Tên cường giả Thánh cấp vào trước phất ống tay áo một cái ngưng tụ thực lực Vũ Thánh hậu kỳ, trực tiếp đánh về phía hai người.
Ầm ầm!
Bụi đất bay loạn đầy trời.
Hai cường giả Vũ Thánh trung kỳ nhất thời bị đánh bay ra ngoài rơi trên mặt đất nói.
-Đoạt Hồn Thánh Quân, bảo vật xuất thế, người gặp có phần, ngươi cũng không thể độc chiếm.
-Hừ.
Đoạt Hồn Thánh Quân lạnh lùng nói.
-Các ngươi có tư cách gì mà muốn chia sẻ chí bảo cùng lão phu, mau cút đi.
Xoát.
Vào lúc này, hắn bắt được thiếu niên đang chuẩn bị chuồn đi, lạnh lùng nói.
-Nhóc con, nhanh giao đồ vật ra.
-Nhóc con, mau giao đồ vật ra đây.
Thiếu niên giãi dụa nói.
-Ta không có.
-Xem ra, ngươi rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.
Ánh mắt Đoạt Hồn Thánh Quân trầm xuống, chợt quanh thân bộc phát ra khí tức quỷ dị, trong nháy mắt bao phủ lên người thiếu niên.
- Cấm Đoạt Hồn Thuật!
Vẻ mặt hai tên Vũ Thánh trở niên nghiêm túc.
Bọn họ biết, đây là cấm thuật của Đoạt Hồn Thánh Quân, có thể lấy trí nhớ người khác, quá trình vô cùng ngang ngược, cũng sẽ khiến mục tiêu đau đến không muốn sống.
- Ngươi… ngươi muốn làm gì?
Thiếu niên cũng ý thực được không ổn, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
-Nhóc con.
Đoạt Hồn Thánh Quân cười lạnh nói.
-Cứ từ từ hưởng thụ thống khổ đi.
Nói xong khí tức âm trầm trong nháy mắt đánh úp về phía thiếu niên, ăn mòn Thức Hải hắn.
-A!
Thiếu niên hét thảm lên.
Quá trình lực lượng bên ngoài cưỡng ép xâm nhập nhập vào Thức Hải quả thực khiến hắn sống không bằng chết.
-Này.
Đột nhiên sau lưng vang lên thanh âm.
-Đối xử với một thiếu niên như thế, có phải quá tàn nhẫn hay không.
Đoạt Hồn Thánh Quân đang thi triển cấm thuật lập tức biến sắc, theo bản năng quay người nhìn lại, lập tức một bàn chân to bay tới.
Ầm.
Hắn trực tiếp bị lực lượng đó đánh bay ra ngoài cắm xuống cát, trên mặt cũng in dấu một bàn chân.
Hai tên cường giả Thánh cấp cùng hơn mười tên cường giả Hoàng cấp nhao nhao trợ tròn hai mắt.
Cường giả Vũ Thánh hậu kỳ.
Bị một chân đá bay, người nào có thể mạnh như vậy a?
Mọi người đồng loạt nhìn lại thì thấy đứng bên cạnh thiếu niên là một nam tử anh tuấn uy vũ bất phàm đang lạnh nhạt thu chân lại.
- Vân Phi Dương!
Mọi người nhận ra người này.
Vân Phi Dương phủi cát bụi trên ống quần thản nhiên nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất