Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

 Trong lòng Thời Mộ Dương đột nhiên mềm nhũn, cảm giác ngột ngạt mấy ngày nay cũng tản bớt.  

 

 

Nhưng anh vẫn không nhịn được âm dương quái khí nói: "Thế nào, cháu gái nhỏ còn có lòng dạ mà quan tâm tôi sao?"  

 

Đại Ninh lắc đầu: "Không phải nha, tôi chỉ muốn hỏi anh một chút, sẽ ảnh hưởng đến tiến độ đóng thuyền sao? Anh có thể đóng nhanh lên không, tôi nhớ nhà lắm rồi."  

 

Sắc mặt vừa mới tốt lên được chút của Thời Mộ Dương lập tức khó coi đến đỉnh điểm.  

 

"Là nhớ nhà, hay là nhớ đống đàn ông kia của cô?"  

 

Cô còn thật sự nghiêm túc suy nghĩ: "Đều nhớ."  

 

Thời Mộ Dương đá văng tay cô ra: "Đóng thuyền cái con khỉ mà đóng, đời này ông đây sẽ không bao giờ đóng thuyền, cô có giỏi thì tự trôi về đi."  

 

Anh đi ngang qua đèn lồng đom đóm, bởi vì muốn giết chết chủ nhân của nó cho nên giơ chân đá nó ngã lăn quay.  

 

Cột gỗ trên đèn lồng rơi ra, đom đóm bên trong bay ra ngoài, tranh nhau bay về phía khu rừng.  

 

Thanh Đoàn che mặt: "Đại Ninh, cô kích thích anh ta làm gì?"  

 

Mệt nó còn tưởng rằng Đại Ninh định thăm hỏi ân cần.  

 

Cô cả im lặng một hồi lâu mới chậm rãi nói: "Gần đây tên khốn này cắt mất đồ ăn vặt của tôi."  

 

Đúng vậy, bởi vì anh đang tức giận, đồ ăn vặt buổi chiều của cô không còn nữa.  

 

Cô mất hứng thì anh cũng đừng hòng vui vẻ.  

 

Tức giận thì tức giận, cắt đồ ăn vặt của cô làm gì. Đời này cô sẽ không thành tâm nhận sai với người khác, muốn cô chịu thua không bằng đánh chết cô luôn đi.  

 

Cô cầu khấn cho đêm nay Thời Mộ Dương tức giận phát run, tức giận đến mức máu chảy ngược dòng.  

 

Tiếc chiếc đèn lồng Trương Phương Phương làm cho cô quá đi, xinh đẹp biết bao nhiêu!  

 

Cô cả không thích người khác đối xử tệ với cô, lúc trước cho dù Triệu Dữ hung dữ với cô một chút thôi, cô cũng sẽ tìm cách trả đũa.  

 

Cho dù cô không có hứng thú với Thời Mộ Dương, nhưng một khi anh đối xử không tốt với cô, cô sẽ chọc anh tức chết.  

 

Trong lòng Đại Ninh lặng lẽ ghi sổ.  

 

Lại làm hỏng chiếc đèn cô thích.  

 

Anh chết chắc rồi.

Thanh Đoàn vốn cho rằng chuyện không đóng thuyền này chỉ là lời nói lúc nóng giận của Thời Mộ Dương mà thôi.  

 

Làm gì có ai không muốn rời khỏi đảo tội ác?  

 

Thế nhưng Thời Mộ Dương nói không đóng thuyền chính là thật sự không đóng thuyền nữa, ngày hôm sau cả nửa hòn đảo đều đình công. Tác Nhị đã đen thêm một vòng còn gãi đầu tới hỏi cô cả, có cần tiếp tục đóng phim truyền hình nữa không, bị Thời Mộ Dương giơ chân đạp ra ngoài.  

 

Đại Ninh nhìn về phía Thời Mộ Dương, trên cánh tay anh đeo băng vải, vẫn là bộ dáng vênh váo ngông cuồng kia.  

 

Cảm nhận được ánh mắt của cô, anh lạnh mặt xuống, ánh mắt buồn bực. Nhìn vào con ngươi đen nhánh của anh, Đại Ninh cảm thấy có lẽ anh lại đang kìm nén ý đồ xấu gì.  

 

Quả nhiên anh nói: "Tác Nhị, đã lâu rồi không tìm thú vui rồi, đi tìm vài người phụ nữ tới đây cho ông."  

 

Tác Nhị mờ mịt: "Hả?"  

 

"Hả cái gì mà hả, cút ra ngoài tìm."  

 

Tác Nhị không hiểu chuyện gì, ngoan ngoãn ra ngoài tìm phụ nữ cho Thời Mộ Dương.  

 

Đại Ninh chậm rãi cầm lấy miếng dứa trong đĩa, chuẩn bị ăn một miếng thì đĩa bị Thời Mộ Dương bưng đi.  

 

Anh cầm đĩa trên tay: "Ông đây không nuôi người rảnh rỗi."  

 

Tư thế kia giống như là cho dù đổ sạch cũng không cho Đại Ninh ăn.  

 

Giọng điệu của Thời Mộ Dương chậm lại, a một tiếng: "Đương nhiên, cô cả Kỷ cũng có thể thử cầu xin tôi, nói không chừng tâm tình tôi tốt, thưởng cho cô ăn chút gì."  

 

Đại Ninh chớp mắt mấy cái: "Xin anh."  

 

"..." Thời Mộ Dương không có chút cảm giác thành tựu nào, lạnh lùng nhìn cô. "Xin tôi cũng vô ích."  

 

Thanh Đoàn ôm đầu, Thời Mộ Dương lại lên cơn điên.  

 

Hiển nhiên cô cả cũng cảm thấy anh thú vị. Cảnh tượng này có hơi quen thuộc, cô nhớ lại, hồi đầu Thời Mộ Dương cũng đối phó với Kỷ Điềm như thế.  

 

Sau này Kỷ Điềm ăn đủ đau khổ, nghe lời anh răm rắp.  

eyJpdiI6IjhhTlFQaERcL3Q4XC9KK0U3YmlHOXhDdz09IiwidmFsdWUiOiJZbnBnQ2JSTFhVWVwvbzBBbFhXZFpqOG8ra3ZTSmxsd1ZYaVhzd2VEOGNOTXBkNHBcL1FMakpOWjVnVHdjdTdFWlEiLCJtYWMiOiI2NTE1ZTk3NjlkNTQ2M2E4N2JmOTE4Y2JkMzUwNWI0OWI4ZTMxYTgyNTFmMGZiYmVlOWY5MzU1OGJjMGM3M2Q2In0=
eyJpdiI6IjQ1Vm93bWxFRHh1bCtzXC94bkN4WVRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImRrVTlHenF2cE9aVDgwc0lTakFpYVVkWU5raENjRnBrK1IzY2g2S0FReWl6OGowK1dENUVUdWdyTGhXSVVOdWlTZ3prWGVXZGJpXC85bkFPaEw0dFpLMXc2NDlpR1VkV3JJVDVcL3JBWVNEY21MY0dJYjlTaDAzRTVHYU5SYzZ2eVMzWldcL1ZQWmdFbWFJSnVLSnNEaVhGcUd3aWxDMGFQdEpJa1RPQjlTMkVMQVNreERSRmIyaVFlajdFVThDQk1LVjNcL3M3YVBKVmVDVVwvUlB4MXdoY3RVXC9UK2UyQnp0d2xzYytcLzkyVXVFTFJleW5PdjJLUHVvYmRtdWlISjRhbmoyMUt2NTdacUpBK0x3TmMrZmJhMlZ4dlYyZmxYZ2dnOUhyVWliNzZVTVB5d0F3ZFJiTWluYU5yKzFIMWxsYWc5QWxqd1dJdlk3aDVDaWNmczM2SEF5K1lMTkd3aGxETlRpTFRSMHFoeVdyYWdjcEZHRitKUHFGU1A2YkJvTG9WT1hpTGduU2FRXC8rMHRWU2VMM1J1bnkzSFY3c2k3cnNLNDNabXVHV1ltdkJVWU5INmVpSExWZGRTZkljZUVWZ3ZZQmhrZlk1QzJIaDFoTStFeE9uY2JZYU1qcUYydExUUGZJdnUrWVdFeTV6aDQrU09oaktXRkk4Q2IwME1QdGFPTHBKaXBoSjZNXC8rUG5sRFY2VmRUcFdYQlhjRmttQ1VPMzY2eUN1eHpSRitVMjA1MTFcLzEwK0tcL3Rkd0JDNWkxSEx2RXAxeVhEYmtcL2tJUzFLUitUMFRIbXArTmlMN1llVjNsYUp5U2hnOEJZd1JySGQ0TFB3ME13SUxcL3MydytaOFMxIiwibWFjIjoiNDdiNjA1NTExMzUyODA5MTdiNTUxNDAxOTJhMmU5MTQ5ZmE2NDhmNWNiOWUwMTg4OTMwZDRhZDkzOWVlZTdiMCJ9

Ads
';
Advertisement