Vì vậy.
Tại Tiểu Thần Giới, linh thạch trở thành một loại tiền tệ dùng để mua và trao đổi vật phẩm quý giá.
Nội môn đệ tử mỗi tháng nhận mười khỏa linh thạch, tuy không nhiều, nhưng một khi hấp thu, tốc độ sẽ nhanh hơn người khác rất nhiều.
Thực lực càng mạnh tấn thăng làm chân truyền đệ tử, mỗi tháng có thể nhận 30 khỏa linh thạch.
Chân truyền đệ tử là tinh anh Linh Tiêu Phái.
Đãi ngộ của bọn họ không chỉ về linh thạch, mà còn có thể tu luyện rất nhiều cao cấp vũ kỹ. Thậm chí, bái nhập vào làm môn hạ của thủ tọa Trưởng lão để được bồi dưỡng.
Tỉ như Triệu Anh Vũ.
Hắn cũng là chân truyền đệ tử dưới trướng Trưởng lão Bích Tiêu phong, võ đạo tư nguyên phong phú, thân phận cực cao.
Muốn nói mạnh nhất.
Vẫn phải nói đến đệ tử hạch tâm.
Bọn họ là đệ tử xuất sắc nhất Linh Tiêu Phái, là hạch tâm chân chính. Nghe nói, tương lai có khả năng tiếp nhận chức Chưởng môn và các thủ tọa Trưởng lão.
- Trong hơn 20 ngàn đệ tử Linh Tiêu Phái, chỉ có chín đệ tử hạch tâm, ngày thường bế quan tu luyện, rất ít xuất thế.
Trên mặt Vô Trần hiện ra vẻ sùng bái.
Đệ tử hạch tâm trong mắt những phổ thông đệ tử như bọn họ trở thành những tòa đại sơn chỉ có thể nhìn lên.
- Phức tạp như thế.
Vân Phi Dương hỏi:
- Sư huynh, ngươi nói một chút về chín phong đi.
- Tốt a.
Vô Trần tiếp tục giảng giải về chín phong.
Cuối cùng.
Bọn người Vân Phi Dương đã hiểu rõ, Linh Tiêu Phái có một Chưởng môn, tám thủ tọa Trưởng lão, mỗi người tọa trấn một Phong, sau có phổ thông Trưởng lão, và các đệ tử.
- Không phải chứ?
La Mục nói:
- Tấn Tiêu phong chúng ta, Thuần Nguyên khí yếu nhất, đệ tử có mấy chục người?
Cái này nếu đặt ở Đông Lăng học phủ thì cũng giống như Quý Thủy Đường a!
"Ai."
La Mục sụp đổ.
- Số mạng của lão tử vẫn cứ như vậy, lần nào cũng đến địa phương hạng chót.
Vân Phi Dương ngược lại không thèm để ý.
Hắn hiện tại rất phiền muộn, không bị Tử Tiêu phong chọn trúng, dù sao ngọn núi này có chính thành là nữ.
- Đáng tiếc, đáng tiếc.
Vân Phi Dương lắc đầu, hắn hỏi:
- Sư huynh, Lâm Chỉ Khê ở Tử Tiêu phong hả?
- Ừm.
- Hửm?
Vô Trần kinh ngạc hỏi lại:
- Sư đệ, ngươi biết Lâm sư muội?
Vân Phi Dương gật đầu.
Hắn cũng không nói nàng là vị hôn thê của mình.
- Đúng rồi.
Vô Trần chợt hiểu ra:
- Lâm sư muội đến từ Vạn Thế Đại Lục, các ngươi xem như đồng hương. Bất quá, sư huynh ở chỗ này nhắc nhở ngươi, tuyệt đối không nên tới gần Lâm sư muội.
- Tại sao?
Vân Phi Dương mờ mịt.
Vô Trần đè ép thanh âm nói:
- Lâm sư muội thiên tư, tướng mạo bất phàm, là nữ nhân Triệu sư huynh nhìn trúng, lòng dạ người này rất hẹp hòi, nếu nhìn thấy ngươi tiếp xúc với Lâm sư muội, khẳng định sẽ gây phiền toái cho ngươi.
Dát.
La Mục và Vân Lịch ngây người.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất