Thương Như hít sâu một hơi, cô ta hận không thể nhào tới đánh một trận với Đại Ninh, nhưng người ta không cần hình tượng chỉ cần thoải mái, còn mình vẫn cần hình tượng.
"Cô xin lỗi Trà Trà, chuyện này coi như xong."
Đại Ninh cười khúc khích: "Hay là thế này, tôi cũng đánh cô một trận, sau đó xin lỗi các cô luôn một thể, cô có chịu không hả?"
Nghĩ đi nghĩ lại, cô cả thương lượng: "Hay là đánh thêm mấy trận nữa, đến lúc đó tôi cầm loa nói xin lỗi nhiều lần với hai người là được."
Mặt Thương Như tức giận đến đỏ bừng.
May mà cô ta chưa bị tức chết ngay tại chỗ, nhìn về phía người chung quanh cầu cứu, tiếng ồn ào bên này đã dẫn đám đàn ông tới.
Đại Ninh không ngờ, người đầu tiên xông tới lại là Kỷ Mặc Giác.
Anh ta nắm lấy bả vai cô, quan sát cô từ trên xuống dưới: "Chị không sao chứ, ai đã bắt nạt chị? Nói với em, em báo thù cho chị."
Đại Ninh nháy mắt, chỉ hướng Thương Như.
Kỷ Mặc Giác quay đầu, sự bảo vệ cẩn thận từng li từng tí vừa nãy đã biến mất trong nháy mắt, quát lên: "Thương Như, cô chán sống rồi sao, dám bắt nạt chị ấy!"
Thương Như cắn môi: "Tôi không hề, mọi người ở đây đều có thể làm chứng, là Kỷ Đại Ninh ra tay trước."
Nhưng mà giới thượng lưu mới là những người biết giữ mình kỹ nhất, sợ rằng có nhìn vào camera giám sát cũng biết mở mắt nói lời bịa đặt, huống chi là hiện tại.
Không ai lên tiếng cho đến khi một thiếu niên mặc tây phục đi đến từ chỗ vắng người.
"Tôi nhìn thấy." Anh ta đã qua thời kỳ đổi giọng, bây giờ giọng nói vô cùng trong sáng.
Ánh mắt Thương Như sáng lên, tất cả mọi người ở đây nhìn sang, nhường ra một con đường cho thiếu niên.
Không hề nghi ngờ, mặc dù tuổi anh ta còn nhỏ nhưng lại có địa vị không hề tầm thường.
Ngoại trừ hai vị nhà họ Kỷ này và Ngôn Cảnh bàn chuyện đang ở sảnh bên cạnh thì nói anh ta tôn quý nhất hôm nay cũng không ngoa.
Thương Như từng nghe bố nhắc tới, đây là người thừa kế cuối cùng của bảo khoáng Ổ Đông, anh ta tên Triệu Bình.
Có Triệu Bình giúp mình, cô ta hoàn toàn không cần sợ nhà họ Kỷ, trong mắt Thương Như đầy vẻ vui mừng, nhưng một giây sau, Triệu Bình lại thản nhiên nói: "Là mấy người cô Thương đây muốn đụng cô cả nhà họ Kỷ."
Thương Như cứng người.
Triệu Bình hừ một tiếng: "Tôi thật sự không hiểu, váy cô gái kia không dài, sao lại vấp ngã xuống đất bằng."
Triệu Bình quay đầu, Đại Ninh đang hơi hứng thú đánh giá anh ta.
Sau bao nhiêu năm, lúc anh ta đối diện với cô cả vẫn hơi căng thẳng, anh ta vô thức siết chặt quần âu, đột nhiên cảm thấy mình vẫn là cậu bé thấp bé và đáng thương ở thôn Hạnh Hoa kia.
Triệu Bình rất căng thẳng khi bị cô nhìn, anh ta không nén được mà ưỡn thẳng ngực.
Anh trai đã không thể bảo vệ cô, thân là đàn ông của nhà họ Triệu, anh ta cũng phải dùng tất cả mọi cách để bảo vệ người phụ nữ mà anh cả yêu nhất này.
Thương Như bị hết người này đến người khác chỉ trích, còn bị một thiếu niên nhìn thấu mưu đồ, lập tức xấu hổ giận dữ muốn chết. Cô ta quay đầu định đi, không ngờ lại trông thấy một người đàn ông cao lớn.
"Ngôn Cảnh... Anh nghe em giải thích, em..." Thương Như cảm thấy tủi thân, người khác không giúp cô, nhà họ Ngôn có quan hệ tốt với nhà cô ta, dù sao Ngôn Cảnh cũng phải nói mấy câu bênh vực cô ta chứ?
Thương Như suy nghĩ, hay là té xỉu một cái? Cô ta vừa định giả vờ đáng thương yếu đuối, Ngôn Cảnh đã nhanh chóng lướt qua cô ta, đỡ được bóng người ngã xuống sau lưng cô ta.
Thương Như quay đầu, trông thấy Kỷ Đại Ninh té xỉu, Ngôn Cảnh vừa hay đỡ được cô.
"..." Có phải đồ hèn hạ này cầm nhầm kịch bản không vậy, vừa nãy còn khỏe như trâu! Sao mà vừa rót rượu đã ngã, diễn! Tám phần là diễn!
Đám người cũng thầm nghĩ, đồ làm màu nhà họ Kỷ lại sắp lên sân.
Cuối cùng sau một hồi lâu, người ta vẫn sửng sốt chưa tỉnh lại, mãi đến lúc bác sĩ vội vàng tới, kiểm tra ra một kết quả như sấm sét giữa trời quang —— Kỷ Đại Ninh mang thai bốn tháng rồi.
Tất cả mọi người như có điều suy nghĩ mà nhìn về phía Ngôn Cảnh, Ngôn Cảnh sửng sốt.
Anh nhìn về phía Đại Ninh, bụng dưới của cô còn chưa to ra, chỉ có váy ánh sáng, vẫn xinh đẹp như trước.
Triệu Bình cũng trừng lớn mắt.
Thiếu niên cảm thấy khó chịu trong lòng, anh trai anh ta vì người phụ nữ xấu xa này mà có khã năng phải an nghỉ cả đời trong trận nổ bom kia, vậy mà đồ đáng chết này lại mang thai con người khác.
Anh trai người thực vật đáng thương của anh ta! Trên đầu xanh đến vậy!
*
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất