Thanh âm lần nữa truyền đến, trong ngôn ngữ có vẻ xem thường.
- Cái đệch, tên này đến từ vị diện cấp ba thôi á, ta còn tưởng rằng hắn là đại nhân vật gì trâu bò lắm.
- Thôi thôi, xem như cún con sủa loạn, đừng quan tâm!
- Chết cười, một gà mờ đến từ vị diện cấp ba!
Đám thiên tài vốn đang cảnh giác nhao nhao khịt mũi coi thường, ánh mắt tất cả mang nồng đậm khinh bỉ khi nhìn về phía bọn người Vân Phi Dương.
Khi võ giả Tiểu Thần Giới nghe được vị diện cấp ba cũng cười rộ lên.
Vị diện thấp như vậy, khẳng định không quá mạnh, càng khó tiến vào Tiểu Thần Giới.
Vân Phi Dương không quan tâm nhún nhún vai.
Hắn biết, vị diện Phàm Giới có đủ loại phân chia khác biệt, vị diện cấp độ càng cao, linh khí mạnh hơn, không gian càng vững.
Vạn năm trước.
Vị diện mạnh nhất có thể đạt tới cấp chín.
Không hề nghi ngờ, trong vị diện cấp chín, cường giả như mây, mà cấp một vị diện, khẳng định sẽ rất phổ thông.
Liền lấy Tinh Thần đại lục mà so.
Nó có phẩm giai là hai, cường giả đạt tới Thánh cấp có thể đếm được trên đầu ngón tay, so ra còn kém hơn cấp ba Vạn Thế Đại Lục rất nhiều, Thánh cấp thì có hơn mười vị, còn có tồn tại nửa bước Vũ Thần cấp.
Tam đẳng vị diện, thực quá phổ thông.
Đứng trên bình đài, trừ mấy người Vân Phi Dương, tất cả đều đến từ cao giai vị diện, mà bên trong mỗi một đội ngũ, nhân số còn không ít.
Nói đơn giản.
Thiên tài có thể đi vào Long Môn.
Vị diện của bọn họ ít nhất cũng cấp năm.
Còn về cấp năm trở xuống, vẫn chưa có người nào có thể trước 50 tuổi đạt tới Thánh cấp.
Bên ngoài Long Môn, một cự sơn lơ lửng trên không, trong đó có rất nhiều võ giả, bọn họ mặc đồ thống nhất, đều là trường bào màu xanh, thân phận cũng giống nhau, đều là Truyền Lệnh Sứ của mỗi vị diện Phàm Giới.
Trầm Tiểu Vũ phụ trách Vạn Thế Đại Lục và Tinh Thần đại lục cũng ở trong đây. Năm năm qua, cô bé này vẫn có hình thái la lỵ, tựa như Thần Thần, căn bản chưa trưởng thành.
Vốn.
Nàng đang rất vui vẻ.
Dù sao, Vạn Thế Đại Lục và Tinh Thần đại lục có đến bảy tên tuổi trẻ tuấn kiệt đạt tới Thánh cấp tiến vào Long Môn, vượt qua tưởng tượng của nàng.
Nhưng.
Khi nghe thanh âm truyền vào Long Môn, khuôn mặt nhỏ của Trầm Tiểu Vũ nhất thời căng cứng, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lão gia hỏa kia, ghét bỏ vị diện của ta!
Đám Truyền Lệnh Sứ cười rộ lên.
Nhị tam đẳng hai cái vị diện, còn cần ghét bỏ?
- Trầm cô nương, không cần tức giận.
Một nam tử cười nói:
- Tốt xấu gì thì hai vị diện của cô còn có bảy tuổi trẻ tuấn kiệt.
- Diêm huynh nói đúng, hạ đẳng vị diện mà có đến có bảy người đạt tới Thánh cấp, đã rất không tệ.
Có người đau khổ nói:
- Nhìn hai cái vị diện ta phụ trách này, dù sao cũng đạt đến ngũ lục giai, tiến vào Lông Môn chỉ mới hơn ba mươi người.
Tên này nhìn như đang an ủi Trầm Tiểu Vũ, kì thực là đang khoe khoang.
Có người nghe được, châm chọc khiêu khích.
- Hầu Truyền Lệnh Sứ, tiến vào Long Môn không có nghĩa là có thể đi vào Tiểu Thần Giới, nhiều người không được.
- Cũng không phải thế.
Một Truyền Lệnh Sứ thản nhiên nói:
- Mấy cái kia vị ta phụ trách, tuy chỉ có mười người hợp cách, nhưng thực lực từng tên đều mạnh mẽ, tiến vào Tiểu Thần Giới khẳng định vượt qua bảy thành.
Rất nhiều Truyền Lệnh Sứ bắt đầu từ thổi phồng vị diện của mình.
Nói tóm lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất