Bên ngoài vì đại chiến giữa Tiêu Trần cùng Mộc Hợp mà huyên náo xôn xao, nhưng đối với những chuyện này, hai người Tiêu Trần đều không quá để tâm. Lúc này bọn họ còn đang thoải mái uống rượu ngay trong hoàng cung Bích Ba đế quốc.
Mang rượu ngon mà lão tổ Mộc gia cất giấu nhiều năm ra, Mộc Hợp cũng không hề có chút luyến tiếc nào. Theo Mộc Hợp, rượu ngon như vậy cũng chỉ có dạng người như Tiêu Trần mới xứng với.
Trong hoa viên, Tiêu Trần cùng Mộc Hợp ngồi đối diện nhau. Về phần Mộc Phong cùng Từ Linh, mỗi người đều đang ngồi ở phía sau bọn họ.
Không giống với Mộc Phong, đây là lần đầu tiên Từ Linh tiếp xúc với Tiêu Trần. Lúc này nàng ngồi ở bên phải, hơi lùi về phía sau Tiêu Trần, đôi mắt đẹp không tự chủ mà âm thầm đánh giá hắn. Trong lúc vô tình, Từ Linh đã bị Tiêu Trần hấp dẫn từ lúc nào không biết.
Không chỉ là bởi thực lực của Tiêu Trần, cũng không phải bởi danh hào Kiêu Vương cùa hắn. Dù sao Từ Linh cũng không biết nói đây là một thứ cảm giác gì, chỉ biết dường như trên người Tiêu Trần có một sức hút vô hình, giơ tay nhấc chân đều khiến cho Từ Linh không ngừng lún sâu vào.
Không hề chú ý tới Từ Linh có thay đổi, lúc này lực chú ý của Tiêu Trần đều đặt trên người Mộc Hợp. Hai người tùy tiện tán ngẫu, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng cười sang sảng phóng khoáng.
Không nghị luận quốc gia đại sự gì, cũng không nói mấy lời hùng hồn phải xưng bá thiên hạ này kia, chỉ là trong lời nói đơn giản nhất của hai người, dù là ai nghe thấy cũng sẽ cảm nhận được hào khí cao vượt tầng mây trong lòng bọn họ.
"Ha ha, Tiêu Trần huynh, đến, lần trước đường đệ ngu xuẩn này của ta đã đắc tội với huynh, hôm nay ta thay nó bồi tội với huynh." nói chuyện phiếm một lát, Mộc Hợp chủ động vì chuyện của Mộc Phong ở Dược Vương Thành mà thỉnh tội với Tiêu Trần.
Nghe Mộc Hợp nói vậy, Tiêu Trần cũng mỉm cười, thản nhiên liếc Mộc Phong. Phát hiện được Tiêu Trần đang chăm chú nhìn mình, Mộc Phong không tự chủ được mà cúi đầu. Sau đó, Tiêu Trần cũng cười cười trả lời: "Đừng ngại, Mộc Hợp huynh không cần để ở trong lòng."
Dĩ nhiên không thể canh cánh chuyện này trong lòng nữa, nghe vậy, hai người nhìn nhau cười một tiếng, sau đó một ngụm uống hết rượu ngon trong chén.
Hai người ngồi uống đến tận đêm khuya mới giải tán. Nghỉ ngơi ở Bích Ba đế quốc một đêm xong, vừa rạng sáng ngày thứ hai Tiêu Trần đã chuẩn bị mang mấy người Từ Linh trở về Cửu Tiêu Cung, mà Mộc Hợp cũng chuẩn bị lên đường quay lại Mộc gia.
Đương nhiên, liên quan tới chuyện Mộc Phong muốn cưới muội muội của Lục Vũ tự nhiên cũng sẽ kết thúc ở đây. Mộc Phong đã biểu thị rõ ràng là do lúc trước mình đã hành động quá liều lĩnh.
Mọi chuyện đã được giải quyết xong xuôi, Tiêu Trần cùng Mộc Hợp cũng đã thực sự trở thành bằng hữu. Thời khắc sắp chia tay, Mộc Hợp chắp tay với Tiêu Trần, cười nói:
"Tiêu Trần huynh, bảo trọng. Đợi khi hai chúng ta đột phá Địa Minh Cảnh xong, lại không say không thôi."
"Đương nhiên, đến lúc đó ta nhất định sẽ quét dọn giường chiếu chào đón huynh." Nghe thấy mấy lời của Mộc Hợp, Tiêu Trần cười nói. Hai người đã hẹn trước, đợi sau khi đột phá Địa Minh Cảnh sẽ tụ họp ở Thiên Kiếm Phong Cửu Tiêu Cung.
"Ha ha, Được." cao giọng cười một tiếng, Mộc Hợp mang theo Mộc Phong nhảy lên trên yêu thú phi hành của Mộc gia, sau đó bay vút lên không trung rồi biến mất ở chân trời.
Gọn gàng mà linh hoạt, tính cách sảng khoái hào phóng, nhìn Mộc Hợp đã biến mất ở chân trời, Tiêu Trần nhảy lên Kim Sí Đại Bàng Điêu, chắp tay với Lục Trấn Hải cùng đám người Bích Ba đế quốc đến đưa tiễn, sau đó đại Điêu cũng phóng thẳng lên trời, rất nhanh đã biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Bình yên vô sự đem Từ Linh cùng mười người đệ tử Thánh Nữ Phong về Cửu Tiêu Cung. Thời điểm Tiêu Trần về đến Thiên Kiếm Phong, bốn người Thương Huyền, Thương Vân, Thương Long, cùng Tô Trinh cũng đã chờ ở đại điện từ sớm.
Đem chuyện đã xảy ra kể lại đơn giản một lần cho bốn người nghe, đối với biểu hiện của Tiêu Trần, bọn họ đều mở miệng tán thưởng, hơn nữa, trải qua trận chiến này, địa vị Thiên Kiếm Phong ở trong cửu phong cũng được tăng cao rất nhiều.
Nhất là Tiêu Trần, lúc này hắn đã nghiễm nhiên trở thành thần tượng của đại bộ phận đệ tử Cửu Tiêu Cung, bởi vì Tiêu Trần chính là vị Kiêu Vương duy nhất trong Cửu Tiêu Cung. Sau khi thật sự biết rõ được sự khủng bố của Kiêu Vương, nhóm Thiên Kiêu luôn tự xưng là hơn người một bậc kia cũng không dám tùy ý tranh chấp với Tiêu Trần nữa.
Lúc này, người trên toàn bộ Thiên Thần đại lục đều đã biết, so với Kiêu Vương thì Thiên Kiêu thật sự quá yếu, hoàn toàn không cùng một cấp bậc nên không thể so sánh.
Về việc thái độ của chúng đệ tử Cửu Tiêu Cung với mình có chuyển biến, ngược lại thì Tiêu Trần cũng không quá để ý. Sau khi từ biệt đám người Thương Huyền, Tiêu Trần đi thẳng về Vô Trần Cư. Rời khỏi mấy ngày, chắc Tần Thủy Nhu đã lo lắng cho hắn đến ốm người rồi.
Ở Vô Trần Cư, đem toàn bộ mọi chuyện kể thật kỹ càng tỉ mỉ với Tần Thủy Nhu, xác định Tiêu Trần không việc gì, rốt cuộc Tần Thủy Nhu cũng thở hắt được ra một hơi dài, đồng thời, đối với những lời đồn đại sôi sùng sục về đại chiến Kiêu Vương trong khoảng thời gian này, trong lòng Tần Thủy Nhu cũng tràn đầy ý nghĩ tự hào. Bởi vì phu quân của nàng cũng là một trong thập đại Kiêu Vương, là một trong những nhân vật chính trong miệng người khắp thiên hạ.
Hiếm khi có được một ngày thả lỏng, đêm xuống đương nhiên Tiêu Trần cùng Tần Thủy Nhu sẽ không tránh khỏi một lần hưởng thụ gió xuân mây mưa.
Thời gian ở cùng Tần Thủy Nhu càng lâu, quan hệ giữa hai người càng thêm thân mật. Tiêu Trần phát hiện, bản thân thế mà lại càng ngày càng mê luyến nàng. Đây là một nữ nhân phong tình vạn chủng, nhất là theo thời gian trôi qua, hình như Tần Thủy Nhu đang không ngừng trở nên xinh đẹp hơn.
Lúc ban đầu chỉ có thể coi là một mỹ nữ bình thường, đến bây giờ, chỉ sợ phóng mắt nhìn khắp Thiên Thần đại lục cũng không có mấy nữ nhân có thể tranh đua khoe sắc cùng Tần Thủy Nhu.
Thậm chí, Tiêu Trần còn từ trong miệng Tần Thủy Nhu biết được có một số người nhàm chán ở Cửu Tiêu Cung đã đẩy ra bảng tứ đại mỹ nữ. Tần Thủy Nhu còn đứng đầu bảng, được vinh danh là đệ nhất mỹ nữ Cửu Tiêu Cung, điều này lại không có ai phản đối, có thể thấy được mỹ mạo của Tần Thủy Nhu đã được tất cả mọi người ở Cửu Tiêu Cung công nhận.
Đương nhiên, đối với tứ đại mỹ nữ gì đó Tiêu Trần cũng không hề có chút hứng thú nào. Với hắn bất kể là ai đứng đầu cũng được, dù sao Tần Thủy Nhu có đẹp thì cũng là nữ nhân của mình, cũng chỉ có mình mới được hưởng thụ phong tình vạn chủng của nàng.
Ở trong Cửu Tiêu Cung, thời gian của Tiêu Trần lại một lần nữa khôi phục được sự bình yên. Mỗi ngày đều đắm chìm trong từng bước tu luyện, thỉnh thoảng cùng Tần Thủy Nhu làm một trận điên loan đảo phượng, tháng ngày trôi qua vô cùng hài lòng.
Bốn trận đại chiến Kiêu Vương lần lượt bộc phát đã thật sự khiến địa vị của thập đại Kiêu Vương tăng lên tới đỉnh điểm. Thậm chí còn có người còn đề nghị tách thập đại Kiêu Vương ra khỏi hàng ngũ Thiên Kiêu, bởi vì lấy thực lực bọn họ đã hoàn toàn đủ để nghiền ép các Thiên Kiêu khác, không nên tiếp tục gọi họ là Thiên Kiêu, nếu không sẽ là vũ nhục đối với thập đại Kiêu Vương.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất