"Chỉ dựa vào bản lãnh của ngươi thì vẫn chưa xứng đâu, kêu Kiêu Vương của Mộc gia ngươi tới đây đi..." Giọng điệu cực kỳ coi thường của Tiêu Trần vang lên bên tai, vẻ mặt của Mộc Phong tràn trề phẫn nộ, sau cùng trực tiếp phun ra một ngụm máu đỏ tươi, cả người lập tức hôn mê bất tỉnh.
Có thể nói đây quả thực là mất hết thể diện. Nhìn thấy Mộc Phong đã mê man, Tiêu Trần lúc này mới chậm rãi thu lại thanh Xích Phong kiếm. Cùng lúc đó, trưởng lão Mộc gia trên đài cao cũng lạnh lùng quát lớn.
“Hừ, tiểu bối ngạo mạn, tự tìm chỗ chết…”
Vị trưởng lão Mộc gia này sở hữu tu vi Đạo Hóa Cảnh, nhưng mà Tiêu Trần không hề mảy may có chút sợ hãi khi đối mặt với ông ta, thần sắc trên gương mặt vẫn vô cùng bình thản, hắn mở miệng nói: “Sao hả? Đây là đánh xong thằng nhỏ thì đến lão già, có phải không?”
Mộc Phong bị bẽ mặt đương nhiên đại diện cho sự nhục nhã của cả Mộc gia, cho nên vị trưởng lão này mới phải lên tiếng. Thế nhưng nghe thấy lời phản bác của Tiêu Trần, sắc mặt của trưởng lão Mộc gia càng thêm u ám, trong cơ thể cũng bộc phát ra một cỗ sóng linh lực cấp bậc Đạo Hóa Cảnh tiểu viên mãn, ông ta nheo mắt nhìn Tiêu Trần chằm chằm, dõng dạc nói rõ từng từ từng chữ.
"Tiêu Trần, ngươi có biết hậu quả của việc chọc giận Mộc gia không?"
Sự sỉ nhục của Tiêu Trần đối với Mộc gia khiến cho trưởng lão Mộc gia sinh lòng sát ý, ngay khi lời nói của ông ta vừa thốt ra, Thương Long đã bước đến trước mặt Tiêu Trần, nhìn thẳng trưởng lão Mộc gia và nói: “Chỗ tiểu bối đang luận bàn, nếu như Mộc gia muốn lấy lớn ức hiếp nhỏ, sợ là sẽ có hơi mất mặt rồi đấy.”
Ai nấy cũng đều có thể cảm nhận được sát khí đang phảng phất tỏa ra từ cơ thể của trưởng lão Mộc gia, vì vậy Thương Long trước hết đã tiến lên để bảo vệ Tiêu Trần.
Nghe những lời này của Thương Long, trưởng lão Mộc gia không đáp lại, ông ta ném cho Tiêu Trần một ánh nhìn thật thâm sâu, sau đó khí tức trên người ông ta từ từ thu lại, ông ta ra lệnh cho người khiêng Mộc Phong đang hôn mê bất tỉnh đi, rồi sau đó không nói thêm gì nữa.
Tiêu Trần là Kiêu Vương của Thiên Kiếm Phong, hơn nữa nghe nói Cửu Tiêu chí tôn rất coi trọng Tiêu Trần, vì vậy, vị trưởng lão Mộc gia này rõ ràng không thể tự mình giết Tiêu Trần được, ít nhất là ông ta không thể động thủ trước mặt rất nhiều người như thế này.
Tuy rằng với thực lực của ông ta, nếu ông ta khăng khăng muốn giết Tiêu Trần, thì Thương Long chắc chắn không thể ngăn cản nổi. Nhưng mà một khi Tiêu Trần chết đi, hậu quả của ông ta cũng đã được định là chẳng thể tốt đẹp rồi. Cửu Tiêu chí tôn tuyệt đối sẽ đến tận cửa hỏi tội ông ta, đến lúc đó, hoặc là hai đại bá chủ thế lực khai chiến, hoặc là lão tổ Mộc gia của ông ta phải đem ông ta giao cho Cửu Tiêu chúa tể xử lý, mà cho dù là trường hợp nào trong số đó thì ông ta cũng đều phải chết, vì vậy, tuy sát ý của tên trưởng lão Mộc gia này đang ngùn ngụt dâng trào, nhưng ông ta cũng đành án binh bất động.
Ngay cả Mộc gia cũng đã chọn ngấm ngầm nuốt xuống cơn giận này, thì đương nhiên Dược gia càng sẽ không nói gì, dù sao bản lĩnh cũng không bằng người ta, hơn nữa chuyện này vốn dĩ chính là do Dược gia cư xử không hợp đạo lý.
Dược gia cũng lựa chọn im lặng, nhưng Tiêu Trần hiển nhiên không có ý định buông tha. Hắn gắt gao phóng tầm mắt nhìn về phía gia chủ của Dược gia là Dược Minh, nói bằng giọng điệu hờ hững: “Dược gia chủ, vừa nãy ngài nói không gian có hạn, cho nên không thể sắp xếp chỗ ngồi cho Thiên Kiếm Phong bọn ta. Thế thì cũng không cần phiền toái nữa, cứ đem chỗ ngồi của Dược gia ngài đưa cho bọn ta là được rồi. Thiên Kiếm Phong bọn ta sẽ không so đo mấy thứ này đâu…”
Dược gia cố ý muốn làm mất mặt Thiên Kiếm Phong, nếu đã như vậy thì hôm nay Tiêu Trần sẽ khăng khăng muốn ngồi ở trên đài cao này, hơn nữa còn muốn khiến người của Dược gia phải cút xéo.
Lời nói rất thẳng thừng, ý tứ cũng cực kỳ rõ ràng, nghe xong lời này của Tiêu Trần, vẻ mặt của Dược gia chủ lập tức chùng xuống, đây là có ý gì? Tiêu Trần muốn đuổi Dược gia xuống sao? Ông ta là người đứng ra tổ chức, thế mà Tiêu Trần lại muốn truất hạ vị trí đài cao của Dược gia sao?
Với vẻ mặt u ám, Diêu Minh lạnh như băng đáp lại: "Tiêu Trần, ngươi đừng quá đáng. Ta thừa nhận việc này là do sơ suất của Dược gia ta, nhưng Dược gia ta cũng bằng lòng vì chuyện này mà đền bù, ngươi đừng có mà hùng hổ dọa người…”
“Hùng hổ dọa người ư? Dược gia chủ à, vừa rồi ngài cũng nói đây là sơ suất của Dược gia ngài, nếu đã như vậy, thì Dược gia ngài đem chỗ ngồi đưa cho bọn ta là rất hợp tình hợp lý rồi, không phải sao?
“Hơn nữa, nhìn người đang ngồi trên đài cao xem, không có nổi một người của bá chủ thế lực, mà chỉ có mỗi mình Dược gia ngài, nhưng cũng chỉ là thuộc một gia tộc bé nhỏ trong thành, người mạnh nhất trong tộc chỉ mới đạt Đạo Hóa Cảnh, tuổi tác đồng lứa lại chỉ có mỗi một tên phế vật Dược Trường Thanh tô điểm bên ngoài mà thôi. Nếu nói về Mộc gia thì họ còn có một Kiêu Vương có thể khiến ta thấy hứng thú một chút đi, nhưng Dược gia ngài có cái gì? Thế thì Dược gia ngài dựa vào cái gì mà lại ngồi ngang vai ngang vế với các cường giả của bá chủ thế lực bọn ta hả?” Nghe lời kia của Dược Minh, Tiêu Trần cao giọng quát lớn.
Hoàn toàn không kiêng dè thân phận của Dược Minh, đương nhiên chỉ là một gia chủ của Dược gia, vẫn không đến mức khiến Tiêu Trần quan tâm đến.
Khi Tiêu Trần thốt ra những lời vừa rồi, hắn hoàn toàn không chừa thể diện cho Diêu Minh rồi. Diêu Minh tức giận nhìn Tiêu Trần, nhưng Tiêu Trần vẫn bình tĩnh nhìn ông ta.
Kẻ thích bôi nhọ sẽ luôn bị người khác sỉ nhục, đạo lý này quá là đơn giản, Dược gia ngài muốn làm nhục Thiên Kiếm Phong ta, vậy thì ta hiển nhiên muốn hung hăng khiến Dược gia ngài bẽ mặt rồi.
Đang không biết nên phản bác lại lời nói của Tiêu Trần như thế nào, thì cùng lúc đó, Dược gia lão tổ đang ngồi ở một bên Thiên Đan cốc rốt cuộc lúc này mới lên tiếng: "Dược Minh, đưa người lui xuống đi..."
Dược gia lão tổ là một vị trưởng lão của Thiên Đan cốc, lúc bấy giờ ông ta đương nhiên là đang ngồi cùng với người của Thiên Đan cốc.
Lão tổ đích thân lên tiếng, nghe vậy sắc mặt Dược Minh sa sầm lại, thân là người tổ chức mà bị đuổi khỏi đài cao, sắc mặt của Dược Minh tái nhợt, nhưng cuối cùng ông ta cũng không nhiều lời, dẫn đám người của Dược gia đi xuống khỏi đài cao. Sau đó Tiêu Trần, Thương Long và những người của Thiên Kiếm Phong ngồi vào ghế của Dược gia.
Chẳng ai ngờ kết quả cuối cùng lại như vậy, vốn dĩ phải là Thiên Kiếm Phong bị mất mặt, nhưng ầm ĩ một hồi lại trở thành Dược gia không có chỗ dung thân.
Diêu Minh dẫn người rời khỏi đài cao, Dược gia lão tổ lúc này cũng chủ động đi đến trước mặt của Thương Long tạ lỗi: "Thương Long phong chủ, mong rằng ngươi có thể tha thứ cho chuyện xảy ra hôm nay..."
Ngay từ đầu không có ai phản ứng, đến hiện tại Dược gia lão tổ đích thân xin lỗi, hơn nữa thái độ còn vô cùng cung kính chân thành, tất cả những thay đổi này đều là do Tiêu Trần đem lại.
Trước lời xin lỗi của Dược gia lão tổ, Thương Long gật đầu đồng ý, cũng không có ý định làm khó dễ đối phương.
Sự việc hầu như đã chấm dứt ở đây, chỉ có sự hận thù trong mắt Dược Trường Thanh càng trở nên nồng đậm hơn, ngay sau lời mở đầu của Dược Minh, Dược Vương thịnh hội chính thức mở màn.
Mang danh là Dược Vương thịnh hội, nhưng lại giống như một sự kiện đấu giá hơn, chẳng qua mặt hàng đấu giá đều là một số linh thảo hoặc đan dược, đương nhiên, đan dược và linh thảo ở Dược Vương thịnh hội này đều là những chủng loại tương đối hiếm gặp ở ngoại giới.
Cả ngày hôm nay đều là hoạt động đấu giá, nhưng ngày mai lại có một sự kiện vô cùng trọng đại, đó chính là một vị phó cốc chủ của Thiên Đan cốc muốn đến Dược Vương thịnh hội thu nạp đồ đệ.
Một khi được nhìn trúng, nhất định sẽ là quạ đen biến thành phượng hoàng, một bước có thể trở thành đồ đệ của một vị cường giả tu vi Đạo Tôn Cảnh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất