Từ biệt Cửu Tiêu Chúa Tể, trở về Vô Trần Cư, Tiêu Trần liền nói chuyện ngày mai mình cần đi tới mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi cho Tần Thủy Nhu biết. Đối với chuyện này, đương nhiên là nàng sẽ không nói thêm điều gì. Biết lần đột phá Địa Minh Cảnh này rất quan trọng đối với Tiêu Trần, Tần Thủy Nhu chỉ dặn dò hắn cẩn thận hơn.
Để lại một chút tài nguyên tu luyện cho Tần Thủy Nhu cùng hai ngườiThanh Dao, Thanh Lạc, mấy ngày nay Tần Thủy Nhu cũng đã đến cửa ải đột phá Huyền Nguyên cảnh đại viên mãn. Có lẽ sau khi mình đột phá Địa Minh Cảnh xong, Tần Thủy Nhu hẳn là cũng có thể đột phá Huyền Nguyên cảnh đại viên mãn, tốc độ tu luyện bậc này khiến Tiêu Trần cũng có chút không tưởng tượng được.
Chuẩn bị kỹ càng tất cả mọi chuyện, sáng sớm hôm sau Tiêu Trần lại đi đến đỉnh núi Cửu Tiêu Chúa Tể ở. Cùng lúc đó, rõ ràng là Cửu Tiêu Chúa Tể cũng đã sớm chờ ở đây. Thấy Tiêu Trần đến, không nói nhảm quá nhiều, Cửu Tiêu Chúa Tể lập tức mang theo hắn đi đến chỗ sâu nhất Cửu Tiêu Thần Sơn.
Cửu Tiêu Thần Sơn, nhất là ngọn núi tự nhiên to lớn nhất trong số cửu phong của Cửu Tiêu. Nhưng ngoại trừ Cửu Tiêu Thần Sơn, còn có rất nhiều những ngọn núi không đáng chú ý bao xung quanh nó.
Mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi ở ngay tại đây, trên một ngọn núi vô danh chỗ sâu nhất Cửu Tiêu Thần Sơn.
Cả ngọn núi bị một tầng cấm chế to lớn bao phủ. Tầng cấm chế này do chính Cửu Tiêu Chúa Tể đích thân bày ra, trừ khi Chúa Tể tự ra tay, nếu không cho dù là siêu cấp cường giả Đạo Tôn Cảnh cũng không có cách nào bài trừ.
Dưới sự dẫn dắt của Cửu Tiêu Chúa Tể, hai người rất nhanh đã đi tới ngọn núi này. Từ xa nhìn lại, cả ngọn núi đều là một màu đen nhánh, giống như bị thiêu rụi. Ở vị trí đỉnh núi, quanh năm đều có mây đen sấm sét thật dày bao phủ, không ngừng có Thiên Lôi đánh xuống từ phía chân trời.
Đây chính là mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi, không mang Tiêu Trần đi lên đỉnh núi, Chúa Tể chỉ đưa hắn tới chân núi. Lấy tu vi trước mắt của Tiêu Trần, căn bản là còn chưa thể thừa nhận được Thiên Lôi trên đỉnh núi. Chỉ có bắt đầu từ chân núi, trải qua tầng tầng lớp lớp sức mạnh của Thiên Lôi dọc đường đi, Tiêu Trần mới có đủ sức chịu đựng.
"Nhớ kỹ, không thể vội tranh công mà liều lĩnh. Thiên Lôi ở mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi có uy lực rất lớn, nhất là vị trí trên đỉnh núi, chỉ có tu vi Đạo Tôn Cảnh mới có khả năng chống đỡ được. Cho nên nhất định không thể tùy tiện leo lên, nhớ kỹ." Đưa Tiêu Trần đưa đến chân núi, Cửu Tiêu Chúa Tể mở miệng nhắc nhở.
Đối với sự nhắc nhở của Cửu Tiêu Chúa Tể, Tiêu Trần tự nhiên sẽ không lấy cái mạng nhỏ của mình ra giỡn chơi. Hắn trịnh trọng gật đầu, thấy vậy Cửu Tiêu Chúa Tể cũng không nói thêm gì nữa, chỉ nói với Tiêu Trần rằng nếu đột phá Địa Minh Cảnh xong thì có thể tự động đi, cứ trực tiếp ra khỏi đây.
Đưa mắt nhìn Cửu Tiêu Chúa Tể rời đi, sau đó xoay người nhìn thoáng qua ngọn núi cũng không cao lớn lắm ở trước mặt, Tiêu Trần cất bước đi vào bên trong cấm chế. Bởi vì đã nhận được sự đồng ý của Cửu Tiêu Chúa Tể cho nên cấm chế chung quanh mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi cũng không cản trở Tiêu Trần. Rất nhẹ nhàng, Tiêu Trần đã tiến vào bên trong mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi .
Mới chỉ là ở dưới chân núi, thậm chí còn chưa tới chân núi nhưng thời điểm Tiêu Trần vừa bước chân vào, một tia sét từ trên trời giáng xuống. Lôi quang nhỏ bé trong nháy mắt đã đánh trúng đỉnh đầu Tiêu Trần, trong chốc lát, Tiêu Trần chỉ cảm thấy linh hồn của mình hình như đang run rẩy.
Mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi, sấm sét sẽ không tạo thành tổn thương gì với thể xác, nó chỉ có tác dụng đối với linh hồn. Chính vì vậy, Mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi mới có trợ giúp cực lớn cho người đột phá Địa Minh Cảnh, bởi vì linh thức được hình thành dưới sự rèn luyện không ngừng của sấm sét sẽ mạnh hơn rất nhiều so với được hình thành trong tình huống bình thường..
Lần đầu cảm nhận được sức mạnh to lớn của mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi, sau khi linh hồn run rẩy một trận, Tiêu Trần mơ hồ cảm nhận được sức mạnh linh hồn của mình tinh thuần một chút so trước đó. Chỉ một tia sét nhỏ mà đã khiến mình có cảm giác như vậy, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, bước nhanh tới địa phận chân núi, không hề do dự Tiêu Trần trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tiếp nhận lễ tẩy rửa của sấm sét, đồng thời bắt đầu chuẩn bị đột phá Địa Minh Cảnh.
Không vì cái lợi trước mắt, Tiêu Trần dự định trước khi đột phá Địa Minh Cảnh, mở linh thức thì sẽ lợi dụng Thiên Lôi trong mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi này để rèn luyện sức mạnh linh hồn của mình một trận cho thật tốt.
Cũng chỉ khi rèn luyện sức mạnh linh hồn thấu đáo, mới có thể chân chính mở linh thức một cách hoàn mỹ nhất. Như vậy mới mang đến lợi ích to lớn cho con đường tu luyện ngày sau.
Không dùng Cực Linh Đan, cũng không vội vàng đột phá tu vi mà yên lặng chịu đựng lễ tẩy rửa của Thiên Lôi.
Sau khi lọc qua tầng tầng lớp lớp sấm sét của ngọn núi, sức mạnh sấm sét ở vị trí chân núi giống như Cửu Tiêu Chúa Tể từng nói, vừa vặn ở trong giới hạn chịu đựng của Tiêu Trần.
Mặc dù mỗi lần bị sấm sét đánh trúng Tiêu Trần đều có cảm giác sợ hãi đến mức linh hồn run rẩy, nhưng hắn vẫn có thể tiếp nhận được. Hơn nữa theo sự rèn luyện không ngừng của sức mạnh Thiên Lôi, linh hồn Tiêu Trần cũng đang không ngừng lột xác, càng thêm tinh thuần.
Không có bất kỳ ai ở đây, Tiêu Trần giống như lão tăng nhập định, hai mắt nhắm nghiền, yên lặng thừa nhận sấm sét từ trên trời giáng xuống.
Năm này ròng rã trôi qua, Tiêu Trần chưa từng chuyển động một chút nào, đồng thời, trải qua năm ngày được Thiên Lôi tẩy rửa, quần áo trên người cũng trở nên rách tung toé, rất nhiều chỗ còn có vết tích bị đốt cháy.
Năm ngày, sáu ngày, bảy ngày… ngày thứ mười từ khi tiến vào mộ phần Cửu Tiêu Thần Lôi, cuối cùng sức mạnh linh hồn của Tiêu Trần cũng đạt đến mức cực hạn.
Không phải sức mạnh linh hồn không có không gian tiến bộ, mà là sấm sét ở vị trí chân núi này đã không có cách nào làm cho linh hồn của mình biến chất nữa. Nếu muốn tiến thêm một bước thì chỉ có thể chọn cách leo núi, đi tới chỗ cao hơn để tiếp nhận sấm sét. Nhưng như vậy thì quá nguy hiểm, lấy tu vi hiện tại của Tiêu Trần, rất khó tiếp nhận sức mạnh Thiên Lôi ở chỗ cao hơn.
Không thể tùy tiện leo núi mà bây giờ sức mạnh linh hồn đã đạt đến mức Tiêu Trần dự đoán, cho nên, hắn cũng bắt đầu đột phá Địa Minh Cảnh.
Lấy Cực Linh Đan mà Đan Vân Đạo Tôn luyện chế cho mình ra, một ngụm đem nó nuốt vào trong bụng, sau đó nhắm mắt ngồi xếp bằng, bắt đầu đánh sâu vào vách ngăn cảnh giới Địa Minh Cảnh.
Đột phá đại cảnh giới, độ khó tự nhiên hoàn toàn không phải là thứ mà tiểu cảnh giới có thể so sánh được. Cho nên coi như đã chuẩn bị chu toàn, có thể tìm được vị trí xung yếu của vách ngăn cảnh giới cũng không phải một chuyện dễ dàng. Cũng may là Tiêu Trần đã có chuẩn bị từ trước, không hề nóng nảy, một lần lại một lần điều động linh lực trong cơ thể, đánh về phía vách ngăn cảnh giới.
Có vết nứt đầu tiên, vách ngăn cảnh giới đã không còn vững chắc như trước, chuyện kế tiếp liền nhẹ nhàng hơn nhiều. Vết nứt dần dần tăng thêm, lại dùng thêm ba ngày, vách ngăn cảnh giới Địa Minh Cảnh của Tiêu Trần cuối cùng cũng đã bị phá vỡ hoàn toàn. Theo vách ngăn bị đánh vỡ, Tiêu Trần vẫn không ngừng lại, một lần nuốt vào lượng lớn đan dược, một lượng lớn linh lực tinh thuần nháy mắt đã tan vào bên trong cơ thể, trải qua bát mạch tứ chi điên cuồng tuôn tràn đến đan điền. Đan điền bởi vì vừa mới đột phá mà khô cạn đến cực điểm, lúc này giống như là hạn hán đã lâu lại gặp sương ngọt mát lành, điên cuồng hấp thu những linh lực này.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất