Sau ba tháng.
Viện quân do Vân Phi Dương cầm đầu trợ giúp Tinh Thần đại lục hóa giải hạo kiếp diệt tộc.
Tốc độ này quả thật rất nhanh.
Có thể làm được điều này cũng dựa vào sự xuất sắc Gia Cát Cẩm trong quân sự. Nếu đổi lại người khác, thực lực mặc dù mạnh hơn địch nhân, cũng sẽ không giải quyết nhanh như thế.
Trong khoảng thời gian này.
Vân Phi Dương thủy chung ở Phi Dương đại lục, tác dụng phụ triệt để tiêu trừ, khôi phục thực lực như lúc ban đầu.
Mấy triệu Ma Linh bị diệt, nhưng cũng phải giải quyết thủ phạm chân chính - Tiêu Kha Ái mới có thể trảm thảo trừ căn.
Vì thế, Vân Phi Dương một mình tiến vào mảnh đất thí luyện, đáng tiếc, tìm ở bên trong nửa tháng, vẫn không thấy tung tích của hắn.
Chính chủ không tìm được, ngược lại tìm ra Úc Mộc Chân đang ẩn núp điều dưỡng thương thế.
"Oanh!"
Cửa đá phong bế bị oanh mở.
Úc Mộc Chân đang dưỡng thương bỗng nhiên mở mắt, khi nàng nhìn thấy Vân Phi Dương đi vào, trong đôi mắt đẹp lóe ra vẻ hãi nhiên.
Có thể đánh bại Ma Tôn.
Vân Phi Dương đã trở thành tồn tại kinh khủng trong lòng Úc Mộc Chân.
- Ngươi...
Nàng hoảng sợ hỏi:
- Sao tìm được ta!
- Điều này không quan trọng.
Vân Phi Dương thản nói:
- Trọng yếu là ngươi lập sẽ chết.
Vừa nói xong, hắn xuất hiện trước mặt Úc Mộc Chân, cánh tay đặt trên cổ đối phương.
Hắn nhớ rất rõ, trong Vũ Thần động phủ, nữ nhân này từng muốn giết Mục Oanh.
Đừng nói bây giờ nàng đang bị thương.
Coi như thương thế khỏi hẳn cũng không phải đối thủ của Vân Phi Dương.
Úc Mộc Chân thống khổ giãy dụa, cầu khẩn nói;
- Đừng... Đừng giết ta, Úc Mộc Chân nguyện làm tỳ thiếp, vĩnh viễn hiệu trung với ngươi!
- Làm tỳ thiếp?
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Khoan hãy nói, Ma Linh nữ tính trước mặt này tướng mạo không tệ, ăn mặc hở hang bộc lộ ra vẻ gợi cảm cùng vũ mị, hoàn toàn không kém Hạ Lan Phi.
"Xoát."
Vân Phi Dương buông tay.
"Vù vù —— "
Úc Mộc Chân thở gấp, bất quá trong lòng vui vẻ, xem ra mình còn hi vọng sống sót.
"Xoát."
Đột nhiên, nàng cởi quần áo, hiển lộ ra thân thể hoàn mỹ khiến bất kỳ giống đực nào cũng không cầm lòng được.
- Vân Phi Dương.
Úc Mộc Chân làm ra điệu bộ vũ mị, nói:
- Chỉ cần ngươi tha cho ta, ta có thể thỏa mãn ngươi hết thảy.
- Thật sao?
Vân Phi Dương đi tới bắt lấy cổ tay nàng, kéo đến trước người mình, ánh mắt không kiêng nể dò xét đôi gò bông đảo to tròn cũng như hang khe sâu hung húc trước mặt.
Vì sống sót.
Úc Mộc Chân rất phối hợp dán tới, một tay khoác lên vai hắn, nở nụ cười xinh đẹp nói:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất