Tần Ninh cầm tiên kiếm trong tay, đứng giữa không trung, cảm nhận được những thay đổi về khí huyết, hồn phách, kinh mạch, xương cốt trong cơ thể, trong mắt hiện lên nụ cười.
Cảnh giới Tiên Đế, sáu đại cảnh giới, mỗi bước đi đều có một cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Trận chiến với Huyết Hâm Nhi này là trận chiến thoải mái nhất đối với Tần Ninh trong nhiều năm qua.
Ý của kiếm giới.
Sức mạnh của các ngôi sao.
Cảm giác thành thạo trong việc vận dụng ngày càng trở nên rõ ràng hơn.
Không lâu sau.
Tần Ninh lao đi, trực tiếp hướng về chiến trường...
Thành Thiên Lạc, trên dưới Lạc phủ, khắp nơi đều là chiến trường.
Trận chiến này đã thu hút sự chú ý của tất cả các thế lực trong toàn bộ Tây Thiên đại địa.
Định Thiên Tông và Thiên Đạo Tự cũng rất quan tâm đến việc này.
Ở một đỉnh núi cao cách phủ đệ Lạc gia mấy chục dặm.
Lúc này, có rất nhiều bóng người đang tụ tập.
Trên đỉnh núi, có hai bóng người đứng cạnh nhau.
Một ông già đầu trọc có gương mặt hiền lành, mặc áo cà sa, nheo mắt nhìn về phía trước.
Bên cạnh lão hòa thượng là một người đàn ông trung niên đứng chắp tay sau lưng, đôi mắt trong veo.
"Thiên Viên đại sư, xem ra lần này... Lạc gia cho dù không tiêu đời thì cũng trầy da tróc vẩy rồi."
Người đàn ông trung niên thở dài nói.
"A Di Đà Phật!"
Lão hòa thượng chắp hai tay lại, bất giác nói: "Vị Tần Ninh thí chủ này sát tâm quá nặng rồi."
Nghe vậy, người đàn ông trung niên quay đầu lại nhìn lão hòa thượng.
Lão hòa thượng nheo mắt lại, cười nói: "Nhưng ta thích."
"Ha ha ha ha..." Người đàn ông trung niên không khỏi cười lớn, nói: "Thiên Đạo Tự không phải rất coi trọng từ bi sao? Phật giáo không phải luôn cứu phổ chúng sinh sao?"
"Lời này của Vạn Tuần Thiên tông chủ không đúng!"
Thiên Viên đại sư lắc đầu nói: "Phổ độ chúng sinh là thật, nhưng cũng phải xem độ như thế nào. Bao nhiêu năm qua, đối với việc hợp tác của Lạc gia và dị tộc, ta cũng thấy không thuận mắt, chỉ đáng tiếc là Thiên Đạo Tự ta sức mạnh không lớn, Lạc gia lại hợp tác với Tiêu Tiên Tông, lại có dị tộc âm thầm chống lưng, ta cũng lực bất tòng tâm."
"Giờ đây, có người làm được điều mà ta muốn làm nhưng không thể làm được. Ta thực sự rất vui".
Nói đến đây, Vạn Tuần Thiên lại liếc nhìn Thiên Viên đại sư.
Thiên Viên đại sư cười nói: "Trận chiến này kết thúc, nếu Lạc gia diệt vong, ta sẽ uống liền ba đại đàn!"
"..."
Vạn Tuần Thiên là Tông chủ của Định Thiên Tông, Thiên Viên đại sư là trụ trì của Tây Thiên Thiên Đạo Tự.
Đối mặt với vị Thiên Viên đại sư này, Vạn Tuần Thiên cũng có chút không nói nên lời.
Rõ ràng nhìn có vẻ là một vị cao tăng đắc đạo, nhưng vẫn có lúc nói mấy câu khiến người ta không phản ứng lại được.
"A Di Đà Phật!" Thiên Viên đại sư nhìn Vạn Tuần Thiên, cười nói: "Vạn tông chủ, Định Thiên Tông các người không... hợp tác vợi dị tộc đấy chứ?"
"Đương nhiên là không!"
"Ồ? Ông không có, còn thuộc hạ của ông thì sao? Từ Kim Tiên đến Tiên Tôn, trong Định Thiên Tông đều không có ai?"
Những lời này vừa nói ra, Vạn Tuần Thiên liền thở dài nói: "Chắc chắn là có, nhưng không quản hết được. Thủ đoạn của dị tộc quá xảo quyệt, ngụy trang là nghiêm mật nhất, căn cứ của bọn chúng càng khó tìm hơn. "
"Ví dụ như một đệ tử cảnh giới Tiên Hoàng trong tông môn của ta trước đây, thiên phú cực tốt, vì một bảo vật đã thương lượng với Linh Đồng Tộc, bị ta phát hiện, trừng phạt nghiêm khắc, nhưng những việc như vậy quá nhiều, cũng không thể giết hết được phải không?"
Nghe thấy những lời này, Thiên Viên đại sư cười nói: "Thà ông tự giết còn tốt hơn để người khác giết."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất