Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

 

 Trên TV đang chiếu một bộ phim ngớ ngẩn ngược tâm, cô cả ngồi ở góc khác của ghế sô pha bị động tác của anh hấp dẫn, chậm rãi nhích lại gần.  

 

"Sao anh biết tôi đang ở thành phố T?"  

 

"Tôi cho người chú ý đến mấy thành phố ven biển. Em từ trên biển trở về, chắc chắn phải ngồi thuyền."  

 

Đây chỉ là suy đoán của Triệu Dữ, không ngờ lại chuẩn xác.  

 

"Sức khỏe ông nội tôi vẫn còn tốt chứ?"  

 

"Không bệnh không đau, chỉ là mấy năm nay có lẽ ông cụ cảm thấy mệt mỏi, cho nên bắt đầu giao lại sản nghiệp cho em trai em." Anh rất kiên nhẫn trả lời cô.  

 

"Anh không tức giận chuyện tôi đính hôn với Ngôn Cảnh sao?"  

 

Lúc này Triệu Dữ mới nâng mắt liếc nhìn cô một cái, ánh mắt kia trong trẻo lạnh lùng. Anh thản nhiên nói: "Không phải không thành công sao?"  

 

Cô cả hạ quyết tâm muốn nhìn anh biến sắc, lại cười hì hì tiến tới: "Vậy Thời Mộ Dương thì sao, anh không tức giận khi tôi ở chung với anh ta sao?"  

 

Thanh Đoàn che mặt, luôn cảm thấy nếu đổi thành người khác, bị Đại Ninh khiêu khích như thế, có lẽ đã đào hố chôn cô rồi.  

 

Triệu Dữ kéo cô vào ngực, vuốt ve mái tóc cô.  

 

"Đừng chọc giận tôi." Anh bị khiêu khích như thế nhưng giọng điệu vẫn cứ nhẹ nhàng như cũ.  

 

Anh pha trà xong, trước tiên đưa cho Đại Ninh một chén. Cô nhấp thử một ngụm, cảm thấy không dễ uống. Xưa nay cô cả không bao giờ để mình phải uất ức, cô không muốn nuốt xuống, phồng má đi tìm thùng rác.  

 

Triệu Dữ đưa thùng rác cho cô, ra hiệu cô nhổ ra, sau đó rút một tờ giấy lau sạch nước trà dính trên khóe môi cô.  

 

Anh làm tất cả những điều này với vẻ dịu dàng và ung dung.  

 

Ác ý của cô bất giác tiêu tan không ít, cả người ngoan ngoãn xuống.  

 

Mùa đông ở thành phố T chưa từng có tuyết rơi, nhưng sau khi trời tối lại bắt đầu mưa. Khắp nơi trong căn nhà đều có ánh sáng vàng dìu dịu.  

 

Lồng ngực anh rộng rãi ấm áp, cô giống như con mèo con ỷ lại trong ngực anh, ép anh cùng xem mấy bộ phim kỳ lạ với mình.  

 

Đại Ninh cố ý tìm kiếm một chút không kiên nhẫn trong ánh mắt anh, nhưng từ đầu đến cuối anh đều vô cùng nghiêm túc. Anh không cảm thấy ngây thơ, cũng không cảm thấy bị gò bó, cô bảo anh xem phim, đôi mắt đen của anh vẫn luôn chăm chú nhìn vào màn hình TV.  

 

Cô cả bắt đầu cảm thấy nhàm chán. Cô buồn ngủ dựa vào lồng ngực anh, cuối cùng cũng hết tinh thần giày vò anh.  

 

"Đi tắm rồi hẵng ngủ."  

 

Cô gật đầu, thân thể lại không cử động.  

 

Triệu Dữ bế cô lên, đi vào phòng tắm xả nước cho cô. Cô ngồi trên đầu gối anh, thò tay sờ khuôn mặt anh.  

 

Triệu Dữ nắm chặt bàn tay đang làm loạn của cô lại, thả cô xuống đất.  

 

"Có việc thì gọi tôi."  

 

Nhưng cô vốn là kẻ xấu xa, trước khi Triệu Dữ đi ra ngoài, cô móc lấy đầu ngón tay anh, ánh mắt ngây thơ hỏi: "Muốn cùng tắm không?"  

 

Cũng không phải chưa từng tắm chung.  

 

Đại khái khoảng nửa năm trước, không biết người nào phát điên, cùng cô tắm uyên ương.  

 

Triệu Dữ lau hơi nước trên gò má cô: "Ngoan nào."  

 

Anh thay cô đóng cửa lại.  

 

Cô cả cảm thấy nhàm chán, bắt đầu cởi quần áo ngồi vào bồn tắm, Thanh Đoàn đã tự động che mắt lại. Cô nhìn bóng lưng đang canh giữ bên ngoài, đột nhiên cảm thấy Triệu Dữ trở nên dịu dàng hơn.  

 

Góc cạnh của anh không còn sắc bén như trước, biến thành một chùm sáng ôn hòa.  

 

Ngón tay Đại Ninh nhẹ nhàng nắm nước trong bồn tắm. Nhìn bọn chúng trào ra từ giữa kẽ tay, cô không khỏi cảm thấy không biết làm thế nào.  

 

Cô mím môi, tức giận vỗ lên mặt nước.  

 

Tính toán thấy thời gian không sai lệch lắm, Triệu Dữ gõ cửa: "Được rồi, đi ra thôi."  

 

Cô đảo mắt một vòng, không nói tiếng nào.  

 

Triệu Dữ lại gọi thêm hai tiếng, thấy bên trong không có động tĩnh, anh cau mày nhẹ đến nỗi không thể nhận ra, mím môi dùng chìa khoá dự phòng mở cửa.  

 

Trong làn hơi nước mờ mịt, cô cả dùng đôi mắt trong veo nhìn anh.  

eyJpdiI6Inl3VUFaSXRWVDZ3anQwbm9QY2xoOFE9PSIsInZhbHVlIjoiekRDT2VmR2VmUFdCZ1pGWmp5N1NaaFhzN3NwZ05ObStwUmlqNGpjd1BBZlJIMkp4b1FLTktLcDZSbEp2TGVaMiIsIm1hYyI6Ijk1ZTk1OGQzMzFjMTBhYjk4NTA5ZjJiNzI2MDk5OTQ0YWFmMWRjNDQ2ZmFmMmI3ZTE2OGExNmIyNGMxOTBjMDYifQ==
eyJpdiI6IlRkd0U0RmpIOWlnWE9zMmNiUjhtWUE9PSIsInZhbHVlIjoiVGhjekh1NWVHOUN5a2JmYlVQV2w1eGtiaGE2ZHFhZm9jaEo4Mk9yWFJaRFZ5RHZLZlJuaXloMTNURlwvS2syWTZSUVdDSElHYzFUOENQaFFIbFZIT3RYOG5TN2JJa1dHU1JjZ3pVVHRjRU9jRlo3SVlrbjcwYXBNSWVpdmNadU9uZXVwaHoydnNFOFI5WHNNekh5TEpTSDJiQ1ZzU2hHNWROVVFzeTM3UmM5NmNCd1hEVGhEYkl5YTdNSXFGRXAxVk1EOVBRdUlyNjg0cms0ZUhGeUdFN0lHNGc2K09vMTRSbmh4ZGp4TCt6VHc9IiwibWFjIjoiOGU4MmZkOGVhNjFmNmU0M2ZmMTJhY2E1ZDU5N2NhZWEwZmQzYTZiNTY5NzM5YjQxM2IxMTI0MWU0MzIwMjBjOSJ9

Vẻ mặt Triệu Dữ một lần nữa trở nên bình tĩnh. Anh lấy khăn tắm bên cạnh xuống, ôm cô từ trong nước ra bọc kỹ.

Ads
';
Advertisement