Bất quá.
Huyễn Âm đã nói ra hai chữ Thần Vệ, có lẽ đại biểu cho việc Đảo Thần Cấm còn có hộ vệ?
- Vân đại ca, huynh chờ ta một chút a!
Sau lưng lại truyền tới tiếng gọi của Mục Oanh.
Vân Phi Dương thủ bản tâm, không muốn động đậy.
Tiểu Oanh Oanh một mực ở trong Phi Dương đại lục, giờ lại lấy ra để dụ hoặc ta, quá tào lao rồi!
Đối với Vân Phi Dương, mê hoặc này cấp quá thấp, bởi vì ý chí hắn cường đại, cơ hồ miễn dịch đối với Huyễn Âm.
Võ giả đi phía trước quay lại bạo thể mà chết mới thật sự bị mê hoặc, bọn họ trước khi chết cũng không ý thức được hết thảy là giả!
Thông Thiên Kiều dài khoảng trăm trượng.
Bọn người Vân Phi Dương đi nửa đường, võ giả nổ tung vẫn lạc trên cầu đã hơn ba trăm.
Đương nhiên.
Bọn người La Mục không thể tránh né bị Huyễn Âm quấy nhiễu, tuy bọn họ không cường thế như Vân Phi Dương, nhưng ngốc trệ ngắn ngủi đã thủ vững bản tâm, thủy chung tiến lên.
Rất nhanh.
Bọn người Vân Phi Dương đã đến cuối cầu, xuyên ra lưu quang trong suốt, giẫm lên bờ cát mềm mại.
"Hô —— "
Tứ Hải Kiếm Đế đi ra ngoài, thở một hơi dài nhẹ nhõm, nói:
- Tới nơi này lần nữa vẫn run sợ như vậy.
- Mẹ ta ơi.
La Mục vỗ bộ ngực, trong lòng vẫn còn sợ hãi lên tiếng:
- Một đường đi tới này xém chút nhịn không được mà quay lại nhìn.
- Sư tôn.
Vân Phi Dương hỏi:
- Hiện tại có thể quay đầu không?
- Có thể.
Tứ Hải Kiếm Đế đáp.
"Xoát!"
Bọn người Vân Phi Dương nhao nhao quay đầu nhìn lại, phát hiện đằng sau chỉ là cây cầu, cái gì cũng không có.
Rõ ràng biết tất cả đều là mê huyễn nhưng khi đi xông qua cây cầu vẫn muốn quay đầu xem xét một chút.
Đây cũng là do lòng hiếu kỳ quấy phá.
- Nghỉ ngơi tại chỗ đi.
Tứ Hải Kiếm Đế nói:
- Chân chính nguy hiểm vừa mới bắt đầu.
Võ giả đến Đảo Thần Cấm có khoảng sáu ngàn, mà chết trên cầu chừng 500 người.
Tứ Hải Kiếm Đế biết.
Điều này mới vừa bắt đầu.
Càng về sau, tỉ lệ tử vong sẽ càng cao!
Giống như hắn lần đầu tiên tới đây, nhân số đạt hơn bốn nghìn, còn sống ra ngoài chỉ có ba mươi năm mươi người!
Võ giả đi qua Thông Thiên Kiều phân tán các nơi, nghỉ ngơi tại chỗ.
Không phải bọn hắn không muốn tiếp tục đi tiếp, mà xung quanh bãi cát có kết giới ngăn cách nhìn không thấu.
Không thể quay về, chỉ có thể chờ đợi.
Vân Phi Dương ngồi xuống.
Bắt đầu đánh giá hết thảy trong đảo, kết quả phát hiện, Đảo Thần Cấm rất phổ thông, không có chỗ gì đặc thù.
- Đồ nhi.
Tứ Hải Kiếm Đế nói:
- Trên hòn đảo này, khắp nơi đều là trận pháp, ngươi thấy chưa hẳn là thật, cho nên phải cẩn thận nhiều hơn.
- Ừm.
Vân Phi Dương gật đầu.
"A ha ha ha!"
Đột nhiên, bãi cát truyền đến tiếng cười to điên cuồng.
Mọi người nhìn qua.
Cách đó không xa, một võ giả ngồi chồm hổm trên mặt đất, đào ra một khối đá từ trong đất cát, hưng phấn hô to:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất