Đường Ba chỉ cảm thấy hoa mắt, đầu lắc lư sau đó ngất đi.
“Vậy mà đã ngất rồi sao? Đúng là đồ vô dụng!”, cô gái làng chơi vỗ vỗ tay tràn đầy thất vọng.
“Chuyện tiếp theo tùy anh đó!”, cô gái làng chơi nhìn về phía Tần Kiệt.
“Cô nghĩ ổn thỏa rồi chứ! Chuyện này liên quan đến thanh danh của cô! Đến lúc đó, đừng nói tôi ép cô!”, Tần Kiệt nhắc nhở cô gái làng chơi, hy vọng cô ta nghĩ lại, đừng có mà hối hận.
“Tôi đã từng nổi tiếng một lần rồi nên không ngại một lần nữa đâu, hơn nữa thân thể của tôi sớm đã không thuộc về tôi nữa rồi, không sao cả! Bắt đầu thôi!”
Cô gái làng chơi vô cùng cương quyết.
“Được, nếu cô khăng khăng muốn như vậy, tôi sẽ ủng hộ!”, Tần Kiệt cởi trói cho Đường Ba, kéo cậu ta đến bên giường gỗ nhỏ.
Anh kéo quần áo của Đường Ba ra.
Cô gái làng chơi nằm bên cạnh Đường Ba, cởi quần áo của mình ra…
Sau đó----
Tách tách~
Khi cô gái làng chơi ôm Đường Ba, Tần Kiệt nhấn nút chụp ảnh.
Khi cô ta nằm trong lòng Đường Ba, anh ấn nút chụp ảnh.
Khi cô ta hôn Đường Ba, Tần Kiệt vẫn chụp ảnh.
…
Tóm lại, cô gái làng chơi và Đường Ba chơi rất nhiều tư thế, lần nào Tần Kiệt cũng chụp ảnh lại.
Ước chừng anh chụp được 108 bức.
Vừa hay con số trùng với 108 vị anh hùng Lương Sơn Bạc.
Lúc cô gái làng chơi trở lại trạng thái ban đầu, cô ta xem qua các bức ảnh sau đó bất giác mỉm cười.
“Chụp đẹp đó! Tiếp theo, tung ảnh lên mạng! Tôi muốn thằng khốn này mất hết danh dự, trở thành chuột chạy qua đường, người người mắng chửi!”
Trong mắt cô gái làng chơi hiện lên vẻ tàn khốc.
Rõ ràng là không hài lòng về Đường Ba.
Tràn ngập thù hận.
Thấy vậy, tim Tần Kiệt bỗng nhảy lên.
Phụ nữ ấy mà, thật độc ác.
Đắc tội với ai cũng không được đắc tội với phụ nữ.
Nếu không chết không có chỗ chôn!
"Yên tâm đi! Tôi hứa sẽ để cho tên khốn này sống bằng chết!", Tần Kiệt hứa hẹn.
"Ừm, cảm ơn, sau này cần gì thì cứ tìm tôi! Anh gọi là tôi đến! Yêu anh!"
Cô gái làng chơi chớp chớp mắt, một đường ánh sáng điện chiếu thẳng vào Tần Kiệt.
Cần gì thì cứ tìm cô ta?
Cô thỉ là một cô gái làng chơi mà thôi, tôi có việc gì cần tìm đến cô cơ chứ?
Lẽ nào...
Fuck!
Có cần phải thẳng thắn như vậy không?
Tôi vẫn chưa kết hôn mà.
Không được đâu.
Tần Kiệt rùng mình, hoàn hồn.
"Kiệt Tử!"
Đúng lúc này thì Lâu béo đi tới.
"Cậu về rồi à?", Tần Kiệt nói.
"Ừ, vừa về. Tôi có thể nhìn thằng cha kia một chút được không?", Lâu béo nói.
"Đường Ba không có ở đây sao? Không nhìn thấy à? Hừ, không đúng, cậu ta là đàn ông, có cái gì đẹp đẽ mà đòi nhìn chứ?", Tần Kiệt cảm thấy không đúng cho lắm.
"Ha ha~", Lâu béo chỉ vào máy ảnh DSLR trong tay Tần Kiệt: "Tôi muốn xem mấy bức ảnh bên trong, muốn học hỏi thêm!"
Tần Kiệt: "..."
"Cút!"
Anh đá Lâu béo.
Cậu ta liền bỏ chạy.
Ha ha~
Đám người Tạ Quan Lâm không nhịn được cười.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất