởng môn... chưởng môn là đệ tử của Ngọc Quang Kiếm Thánh sao? Sao ta lại chưa từng nghe nói qua chứ, chuyện này không thể nào đâu!”
So với Lâm Nhất, Bạch trưởng lão trông còn sốc hơn rất nhiều, so với đứng đầu tam bảng, ông ta càng quan tâm đến bốn chữ Ngọc Quang Kiếm Thánh hơn.
“Ngọc Quang Kiếm Thánh, người này rất mạnh sao?” Lâm Nhất xoa cằm, khẽ lẩm bẩm.
“Tam đại Kiếm Thánh Đông Hoang.” Sắc mặt Bạch trưởng lão nghiêm nghị, đơn giản nói một câu.
Gia chủ nhà họ Hoàng nhẹ giọng thở dài: “Từ sau Kiếm Thiên Kinh, Kiếm Thánh không còn thu nhận đồ đệ nữa, không nói nữa... Các người mau đi đi. Địa phương nhỏ bé này của ta, không chịu nổi mấy lần dày vò như này nữa đâu. Tên nhóc, ghi nhớ lời của ta, nếu như có nguy hiểm về tính mạng thì cứ giao Kiếm Thiên Lôi ra, Kiếm Thiên Kinh từ lâu đã buông bỏ chấp niệm với thanh kiếm này rồi.”
Vẻ mặt Lâm Nhất phức tạp, Kiếm Thiên Kinh có thể từ bỏ, nhưng hắn thực sự không từ bỏ được.
Đây là thánh kiếm thiên văn do gia tộc Mạch Thị rèn ra, cho dù chỉ kích hoạt mười đường thánh văn, đã có thể dễ dàng giết chết Tiểu Thần Đan tôn giả rồi.
Mấy người họ không làm phiền gia chủ nhà họ Hoàng nữa, sau khi thu dọn đơn giản một phen xong bèn cáo từ.
Sau khi ra khỏi trang viên nhà họ Hoàng, lập tức có thể cảm nhận được nhiều luồng khí tức đang ở trong bóng tối quan sát bọn họ. Chủ nhân của những ánh mắt này, không còn là tồn tại ở cảnh giới Thần Đan nữa, như dự đoán bọn họ gần như toàn bộ đều là cường giả cảnh giới Long Mạch.
“Lâm Nhất ra ngoài rồi!”
“Hắn chưa chết sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất