Chương 1541 Uy của Thần Thi
Khi Nhan Chân thốt ra hai chữ ra tay thì Thiên Tà Châu đã phát sáng, sau khi móng vuốt to hiện ra bên trên, Lục Ly biến mất trên đá ngầm, đi vào trong Thiên Tà Châu. Ầm! Móng vuốt to lớn bỗng chụp xuống, chụp mạnh vào Thiên Tà Châu, móng vuốt nổ tung nhưng Thiên Tà Châu không chút sứt mẻ. Hai Hóa Thần từ hai bên lắc người xông đến, một người cầm cây chiến kích, một người cầm trường đao cùng chém mạnh vào Thiên Tà Châu. Tuy rằng hai người đều biết Thiên Tà Châu phòng ngự rất mạnh, nghe nói năm đó một đám Hóa Thần đuổi theo đánh đều không thể đánh mở, nhưng hai người vẫn muốn thử xem. Hơn nữa Lục Ly đã vào hạt châu, bọn họ có thể làm thế nào? Chỉ có thể nghĩ biện pháp phá vỡ Thiên Tà Châu. Ầm ầm! Hai người chém mạnh, Thiên Tà Châu lóe tia sáng xanh, không nhúc nhích một ly. Hai người trong mắt vụt qua một chút kinh ngạc, không ngờ rằng đồn đãi là thật, Thần Khí này thật sự rất lợi hại. Xem ra Nhan Thiên Cương nói Thiên Tà Châu là Thần Khí siêu phẩm không phải nói vui miệng, thật sự có khả năng này. - Hừ! Một lão giả lạnh lùng hừ một cái, huơ chiến đao lại chém mạnh vào Thiên Tà Châu, hiển nhiên không phục. Cho dù không phá mở được hạt châu này thì ít ra phải chém bay được nó. Hắn dù gì là Hóa Thần đỉnh phong, sức tấn công kinh người, điều này rất tổn thương tự tôn của hắn. Xoẹt! Một trưởng lão khác cũng công kích, uy thế đòn công kích kinh thiên, chiến kích vung, gió rít sấm nổ, thiên địa dường như biến sắc. Nơi chiến kích vụt qua, không gian bị xé ra một khe hở, không hổ là cường giả Hóa Thần đỉnh phong. Ầm ầm! Công kích của hai người cơ hồ đánh vào Thiên Tà Châu cùng một lúc, lần này Thiên Tà Châu có phản ứng hơi lớn, mặt trên nhấp nháy ánh sáng không ngớt, làm hai người ngẩn ngơ. Nhan Chân ở phương xa cũng hơi ngẩn ra, cho rằng Thiên Tà Châu sắp bị phá tan. Nhưng mà! Giây sau, bên ngoài Thiên Tà Châu thoáng hiện bóng người, là một xác chết không đầu. Hai cánh vàng sau lưng Thần Thi vỗ, vừa đi ra liền khuếch tán hơi thở hung hãn, tựa như mây đen đè đầu, không gian bốn phía trở nên đặc biệt nặng trịch. - Thần Thi! Ánh mắt Nhan Chân trở nên đặc biệt sắc bén, trong tay hiện ra một chiến đao lấp lánh sáng, hắn bay vọt đến, tức giận quát: - Lão lục, các ngươi nhanh lùi lại! Vèo! Hai lão nhân Hóa Thần không cần Nhan Chân nhắc nhở, lập tức lui về phía sau. Nhưng Thần Thi nhanh cỡ nào? Nhanh hơn Hóa Thần đỉnh phong gấp mười lần. Một lão nhân Hóa Thần chỉ thấy trước mắt ánh sáng chợt lóe, Thần Thi đã đến trước mắt, một nắm đấm màu hoàng kim nhanh chóng phóng lớn trong con ngươi. - Hừ! Lão nhân Hóa Thần biết không cách nào tránh né, hừ mạnh một tiếng, hai tay giơ chiến đao chắn trước nắm đấm, định đỡ một kích của Thần Thi. Bùm! Vang tiếng nổ chát chúa, Bán Thần Khí trong tay lão nhân nứt ra từ phần giữa, nắm tay màu vàng to lớn thế đi không giảm, một đấm đánh vào đầu của lão nhân. Bùm! Trên đầu lão nhân đội chiến khôi Bán Thần Khí, nhưng bị nắm đấm sắt của Thần Thi đánh trúng thì đầu nổ tung, toàn thân cũng nổ thành huyết vụ, chiến giáp và chiến khôi Bán Thần Khí vỡ ra, tan nát bắn tung tóe. - Ui ui! Vang vài tiếng hút ngụm khí lạnh, mấy lão nhân Hóa Thần khác đều là vẻ kinh hoàng. Tuy rằng phía trước nhận tình báo tra xét, Thần Thi rất khủng bố, không ngờ rằng khủng bố đến tình trạng này. - Trốn... Ba lão nhân Hóa Thần còn lại không dám do dự nữa, hiện tại có thể ngăn trở Thần Thi chỉ có Nhan Chân, nếu bọn họ ở lại thì chết chắc. Xoẹt! Trong mắt Nhan Chân cũng tràn ngập giật mình, nhưng ở giữa không trung hành động không chậm chút nào, tay hắn cầm cây chiến đao lấp lánh sáng. Chiến đao này không quá to, nhưng bên trong có một luồng thần quang chuyển động, giống như chiến giáp màu tím mà hắn đang mặc, bên trong mơ hồ có con thần long bay lượn. - Chết đi! Hắn nổi giận rống lớn, huơ thần binh chém xuống người Thần Thi. Khi Nhan Chân vung thần binh thì thần quang chạy dọc bên trong bỗng bay ra, hóa thành hư ảnh cự thú màu đen mờ bao phủ Thần Thi vào. - Grào! Khoảnh khắc hư ảnh cự thú đi ra, một tiếng rống kinh thiên vang lên, một hơi thở hung dữ tới cực điểm ập đến. Nếu Lục Ly ở bên ngoài phỏng chừng sẽ bị hơi thở này đè ép trực tiếp không động đậy được. Nếu lân cận có võ giả dưới Quân Hầu cảnh thì sẽ bị hơi thở hung hãn này trấn áp chết ngay. Oong! Thần binh vào thời khắc này ánh sáng chói lòa, cảm giác như mặt trời nổ tung, thế giới nơi đây mất đi sắc màu, chỉ còn ánh sáng từ thần binh. - Thần binh quả nhiên lợi hại! Lục Ly không cảm thụ được hơi thở hung hãn của thần binh, nhưng thần niệm của hắn tra xét đến cảnh này đã đủ làm lòng hắn rung động. Thần Khí quả nhiên là Thần Khí, uy thế kinh thiên. Nhưng Lục Ly không lo lắng Thần Thi sẽ bị Thần Khí chém nát, bởi vì Tử Đế từng nói thân thể của hắn là thân thể mạnh nhất dưới Thần Giới Tam Trọng Thiên. Lục Ly không biết điều này đại biểu hàm nghĩa gì, nhưng thần binh bình thường hẳn là không chém đứt được? Hơn nữa, sử dụng Thần Khí là một phàm nhân. Bùm! Không ngoài dự đoán của Lục Ly, thần binh mang theo uy thế kinh thiên chém vào Thần Thi, tia lửa bắn ra, thần binh bị bắn ngược. Thần niệm của Lục Ly quét qua Thần Thi, phát hiện một kích vừa rồi không thể để lại một vết trầy cho Thần Thi, không có chút vết hằn nào. - Sao có thể như vậy? Nhan Chân trong mắt đều là vẻ chấn kinh ngạc nhiên, hắn vốn cho rằng dựa vào thần binh dễ dàng có thể chém chết Thần Thi, lại không ngờ rằng không thể làm rách da Thần Thi. - Đi, lão Lục, các ngươi đi mau! Nhan Chân lần này hoàn toàn sợ, hắn có chiến giáp Thần Khí, Thần Thi hẳn là không giết chết hắn, nhưng nếu ba Hóa Thần còn lại không trốn thì sẽ vĩnh viễn ở lại Thủy Nguyên Giới. Xoẹt! Nhan Chân vừa dứt lời, cánh chim sau lưng Thần Thi vỗ đập, thân thể bay nhanh đến, thiết quyền đấm mạnh vào ngực Nhan Chân. Nhan Chân vừa rồi kêu một tiếng, khó tránh có chút phân tâm, Thần Thi có tốc độ quá nhanh, thiết quyền đã đấm mạnh vào ngực của Nhan Chân. Bốp! Vang tiếng trầm đục, chiến giáp Thần Khí trên người Nhan Chân tỏa ánh sáng tím chói mắt, cơ thể của hắn bị đánh bay ra, nhưng không bị trầy trụa gì, khóe môi cũng chẳng chảy máu.
Chương 1542 Cơn giận của Nhan Chân
- Ôi mợ, chiến giáp Thần Khí cường đại như vậy? Thần niệm của Lục Ly luôn luôn khóa chặt bên này, trong lòng âm thầm hoảng sợ không thôi. Hắn vốn nghĩ cho dù mặc chiến giáp Thần Khí, ít nhất cũng bị chấn thương một chút, nào ngờ Nhan Chân chẳng bị gì cả. Vèo! Nhan Chân lao nhanh đến, huơ thần binh chém xuống Thần Thi, không phải hắn muốn hủy Thần Thi mà là muốn bám giữ, để ba Hóa Thần khác có cơ hội chạy trốn. - Thần Thi, truy sát ba người khác! Giọng Lục Ly truyền ra, hạ lệnh cho Thần Thi. Nếu thời gian ngắn không cách nào đánh chết Nhan Chân, vậy trước đánh chết ba Hóa Thần khác. Vèo! Cánh chim sau lưng Thần Thi giương ra, tốc độ đạt đến cực hạn, không nhìn công kích của Nhan Chân, truy sát một Hóa Thần chạy trốn về bên trái. Tốc độ nhanh giống như là một luồng sáng, Nhan Chân vốn muốn đi ngăn lại, phát hiện tốc độ của hắn quá chậm khi so với Thần Thi. Hóa Thần bên trái mới vừa chạy trốn mấy trăm dặm chợt nghe phía sau có tiếng nổ, hơi thở âm u khủng bố bao phủ hắn, sâu trong linh hồn của hắn hiện ra cảm giác nguy hiểm trí mạng. Hắn căn bản không có ý nghĩ chống cự, lập tức xé rách không gian, lợi dụng bí thuật đặc biệt đi vào khe nứt không gian, muốn ẩn nấp trong khe nứt không gian để tránh né công kích của Thần Thi. Xoẹt! Rất rõ ràng là hắn đã suy nghĩ nhiều, Thần Thi đấm mạnh vào không trung, không gian thoáng chốc khuếch tán dao động mãnh liệt. Thân thể Hóa Thần này bị chấn ra khỏi khe nứt không gian, Thần Thi đấm vào lưng của hắn. - Không!!! Hắn kinh khủng kêu to lên, đáng tiếc sức mạnh cường đại vẫn tuôn vào trong thân thể của hắn, tiếp đó sức mạnh kia nổ trung trong cơ thể, Hóa Thần thoáng chốc bị nổ thành huyết vụ, ngay cả chiến giáp Bán Thần Khí trên người cũng vỡ vụn. Nhan Chân bi thương rống to: - Lão Hoành! Người này không phải người trong Nhan gia, nhưng có tình cảm tình đâu với hắn còn hơn huynh đệ ruột. Bởi vì người này đi theo hắn mấy trăm năm, là bộ hạ trung thành nhất của hắn, nhiều lần vì hắn đổ máu chắn đao, hai người còn làm sui gia, có thể tưởng tượng cảm tình nhiều cỡ nào. - Lục Ly, bổn tọa muốn giết ngươi, bổn tọa muốn bầm thây ngươi ra vạn mảnh, muốn cho Đấu Thiên Giới chó gà không tha! Nhan Chân nổi giận rống to, âm thanh rót vào Huyền Lực, vang vọng phạm vi mấy nghìn dặm. Bốn phía còn một ít con dân Thủy Nguyên Giới chưa trốn xa, nghe tiếng rống của Nhan Chân thì run bắn, tưởng đâu lệ quỷ chạy ra từ địa ngục. - Tiếp tục truy sát! Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu một đường bay tới, ra lệnh cho Thần Thi. Lục Ly xem lời uy hiếp của Nhan Chân như gió thoảng bên tai, khoảnh khắc Nhan gia phái người xâm nhập Đấu Thiên Giớithì hắn và Nhan gia chỉ có kết cục không chết không ngừng, uy hiếp hăm dọa như thế chỉ vô nghĩa. Vù vù vù! Thần Thi vỗ đôi cánh, thân thể hóa thành luồng sáng lấp lánh đuổi theo một Hóa Thần khác. Tốc độ của Thần Thi nhanh hơn Hóa Thần đỉnh phong gấp mười lần, muốn truy sát quá đơn giản. Nhan Chân đuổi theo giây lát, xác định chính mình đuổi không kịp Thần Thi, hắn thấy Thần Thi sắp bắt kịp Lão Lục nhà mình thì cố nén lửa giận ngập trời trong lòng, rống to: - Lục Ly, khiến Thần Thi dừng lại, chúng ta nói chuyện! Lần này Nhan Chân mang theo bốn Hóa Thần đến, hơn nữa toàn là Hóa Thần đỉnh phong, đó là sức chiến đấu hàng đầu nhất của Nhan gia. Tuy Nhan gia có nhiều Hóa Thần, lần trước Nhan Cô mang theo hai người lại đây, kết quả toàn bộ chết trận. Nếu hiện tại lại chết bốn Hóa Thần đỉnh phong thì Nhan gia tổn thất lớn, sẽ bị thương nguyên khí nặng. Tuy rằng thành Thần Hoàng không phá, Nhan gia bất diệt, nhưng Nhan gia cũng mất lực lượng uy hiếp Cửu Giới. - Nói chuyện? Không có gì để nói! Câu trả lời của Lục Ly khiến lửa giận cố kiềm nén trong Nhan Chân thoáng chốc tuôn trào. Thần Thi lao nhanh đi, rất nhanh đuổi theo kịp 48u. Nhan Chân thấy thế, lại rống to: - Lục Ly, ngươi dám đánh chết lục đệ của ta, có tin là ta giết hết con dân Đấu Thiên Giới các ngươi không? Ngươi có Thiên Tà Châu bảo hộ, nhưng ngươi có thể bảo vệ tất cả con dân của Đấu Thiên Giới không? - Giết! Lục Ly lạnh như băng truyền ra một câu nói, trong lòng không có một chút chần chừ. Đối đãi kẻ địch không thể mềm lòng nương tay, phải giết đến khi bọn họ sợ, giết sạch, mới có xong hết mọi chuyện. Nếu lần này Lục Ly thỏa hiệp, lần sau Nhan Chân còn sẽ lấy con dân Đấu Thiên Giới ra uy làm uy hiếp, như vậy sớm muộn gì sẽ bị Nhan Chân đùa chết. Bùm! Thần Thi bắt kịp Lão Lục của Nhan gia, một đấm đánh vào lưng của người này. Trong ánh nhìn chăm chú của Nhan Chân, Lão Lục của Nhan gia bị nổ thành huyết vụ. Khoảnh khắc đó người Nhan Chân run bần bật, lưng còng xuống, cả người tựa như mất đi hồn phách, trên mặt tràn ngập hối hận cùng bi thống. Hắn nhận được tin tức Thần Thi rất mạnh, nhưng vẫn cố chấp mang theo bốn Hóa Thần đỉnh phong lại đây. Nhan Chân vốn nghĩ rằng hắn tự mình đi ngăn trở Thần Thi, khiến bốn Hóa Thần đỉnh phong đi phá vỡ Thiên Tà Châu, lại không ngờ rằng kết cục sẽ là như vậy. Giọng nói không mang chút tình cảm của Lục Ly truyền ra: - Tiếp tục truy sát! Thần Thi vỗ đôi cánh bay đi một phương hướng khác. Còn có một Hóa Thần chạy trốn khá xa, hơn nữa giờ phút này đã không thấy bóng dáng. Nhưng Tử Thể của Hòa Nguyệt trải rộng toàn bộ Thủy Nguyên Giới, Hóa Thần luôn nằm trong sự theo dỗi của Hòa Nguyệt, hắn có thể trốn đến nơi nào? Thần Thi và Thiên Tà Châu bay nhanh về bên phải, Nhan Chân ngây ra một lúc rồi đuổi theo. Đáng tiếc tốc độ của hắn thua xa Thần Thi, nhưng nhanh hơn Thiên Tà Châu nhiều. Lục Ly theo ở phía sau xem kịch, không cần tốc độ nhanh hay chậm. Hóa Thần cuối cùng đã trốn đi mấy nghìn dặm, mới qua thời gian một nén hương đã bị Thần Thi đuổi theo kịp. Thần Thi cùng Lục Ly có liên kết tinh thần, giống như là con rối hoặc linh thú của hắn, Lục Ly có thể dễ dàng điều khiển Thần Thi truy tung Hóa Thần đỉnh phong. Ầm! Chờ khi Nhan Chân tới nơi thì hắn chỉ có thể nhìn thấy chân trời xa vọng lại tiếng nổ, thần niệm của hắn tra xét đến đầy trời huyết vụ, thậm chí không thể gặp mặt Hóa Thần kia lần cuối. - A, a, a!
Chương 1543 Giằng co
Nhan Chân ngửa mặt lên trời gầm rống, trong âm thanh đều là vô tận bi thống cùng nổi giận, xen lẫn một chút hối hận, hối hận quyết định sai lầm của chính mình. Cho dù lần này hắn có thể cướp được Thiên Tà Châu, Nhan gia cũng tổn thất quá lớn. - Giết, giết, giết! Nhan Chân ánh mắt dần dần trở nên đỏ máu, vừa lúc bên dưới có một tiểu thành, có rất nhiều người màu đen một sừng. Tuy bọn họ không làm gì, nhưng Nhan Chân tùy tay ngưng tụ các đại thủ ấn liên tục vỗ xuống dưới, giờ phút này chỉ có giết chóc mới vơi bớt cơn giận trong lòng Nhan Chân, mới giảm bớt áy náy và hối hận của hắn. Một Hóa Thần đỉnh phong ra tay thì sao người màu đen một sừng trong tiểu thành trốn thoát được? Từng mảnh thành bảo trong thành trì bảo bị san thành đất bằng, vô số người màu đen một sừng vô tội hóa thành thịt nát, chết không toàn thây. - Lục Ly! Sau khi san bằng tiểu thành, đánh chết tất cả người trong thành, Nhan Chân hai mắt đỏ máu nhìn Thiên Tà Châu ở phương xa, nói: - Ngươi chờ đấy, bổn tọa sẽ tự mình ra tay san bằng tất cả thành trì của Đấu Thiên Giới các ngươi, giết con dân Đấu Thiên Giới các ngươi! - Đánh chết con dân Đấu Thiên Giới? Hừm hừm! Lục Ly hừ lạnh một tiếng, ra lệnh cho Thần Thi: - Công kích Nhan Chân, cướp đoạt thần binh của hắn! Thần giáp của Nhan Chân rất mạnh, trong thời gian ngắn Thần Thi chắc chắn không cách nào dễ dàng phá vỡ, tương tự, phòng ngự của Thần Thi càng nghịch thiên, công kích của Nhan Chân không cách nào khiến Thần Thi nhận được chút thương tổn. Cho nên chỉ cần liên tục công kích, Lục Ly không tin Nhan Chân sẽ không nhận được thương tổn, nếu có thể đánh chết Nhan Chân, thu thần binh, thần giáp vào tay thì Lục Ly giàu rồi. Thần Thi cắt qua không gian mà đi, lao nhanh về phía Nhan Chân. Nhan Chân cười nhạt nhìn Thần Thi, trong tay thần binh ánh sáng lấp lánh, bên trong mơ hồ có khí hồn thần bí chuyển động, thoạt trông khiếp hồn người. - Phá Thiên Kích! Nhan Chân rống to một tiếng, lưỡi nhọn của thần binh sáng lên, vách một vệt sáng chói mắt giữa không trung. Cảm giác bởi vì lưỡi nhọn quá sắc bén mà rạch phá bầu trời. Cảm giác không giống như đang xé rách hư không mà chỉ đơn thuần vạch một đường màu trắng trên hư không. Bùm! Thần binh một đường phá vỡ hư không, chém mạnh vào Thần Thi, tia lửa bắn ra, cơ thể Thần Thi thụt lùi trăm trượng. Lần này cần cổ không đầu hiện ra một vệt mờ, nhưng chỉ là một vệt mờ, cực kỳ khó làm rách da Thần Thi. - Đây là Thần Thi cấp bậc gì? Nhan Chân con ngươi co rút, thầm giật mình, nó tuyệt đối không phải Thần Thi của Thần Linh bình thường, dù là xác chết của đại năng Thần Giới cũng không mạnh đến mức này. Dù sao Thần Linh sống có lẽ phòng ngự rất cường đại, chết đi thì chỉ là xác chết, đơn thuần mạnh bằng thể xác. - Đi! Nếu không cách nào hủy đi Thần Thi, hắn tự nhiên sẽ không lãng phí thời gian, thân thể của hắn cấp tốc bay đi, hướng tới chỗ Thiên Tà Châu có Lục Ly, Nhan Chân muốn thử xem có thể phá vỡ Thiên Tà Châu được không. Vèo! Thần Thi nhanh chóng đuổi theo, đột nhiên đánh vào lưng Nhan Chân. Thần giáp của Nhan Chân rực sáng chói lòa, cơ thể chỉ bị đánh bay ra mấy chục trượng. Nhan Chân vẫn bình tĩnh như không tiếp tục bay đi, dường như chỉ bị đẩy một cái. - Lợi hại! Lục Ly ở gần đó, thần niệm tra xét đến cảnh này âm thầm cảm khái, Nhan Chân có Thần Khí quả nhiên là tồn tại vô địch. Trong Cửu Giới cơ hồ không ai có thể đánh chết hắn, cho dù đột phá Thần Linh phỏng chừng cũng rất khó đánh chết hắn. Ầm ầm ầm! Thần Thi không ngừng đuổi theo kịp Nhan Chân, liên tục oanh kích Nhan Chân, nhưng mỗi lần đều chỉ có thể dẫn tới thần giáp rực sáng chói mắt, mỗi lần chỉ có thể đánh bay Nhan Chân, đừng nói làm hắn hộc máu, biểu cảm trên mặt không thay đổi nhiều. Nhan Chân nhanh chóng đến gần Thiên Tà Châu, huơ thần binh chém mạnh vào Thiên Tà Châu. Tuy Thiên Tà Châu không nhúc nhích một ly, nhưng ánh sáng xanh lấp lánh, rõ ràng nhận được trọng kích. - Khủng bố! Lục Ly cảm nhận năng lượng của Thiên Tà Châu bị tiêu hao, âm thầm cứng lưỡi, một kích này sức lực tuyệt đối vượt trên mười Hóa Thần đỉnh phong hợp sức một kích. Nếu liên tục bị Nhan Chân oanh kích, Thiên Tà Châu không chịu đựng nổi nửa năm, hoặc thời gian rút ngắn hơn nữa. Xoẹt xoẹt! Lục Ly không khống chế Thiên Tà Châu bay đi trốn, hắn muốn so sự kiên nhẫn với Nhan Chân, dù sao Thiên Tà Châu ít nhất có thể chống cự từ ba tháng trở lên, hắn không tin Nhan Chân có thể chống cự Thần Thi Thần Thi oanh kích ba tháng. Xoẹt! Nhan Chân không ngừng chém ra thần binh, tựa như tia chớp một đao lại một đao chém vào Thiên Tà Châu, một giây có thể chém ra hơn mười đao, Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh không ngừng, năng lượng cấp tốc tiêu hao. Ầm ầm ầm! Thần Thi đuổi theo, huơ thiết quyền một đấm lại một đấm đánh vào người Nhan Chân, nhưng mỗi lần đều chỉ có thể đánh lui Nhan Chân. Nhan Chân xoay người, trở tay lại mãnh liệt chém ra hơn mười đaovào Thiên Tà Châu. Bùm bùm bùm! Ầm ầm ầm! Hai bên ngươi qua ta lại, dường như ai cũng không muốn buông bỏ, mỗi lần Nhan Chân bị đánh bay liền vạch một đường cong tới gần Thiên Tà Châu, chém ra hơn mười đao Thần Thi đuổi theo đến gần một lần nữa đánh lui Nhan Chân. Thần Thi dù gì là xác chết, tính linh hoạt không mạnh, chỉ có thể máy móc truy sát Nhan Chân, không hiểu chiến thuật. Lục Ly khó mà hạ mệnh lệnh, chỉ có thể khiến Thần Thi tự mình công kích Nhan Chân. - Thần Thi, nghĩ biện pháp cướp đoạt thần binh trong tay Nhan Chân. Lục Ly thông qua liên kết tinh thần ra lệnh cho Thần Thi. Nếu có thể cướp đi thần binh kia, Nhan Chân tương đương với cọp không răng, trừ phòng ngự nghịch thiên ra chẳng khác gì một Hóa Thần đỉnh phong bình thường. Đáng tiếc... Thần Thi không thông minh giống như người sống, mấy lần muốn chộp lấy thần binh của Nhan Chân, nhưng Nhan Chân thu thần binh vào không gian giới chỉ, Thần Thi máy móc đứng yên, không biết công kích. Thần Thi không có linh hồn chẳng khác gì con rối bằng đá, chỉ biết cứng nhắc chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, hoàn toàn không biết chuyển đổi. Lục Ly chỉ huy mấy lần đành từ bỏ, khiến Thần Thi liên tục công kích Nhan Chân.
Chương 1544 Thần Cốt
Thế là, cục diện cứ như thế giằng co, Nhan Chân không ngừng oanh kích Thiên Tà Châu, như con cá chạch bay đầy trời. Thần Thi chỉ có thể đuổi theo Nhan Chân mà đánh, mỗi lần Nhan Chân đều có thể chém ra hơn mười đao, theo sau bị Thần Thi một đấm đánh bay ra. - Nhan Chân, mệt chưa? Có muốn nghỉ ngơi một lúc không? Lục Ly truyền lời ra ngoài, cthầm nghĩ đả kích sĩ khí của Nhan Chân, hắn nói: - Mức độ công kích của ngươi quá yếu, đánh kiểu như ngươi thì phải mất tám năm, mười năm mới mong đánh mở. Tám năm, mười năm qua đi, Thần Hoàng Giới các ngươi còn họ Nhan không? Bây giờ Lục Ly không làm gì được Nhan Chân, nhưng không muốn để Nhan Chân đi Đấu Thiên Giới tùy ý đồ sát, chỉ có thể nghĩ biện pháp dọa hắn rút lui. Chờ khi Lục Ly đột phá Thần cảnh sẽ nghĩ cách đánh phá thành Thần Hoàng, hủy diệt Nhan gia. - Hừ! Nào ngờ Nhan Chân chẳng thèm quan tâm, cười khẩy nói: - Lục Ly, bổn tọa sống mấy trăm năm, đừng dùng trò khôn vặt đó. Đừng nói tám năm, mười năm, dù một vạn năm thì thành Thần Hoàng vẫn là của Nhan gia, ai cũng không phá mở được. Thành Thần Hoàng không phá, Thần Hoàng Giới sẽ vĩnh viễn bất diệt. Hơn nữa... ngươi xác định của hạt châu của ngươi có thể chịu đựng được tám năm, mười năm? E rằng nó không chịu nổi nửa năm. Cáo già Nhan Chân nghe ra ý vị đặc biệt từ lời nói của Lục Ly. Lục Ly càng nói Thiên Tà Châu phòng ngự cường, càng chứng minh hắn hụt hơi. Nhan Chân không lo lắng thành Thần Hoàng chút nào, bởi vì giờ phút này Cửu Giới gần như đã bình định, việc lần trước khiến Cửu Giới bị thương nguyên khí nặng, không ai có thể uy hiếp Thần Hoàng Giới. Thần Thi không phá mở được thần giáp của hắn, Nhan Chân không còn lo gì nữa, chỉ cần phá vỡ Thiên Tà Châu liền có thể dễ dàng đánh chết Lục Ly. Cướp Thiên Tà Châu vào tay thì cũng có thể dễ dàng thu Thần Thi, sau đó luyện hóa một phen là Nhan gia có thêm một món chí bảo trấn tộc. Nhan Chân mơ hơi xa. Nửa ngày sau, Lục Ly thấy Nhan Chân không định bỏ cuộc, hắn đành rút lui, năng lượng của Thiên Tà Châu tiêu hao quá nhanh. Tốc độ của Thiên Tà Châu không bằng Nhan Chân, Thần Thi thì nhanh hơn Nhan Chân nhiều. Lục Ly ra lệnh cho Thần Thi, Thần Thi không tiếp tục truy sát Nhan Chân mà là bay vọt tới gần, bàn tay to lớn bắt lấy Thiên Tà Châu, theo sau hai cánh giương ra, mang theo Thiên Tà Châu bay hướng phương xa. Nhan Chân vốn không thể đuổi theo kịp Thần Thi, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thần Thi bay đi, Nhan Chân nổi giận hét lớn: - Lục Ly, hòa thượng chạy được nhưng miếu còn đó, bổn tọa rất nhanh sẽ giết đi Đấu Thiên Giới, để ta xem ngươi làm sao bảo vệ ức vạn con dân Đấu Thiên Giới?! Lục Ly để Thần Thi mang hắn rời đi, nhưng không chạy quá xa, dù sao bất cứ lúc nào Thần Thi đều có thể mang hắn rời đi, Nhan Chân không thể uy hiếp được hắn. Hắn sai Hòa Nguyệt triệu tập Tử Thể giám sát Nhan Chân, câu nói cuối cùng kia của Nhan Chân khiến hắn rất đau đầu. Xem ra Nhan Chân đã bị chọc giận thật sự, muốn đi Đấu Thiên Giới tàn sát để giải tỏa lửa giận trong lòng, đồng thời ép buộc Lục Ly thỏa hiệp. Lục Ly vắt óc tìm biện pháp, dựa vào lời nói chắc chắn không hù dọa được Nhan Chân. Hắn chỉ còn có một con đường duy nhất là đi đánh Thần Hoàng Giới, ép Nhan Chân phải quay về, hai bên không xâm phạm lẫn nhau. Thần Hoàng Giới là căn cơ của Nhan gia, nếu như hắn đi tàn sát Thần Hoàng Giới, nguyên khí Nhan gia sẽ bị tổn thương nghiêm trọng. Nên biết một gia tộc không chỉ dựa vào mỗi người trong gia tộc, mà còn phải dựa vào vô số gia tộc nhỏ chịu lệ thuộc. Cũng giống như lần này Nhan Chân mang đến bốn Hóa Thần, trong đó hai người đến từ gia tộc chịu lệ thuộc. Có điều lại xuất hiện một vấn đề! Nhan Chân muốn phá vỡ hàng rào không gian phỏng chừng phải mất tầm ba đến năm ngày, mà nếu hắn đi Thần Hoàng Giới phải mất ít nhất là mười ngày, thậm chí còn lâu hơn, bởi vì tiến vào Kim Ngục không có nghĩa có thể ung dung tiến vào Thần Hoàng Giới. Cho nên đợi đến khi hắn đi vào Thần Hoàng Giới, Nhan Chân đã sớm tàn sát Đại địa Thần Châu. Một Hóa Thần đỉnh phong muốn tàn sát dân chúng bình thường, hiệu suất cao đến bao nhiêu? Không khéo trong một ngày dễ dàng tàn sát hơn một nghìn thành trì? Thời gian mười ngày đủ để Đại địa Thần Châu chết đi mấy trăm vạn người. - Bỏ đi, cách này không được! Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, hiện tại vẫn chưa nên dùng cách cực đoan. Cho dù hắn có thể khiến Thần Hoàng Giới máu chảy vạn dặm, thây chất đầy đồng, nhưng làm vậy bản thân cũng không khá hơn là bao. Lần trước Đại địa Thần Châu bị tổn thất nặng nề, nếu lại để Nhan Chân tàn sát thêm trận nữa, vô số con dân vô tội bị giết, đó đều do hắn tạo nghiệt. - Chỉ đành kéo dài! Lục Ly nghĩ ra một cách, đó chính là quấy rối Nhan Chân khi hắn đang mở ra hàng rào không gian, như vậy hắn không thể đến được Đấu Thiên Giới. Nhan Chân ở Thủy Nguyên Giới thích giết chóc thế nào Lục Ly cũng không đau xót, đây đâu phải là con dân nhân tộc hắn, sát nghiệp là của Nhan Chân, không phải của hắn. Nhan Chân bay đi, thỉnh thoảng vừa đi vừa dừng lại, hiển nhiên đang tìm kiếm địa điểm thích hợp để mở ra hàng rào giới diện của Đấu Thiên Giới. Cả đoạn đường hắn bay qua, toàn bộ Tử Thể của Hòa Nguyệt đều bị đánh chết, hắn không muốn để cho Lục Ly tra được hành tung của mình. Nhưng Hòa Nguyệt có nhiều Tử Thể, hơn nữa nơi nào có Tử Thể chết, chứng tỏ nơi đó có hắn đi qua, hàng tung càng dễ dàng bị thăm dò. Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu đuổi theo cả đoạn đường, tuy rằng tốc độ không nhanh bằng Nhan Chân, khoảng cách giữa hai bên ngày càng xa, nhưng Lục Ly lại không hề lo lắng. Nhan Chân muốn phá vỡ hàng rào giới diện, không phải ngày một ngày hai là có thể phá vỡ. Bay được gần nửa ngày, Nhan Chân dừng lại, có lẽ hắn đã tìm được địa điểm phù hợp, hắn lấy Thần binh ra, đột nhiên bắt đầu công kích một vị trí không gian. Căn cứ vào thăm dò của Hòa Nguyệt, công kích của Nhan Chân không khác gì Trần Vô Tiên năm đó, chính là công kích liên tục mạnh mẽ vào một vị trí không gian, khiến không gian đó liên tục bị nứt, cũng có nghĩa là đang phá vỡ hàng rào không gian.
Chương 1545 Thần Cốt
- Ha ha! Lục Ly nhận được tin tức nhưng không nóng vội, hắn muốn để Nhan Chân bận rộn một thời gian trước, đợi lát nữa sẽ đến phá hoại hành động của hắn, để hắn phí công nhọc sức. Hắn khống chế Thiên Tà Châu chậm rãi bay đi, bay tận năm canh giờ mới đến gần chỗ đó. Hắn thả Thần Thi ra, khống chế Thần Thi bay thẳng về phía trước, còn hắn cưỡi Thiên Tà Châu đuổi theo. Rầm rầm rầm! Không bao lâu, phía trước nghe thấy từng tiếng nổ oanh tạc, Lục Ly dùng thần niệm quét tới Nhan Chân, hiện tại hắn đang bắn phá liên tục một vị trí không gian, bề mặt rất rộng lớn. - Thần Thi, đi công kích kẻ trước mặt! Lục Ly ra lệnh, Thần Thi hóa thành một vệt sáng vụt tới, chớp mắt đã đến gần Nhan Chân. - Hử? Lúc thần niệm của Lục Ly dò xét tới, Nhan Chân đã có phát giác, đến khi hắn phóng tầm mắt sang bên này, đã thấy Thần Thi gần tới. Hắn giận tím mặt, vì để mở ra hàng rào không gian cần phải công kích không gian liên tục không ngừng nghỉ, nếu như ngừng, không gian sẽ tự động khép lại, vài canh giờ bắn phá vừa nãy coi như đi đời nhà ma. Ầm! Tốc độ của Thần Thi quá nhanh, Nhan Chân thất thần trong chốc lát, Thần Thi đã đánh một quyền lên người hắn, khiến hắn bị đánh bay ra mười mấy trượng. - Lục Ly, ta hấp diêm ông nội ngươi! Nhan Chân đã mấy trăm tuổi, thường rất ít khi buột miệng chửi tục, lần này không thể kìm nén được lửa giận trong lòng. Hắn nhìn thấy không gian nhanh chóng khép lại, cũng không biết làm sao. Bởi vì Thần Thi lại vọt tới, với tốc độ của hắn căn bản không tài nào né tránh, chỉ đành vung Thần binh lên đột ngột bổ về phía Thần Thi. Ầm! Thần Thi bị đánh lui mười mấy trượng, đồng thời hắn cũng lại bị phản lực đẩy lùi, mà lỗ hổng không gian bên kia bị hắn bổ vào đã nhanh chóng khép lại. Ầm ầm ầm! Thần Thi liên tục bắn tới mạnh mẽ, hắn căn bản không có thời gian đi bắn phá lỗ hổng không gian, chỉ có thể trơ mắt nhìn lỗ hổng không gian biến mất, năm canh giờ của hắn đã bị lãng phí vô ích. - Được rồi, Thần Thi, kết thúc nhiệm vụ rồi, chúng ta đi! Giọng nói của Lục Ly từ xa vang vọng đến, khiến Nhan Chân tức suýt phun ra máu. Hắn muốn truy sát Lục Ly, nhưng Thần Thi đã bay đi nhanh chóng, mang theo Thiên Tà Châu biến mất ở bầu trời phía xa... - Lục Ly, ta... Nhan Chân chửi ầm lên vài tiếng, nhưng hiện tại không biết làm sao, chỉ có thể làm nổ tung một ngọn núi gần đó. Hắn đứng trên không trung một hồi, có chút đau đầu, bây giờ hắn tiến lùi đều khó. Chết bốn Hóa Thần điên phúc, nguyên khí Nhan gia thương tổn nghiêm trọng, nỗi giận đè ép trong lồng ngực hắn không cách nào phát tiết ra ngoài. Nếu cứ rút lui như vậy, không nói đến lòng hắn khó chịu, dù trở lại Thần Hoàng Giới, mặt mũi của hắn và Nhan gia đều đã mất sạch, lần trước các đại gia tộc đến náo loạn Thần Hoàng Giới, vất vả mãi mới bình ổn, không khéo lại sắp có người đến náo loạn. Nếu như không đi, hắn còn có thể làm gì? Mỗi lần hắn mở ra hàng rào không gian, Lục Ly lại để Thần Thi đến quấy phá, khiến công sức của hắn đều đổ sông đổ bể. Hắn không thể đi Đấu Thiên Giới trả thù Lục Ly, cũng không thể khiến Lục Ly khuất phục. Lẽ nào hắn vĩnh viễn ở lại Thủy Nguyên Giới? Hay là tiêu diệt toàn bộ người trong Thủy Nguyên Giới? Nhưng đây không phải đồng tộc đồng bào của Lục Ly, có lẽ giết toàn bộ Lục Ly cũng không chút đau lòng? Nghĩ tới nghĩ lui, Nhan Chân quyết định vẫn đi Đấu Thiên Giới, đầu tiên hắn bay ra xa đến vô cùng, bay được mấy nghìn vạn dặm mới tìm một vị trí để dừng lại. Vèo Vèo vèo! Tay hắn không ngừng thả huyền lực ra bên ngoài khiến Tử Thể của Hòa Nguyệt ở gần đó đều bị chết sạch. Thần niệm của hắn rất mạnh, dễ dàng thăm dò ra những Tử Thể đang ẩn nấp. Hắn đứng trên một ngọn núi lớn, trong tay lấy ra rất nhiều đá xếp trận, mau chóng xếp ở bên dưới gần dãy núi. Chỉ trong chốc lát một huyễn trận đột nhiên xuất hiện, cảnh sắc gần đó thay đổi chóng mặt, nhìn từ đằng xa Nhan Chân đã biến mất không thấy tăm hơi. Bố trí một huyễn trận, Nhan Chân vẫn chưa thấy hài lòng, hắn lấy ra một vài xương thú có hoa văn kỳ lạ. Những thứ này không phải xương thú bình thường, mà là xương cốt của Thần Thú do Nhan Thiên Cương đưa xuống, sở hữu Thần thông kỳ dị, có thể bố trí một Thần trận cường đại. Có điều xương thú đã dùng qua nhiều lần, dùng càng nhiều hao tổn càng lớn, chưa tới thời khắc mấu chốt hắn sẽ không sử dụng. Giờ khắc này Nhan Chân không còn cách nào, chỉ cần Thần trận có thể giữ vững mấy ngày, hắn có thể đi Đấu Thiên Giới, khi ấy sẽ khiến Lục Ly đau đầu... - Đột nhiên biến mất? Lục Ly nhận được tin của Hòa Nguyệt, sắc mặt hơi tái, một người sao có thể vô duyên vô cớ biến mất? Hoặc là vận dụng đại Thần thông xuyên qua không gian đi đến nơi khác, hoặc là lợi dụng Thần thông hoặc cấm chế để ẩn nấp. Lục Ly tỉ mỉ dò hỏi tình hình mà gần nhất Hòa Nguyệt thăm dò được, ra lệnh: - Triệu tập Tử Thể trải rộng ra khắp khu vực kia, đảm bảo không được bỏ sót bất kỳ chỗ nào. - Được! Hòa Nguyệt lập tức triệu tập Tử Thể, còn Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay về hướng đó. Nhan Chân chỉ loại bỏ Tử Thể ở mấy trăm dặm phụ cận, cho nên chẳng bao lâu Hòa Nguyệt đã triệu tập lượng lớn Tử Thể đi đến, rất nhanh sau đó đã phát hiện ra chuyện lạ. Hòa Nguyệt thăm dò một lát rồi nói: - Có lẽ đã bố trí huyễn trận cao cấp, trong huyễn trận còn có một trận pháp, Tử Thể của ta không vào được. - Trận pháp? Trong lòng Lục Ly chợt lạnh, trận pháp là thứ phức tạp huyền ảo nhất, nếu chỉ là trận pháp của Nha gia thì không đáng sợ, chỉ e rằng là Thần trận do Nhan Thiên Cương truyền xuống. - Gọi Kha Mang tới, lập tức đi Thủy Nguyên Giới! Lục Ly suy nghĩ một hồi mới phân công, ngộ nhỡ hắn không phá được trận pháp này, có thể để Kha Mang nghĩ cách. Tuy rằng Kha Mang đến đây phải mất một khoảng thời gian, có lẽ đã không kịp, nhưng có chút chuẩn bị vẫn tốt hơn. Thiên Tà Châu bay đi nhanh, chỉ lát sau Hòa Nguyệt lại bẩm báo: - Quả thật Nhan Chân có ở bên trong, bên trong không gian rung động rất mạnh, chắc hẳn bên trong đại trận đang phá vỡ hàng rào không gian.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất