Khi trưởng lão của Thương Huyền Phủ công bố kết quả, một hàng người của Phù Vân Kiếm Tông lập tức hoan hô.
“Lợi hại quá, từ nay về sau, Nhất sư đệ chính là người đứng đầu Thương Huyền Phủ rồi!”
“Hạ Hầu Tuyệt nằm trong ba nghìn người bảng tinh quân, Lâm Nhất đánh bại gã, vậy thực lực của đệ ấy ít nhất cũng đã vững vàng lọt vào danh sách ba nghìn rồi, thậm chí còn có thể xông thẳng lên một nghìn.”
“Đệ ấy mới đến Phù Vân Kiếm Tông có nửa năm, mà đã có thể tranh đấu với anh tài khắp Đông Hoang, quả thực khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác.”
Ánh mắt đám người Giang Ly Trần nhìn Lâm Nhất đều toát lên vẻ khâm phục. Mơ hồ thấy được, tên của Lâm Nhất, sau này có thể sẽ vang vọng khắp Hoang Cổ Vực, thậm chí là cả Đông Hoang.
Chẳng mấy chốc.
Phủ chủ Thương Huyền dẫn theo một nhóm người, đích thân tới vị trí của Phù Vân Kiếm Tông, nhìn Diệp Tử Lăng nói: “Dựa theo quy tắc đã quy định trước đó, Thánh Kiếm Phong vẫn sẽ do Phù Vân Kiếm Tông quản lý, Phù Vân Kiếm Tông cũng có thể được chia một phần bảo địa phong thủy mới trong Thương Huyền Phủ. Bao gồm sơn môn của Thiên Hạc Lâu và Thanh Lôi Tự đang ở…”
Đại chiến xếp hạng Thương Huyền Phủ lần này, không chỉ liên quan tới xếp hạng của bản thân, mà các đại thế lực cũng phải xào bài lại lần nữa.
Thiên Hạc Lâu và Thanh Lôi Tự không còn trong ba vị trí đầu, định trước là phải di chuyển, không chỉ không thể giành được lãnh thổ mới, mà ngay cả sơn môn cũng có nguy cơ bị gạch đi.
Đây là quy tắc mà trước đó đã định xong, cho dù là đại thế lực sau lưng hai nhà này, cũng không thể thay đổi được gì.
Trên thực tế Phù Vân Kiếm Tông cũng như vậy, nếu như không lọt vào ba hạng đứng đầu, thì không chỉ phải mất đi Thánh Kiếm Phong, mà Phù Vân Kiếm Tông có thể sẽ hoàn toàn không tồn tại nữa.
Diệp Tử Lăng thản nhiên nói: “Chuyện này đợi ta quay về Phù Vân Kiếm Tông rồi quyết định sau, ta muốn hỏi một chút, khi nào diễn ra lễ Thần Long rửa tội?”
“Nóng lòng như vậy sao, cô dẫn năm người tới chỗ ta, ngày mai là có thể tiến hành lễ Thần Long rửa tội được rồi.” Phủ chủ Thương Huyền nhẹ giọng cười nói.
“Vậy năm người chúng ta đi, Lâm Nhất, đệ thấy thế nào?”
Diệp Tử Lăng nhìn Lâm Nhất, trưng cầu ý kiến của hắn, quán quân là do hắn giành lấy, tất nhiên phải do hắn làm chủ.
Lâm Nhất biết nàng ta nói đúng, đám người Giang Ly Trần và hắn nhìn Lạc Hoa, đối phương khẽ lắc đầu tỏ ý không có hứng thú.
“Ta không có ý kiến.”
Lâm Nhất thấy vậy, gật đầu nói.
Sự kiện quan trọng khó gặp một lần của Thương Huyền Phủ cứ như vậy mà hạ màn, võ giả các nơi hứng khởi bừng bừng cũng coi như đều có thu hoạch.
Cho dù Lâm Nhất hay Hạ Hầu Tuyệt, thì đều là những yêu nghiệt mà ở địa phương như Thương Huyền Phủ, ngày thường tuyệt đối sẽ không dám nghĩ tới.
Trận chiến kinh thiên động địa của hai người, đã định trước là sẽ khiến bọn họ khó quên được trong một khoảng thời gian rất dài. Mà Lâm Nhất đột nhiên xuất thế, danh tiếng thuộc về hắn, tất nhiên cũng sẽ được lưu truyền, không chỉ ở Thương Huyền Phủ, mà người của Hoang Cổ Vực đều sẽ dần dần chú ý tới sự tồn tại của Lâm Nhất.
Lâm Nhất không hề để ý tới mấy danh tiếng gì đó, nếu có thể, hắn thậm chí hy vọng đừng có.
Qua chuyện lần này, người của Huyền Thiên Tông nhất định sẽ biết sự tồn tại của hắn, có thể thấy trước được sự trả thù vô cùng đáng sợ chắc chắn sẽ xảy ra.
Đối mặt với thế lực to lớn như Huyền Thiên Tông, chỉ có thể hy vọng Phong Giác và sự bảo vệ của Kiếm Tông thôi, nghĩ quá nhiều cũng không có tác dụng gì. Trước mắt thứ mà Lâm Nhất quan tâm và tò mò nhất vẫn là lễ Thần Long rửa tội.
Ngày thứ hai sau khi đại chiến xếp hạng Thương Huyền Phủ kết thúc, đám người Lâm Nhất dưới sự hướng dẫn của Diệp Tử Lăng, đi vào trong trận pháp do phủ chủ Thương Huyền xây dựng lên.
Sau khi đi qua trận pháp truyền tống, trước mặt bọn họ xuất hiện một tòa tháp rồng màu xanh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất