-Vẫn nên mau chóng tìm ra ba người khác.
Xoát!
Hắn rời khỏi Phi Dương đại lục, xuất hiện trên không Thiết Cốt Thành, giơ la bàn lên rót Thần Lực vào bên trong.
Ông!
La bàn lập tức chuyển động.
Vân Phi Dương cười nói.
-Có đồ chơi này, việc tìm kiếm người mang theo thần hồn về sau lại càng dễ dàng.
Ong ong!
Ánh sáng la bàn dừng lại, chỉ về phía Đông Lăng Thành.
Xoát!
Vân Phi Dương bay qua.
Rất nhanh.
Hắn đã xuất hiện trong phòng tu luyện của Đông Lăng học phủ, đây cũng là vị trí la bàn chỉ.
Oanh!
Pháp Tể đang bế quan tu luyện lĩnh hội phật pháp, đột nhiên nghe được một tiếng vang thật lớn, mở mắt thì thấy được một bóng người xuất hiện trước mắt.
- Là ngươi?
Vân Phi Dương nhìn thấy đỉnh đầu trọc lóc của hòa thượng, cảm thấy ngoài ý muốn.
-Mẹ nó.
Hắn đoán đúng rồi.
-Bên trong thân thể tên này có lẽ ẩn giấu tàn hồn Ma Ha Thần.
-Vân thí chủ!
Pháp Tể đứng lên, hai tay chắp thành hình chữ thập nói.
-Ngươi xông vào vô lẽ như vậy…
Nói còn chưa dứt lời, Vân Phi Dương đã nắm cổ tay hắn.
Lần này rất nhanh đã thấy được trong cơ thể đối phương có một linh hồn như ẩn như hiện.
-Hắn rất nhanh sẽ giác tỉnh.
Vân Phi Dương nói.
-Con lừa trọc, buông lỏng tâm thần, ta dẫn ngươi đi xem yếm của nữ nhân.
-Trọc… Con lừa ngốc?
Ném Pháp Tể vào Phi Dương đại lục xong.
Vân Phi Dương đang tính rời đi, nhưng la bàn vẫn lấp lóe ánh sáng, sau đó ngạc nhiên nói.
-Bên trong học phủ còn có người mang theo thần hồn?
Quả nhiên.
Dựa theo chỉ dẫn, hắn đi vào Giáp Mộc Đường thì thấy ánh sáng thần lực chỉ vào Phong Thiếu Ngôn đang dạy học.
-Trời ạ, là Vân học trưởng!
-Hắn tới đây làm gì?
Học trò Giáp Mộc Đường nhình thấy Vân Phi Dương, trong con mắt lập tức hiện ra súng bái cuồng nhiệt.
Phong Thiếu Ngôn cũng kinh ngạc nói.
-Ngươi tới đây làm gì?
Xoát.
Vân Phi Dương xông vào, một cái tay đặt trên mạch đập của hắn nói.
-Buông lỏng tâm thần.
Phong Thiếu Ngôn được thu vào Phi Dương đại lục.
Dựa vào la bàn, Vân Phi Dương nhanh chóng tìm được hai người mang theo thần hồn, không giống Trầm Thanh, tàn hồn bên trong Pháp Tể và Phong Thiếu Ngôn đều đang ở trạng thái nửa giác tỉnh.
Như thế tính cả Hà Kỳ và hai người họ, mười hai người mang theo thần hồn chỉ còn thiếu một người.
Nhưng.
Vân Phi Dương đứng trên trời cao, Thần lực dung nhập vào la bàn lại không hề có bất kỳ phản ứng nào.
Cái thế giới này không còn người mang theo thần hồn?
Tiến vào Phi Dương đại lục.
Vân Phi Dương đưa tình huống này nói cho Liễu Nhu.
Nàng nói.
-Sư đệ, có phải người cuối cùng đã giác tỉnh? Hoặc không ở Vạn Thế Đại Lục?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Bỗng nhiên hắn nhớ tới Lâm Chỉ Khê.
Lúc trước vẫn luôn hoài nghi nữ nhân này rất có thể là người mang theo thần hồn Cửu Thiên Thần Nữ.
Vân Phi Dương suy đoán.
-Có phải Chỉ Khê hay không?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất