Đại Ninh nhẹ nhàng thở phào.
Chuyện này lặp lại một tuần.
Cuối cùng cô cả không còn dư thừa sức lực, ngủ khò khò trên giường mềm mại của Triệu Dữ, sét đánh cũng không tỉnh.
Oắt con thật đúng là của nợ, cô có suy nghĩ đưa cho Triệu Dữ cũng rất tốt.
Triệu Dữ đặt con trai ngủ say vào nôi, lúc này mới cẩn thận trở lại giường, nhẹ nhàng ôm lấy cô.
Cảm nhận được nguồn nhiệt, Đại Ninh chui vào trong lòng anh. Trán dựa vào trong ngực anh.
Ngón tay Triệu Dữ run lên.
Bây giờ trong ngoài ngực, tất cả đều là cô.
Mặc dù hầu hết thời gian bé con rất ngoan, nhưng đến đêm thi thoảng cũng sẽ tỉnh một hai lần.
Ngay lúc nghe thấy tiếng nghẹn ngào nhỏ bé, Triệu Dữ lập tức mở to mắt, anh không làm ảnh hưởng đến người trong ngực, nhẹ chân nhẹ tay ôm lấy bé con nằm trong nôi đi ra ngoài.
Thay bỉm cho con trai rồi ôm ra ngoài hành lang dỗ, không lâu sau nhóc con đã ngủ ngon lành trong ngực anh.
Dỗ con trai đi ngủ xong, lúc này anh mới lên giường.
Có bé con không bớt lo, ban đêm thi thoảng Đại Ninh cũng ngủ nông, cô mê man mở trừng mắt, Triệu Dữ vỗ nhè nhẹ lưng của cô.
Động tác của anh quá dịu dàng, Đại Ninh lại ngủ thiếp đi rất nhanh.
Ngay từ đầu Đại Ninh không có ấn tượng tốt đối với Triệu Dữ. Trong lúc chăm con trai nhàn rỗi, cô đã đọc nhiều tiểu thuyết cay mắt, luôn cảm thấy đàn ông có giá trị như Triệu Dữ sẽ cướp con của cô.
Từ trước đến nay cô là người tàn nhẫn, một khi đã có định kiến trước, Triệu Dữ làm gì, cô cũng dễ dàng nghĩ đó là âm mưu.
Ví dụ như chuyện chăm con này, cô nghĩ thầm, Triệu Dữ biết cô tới, chắc chắn là muốn giờ vờ một chút, tự chăm mấy ngày, đến khi cô rời đi, nói không chừng sẽ ném con trai của cô cho bảo mẫu chăm.
Không nên hỏi vì sao cô lại nghĩ như vậy.
Khi cô còn bé cũng đã lớn lên như thế. Ngoài mặt bố mẹ ân ái nhưng cô và Kỷ Mặc Giác đều là những đứa trẻ không được ai yêu thương. Kỷ Mặc Giác trở nên phản nghịch, Đại Ninh thì trở nên lạnh lùng.
Ba có nhân tình nữ, mẹ có nhân tình nam, vì thể diện một dòng họ lớn mà miễn cưỡng chắp vá gia đình này. Trước đây ông nội không chăm sóc bọn họ, đại đa số thời gian Đại Ninh đều đi theo bảo mẫu.
Bọn họ đối xử với cô không tệ, nhưng thiếu đi sự chân tình.
Cho nên mặc dù cô ghét bỏ oắt con, nhưng khi con trai thơm thơm mềm mềm lớn lên từng ngày, cuối cùng cô cũng không nỡ đưa nó cho bảo mẫu chăm.
Nhưng trong khoảng thời gian này, Đại Ninh phát hiện Triệu Dữ không hề giống những gì mà cô tưởng tượng.
Anh cũng không bá đạo bất thường, cũng không dùng bất kỳ thủ đoạn ép buộc nào đối với cô, mà ngược lại, anh cực kỳ bao dung và kiên nhẫn.
Trong biệt thự chưa từng xuất hiện bảo mẫu của con trai, thi thoảng nhân viên làm thêm giờ sẽ đến quét dọn vệ sinh.
Triệu Dữ không giả nhân giả nghĩa, có đôi khi con trai phun bong bóng, bàn chân nhỏ đạp trên mặt anh, anh sẽ nhẹ nhàng lau đi. Cái này mà truyền ra bên ngoài thì gần như là đàn ông trong truyền thuyết, dịu dàng không tưởng tượng nổi.
Thậm chí vì bé con, đa số thời gian anh đều làm việc ở nhà.
Đại Ninh thấy hấp dẫn, dường như từ trên người Triệu Dữ, lần đầu tiên cô nhìn thấy một người bố như thế.
Bả vai rộng lớn, có cảm giác trách nhiệm, bao dung ôn hòa, lại đáng tin như núi.
Nếu như chỉ như thế, Đại Ninh cũng rất hài lòng.
Đi đâu mới tìm được bảo vật có giá trị nhan sắc như này chứ?
Nhưng đương nhiên lòng Triệu Dữ không hoàn toàn đặt trên người con trai của cô. So với con trai, cô hơi cảm thấy, người đàn ông này để ý đến cô hơn.
Giống như sáng sớm nay, cô mở to mắt, còn chưa tỉnh ngủ, bỗng nhiên ánh mắt trở nên cảnh giác hơn.
"Anh đang làm gì vậy?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất