"Hơn nữa, mỗi lần chúng ta ra ngoài tiêu diệt tộc Thiên Vũ và tộc Ăn Hồn, chúng ta đều không bao giờ nói cho thuộc hạ biết kế hoạch vì sợ tin tức bị lộ ra ngoài".
"Tam tỷ vốn không biết, những năm nay Dẫn Hồn Tiên Môn chúng ta vì truy quét và tiêu diệt dị tộc mà đã trả giá bao nhiêu. Sau khi Phong Vô Lưu chết, tinh thần của Tam tỷ ngày càng sa sút, lời cha mẹ nói cũng không cho vào tai".
Hồn Thương Dạ nhìn Tần Ninh, nắm lấy vai Tần Ninh, nói: "Nhị ca, ta là đệ đệ ruột của huynh. Còn cả cha mẹ, đại ca, thậm chí ngoại tổ phụ, các vị thúc thúc cữu cữu, chẳng lẽ tất cả thông đồng với nhau để lừa huynh?"
Tần Ninh đứng đó, hồi lâu không nói nên lời.
Hắn quả thực bị những lời của Lâm Tuyết Nhiên làm cảm động, khiến trong lòng bắt đầu nảy sinh nghi ngờ.
Nhưng rồi Hồn Thượng Dạ lại đưa hắn tới đây, cho hắn xem những thứ này khiến hắn lại cảm thấy lời Lâm Tuyết Nhiên nói có vẻ không đáng tin cậy.
Một bên là Tam muội của hắn, một bên là tất cả những người thân yêu trong toàn bộ Dẫn Hồn tiên môn.
Hắn nên tin tưởng ai?
Và có vẻ như một nơi thế này không thể chuẩn bị trong một hai ngày để lừa gạt hắn được.
Điều này đủ để chứng minh rằng Dẫn Hồn tiên môn vẫn luôn truy quét ngoại tộc.
Vừa hợp tác với dị tộc vừa giết dị tộc?
Điều này quá mâu thuẫn!
"Ta xin lỗi, Tứ đệ!"
Tần Ninh lúc này mới lên tiếng: "Chỉ là ta vừa đi gặp Tam muội, nhìn bộ dạng của muội ấy…"
Hồn Thượng Dạ lập tức nói: "Ta biết, Nhị ca, ta cũng từng nghi ngờ lời Tam tỷ nói là sự thật. Nhưng sau đó ta tới an ủi tỷ ấy, nhưng tỷ ấy lại nói ta đã hợp nhất với tộc Ăn Hồn. Ta nói vậy thì đi kiểm chứng bằng Nguyên Hồn Tịnh Thiên Bàn, tỷ ấy nói không cần, nói rằng ta đã nuốt hồn phách của tộc Ăn Hồn. Ta là chủ thể, tộc Ăn Hồn là phụ thể không thể soi ra được..."
Nghe xong lời này, Tần Ninh sửng sốt một lát.
Lâm Tuyết Nhiên cũng nói với hắn điều tương tự!
Nói như vậy thì Tam muội thực sự bệnh nặng rồi.
…
Bên trong Dẫn Hồn tiên môn, sau khi mặt trời khuất sau núi, Tần Ninh đi vào trong Vô Ngấn Cốc, vừa đi vừa uống rượu.
Vô Ngấn Cốc này vốn là nơi hắn sống trước đây. Mặc dù rời đi đã nhiều năm nhưng nơi này vẫn luôn được Tứ đệ và cháu trai cả chăm sóc, bố trí không khác gì lúc xưa.
Tần Ninh khẽ khua tay, một đoạn cành cây dưới đất liền bay lên rồi quấn vào tay hắn.
"Lão thụ quái..."
"Có mặt".
Lão thụ quái và Đại Hoàng thường ngày vẫn luôn ở bên cạnh Tần Ninh, nhưng hôm nay thì đã mất tích cả ngày.
Sau khi đến Vĩnh Hằng tiên vực, họ hoàn toàn bị mê hoặc bởi thế giới đầy màu sắc nơi đây và mỗi ngày đều lang thang bên ngoài.
"Ngươi và Đại Hoàng đã đi đâu vậy?"
Lão thụ quái đáp: "Ở Nam Hằng Thiên Sơn!"
"Con chó ngốc Đại Hoàng này, vừa tới đây liền dẫn ta đi khắp nơi tìm tộc Thiên Vũ và tộc Ăn Hồn, mà bọn ta đã thực sự gặp họ".
"Này, Tần gia, ngài cảm thấy thế nào khi được đoàn tụ với gia đình? Có vui không? Có phấn khích không?"
Lão thụ quái trông rất vui vẻ và phấn khích.
Cũng khó trách nó vui vẻ như vậy, vì Tiên Giới này đầy rẫy dị tộc. Lão thụ quái và Đại Hòang bắt được dị tộc sẽ không giết mà đem nộp cho Tần Ninh để đổi lấy Tĩnh Ma Tiên Đan, ăn càng nhiều tu luyện càng nhanh. Cảm giác này đúng là kỳ diệu.
"Rất vui!"
Tần Ninh lập tức nói: "Ngươi cùng Đại Hoàng thủ đoạn không tầm thường, trong lòng ta luôn cảm thấy ngươi có sự thông tuệ, độc đáo, lanh lợi mà các thụ tiên khác không có..."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất