Không ai nghi ngờ lời của Khương Lạc Trần.
Trước đó khi Hắc Tôn giả xuất hiện, chẳng qua là do mọi người chưa kịp chuẩn bị nên bị đối phương đánh trở tay không kịp.
Người của Thiên Đình nếu dám liều lĩnh ra tay thêm lần nữa, bọn họ nhất định sẽ có biện pháp phù hợp.
Xã hội bây giờ, vũ khí tiên tiến rất phát triển.
Nếu bị ép quá, ném cho họ mấy quả lựu đạn cũng không thành vấn đề.
Quách Đỉnh lạnh lùng nói: "Bên này đã hấp dẫn sự chú ý của nhiều người, nếu như Thiên Đình thật sự muốn gây chiến, ép chúng ta đến bước đường cùng, vậy chúng ta cũng không cần nhẫn nhịn nữa. Dù sao hiện tại có một số vũ khí không dùng được, chỉ có tác dụng ngăn cản, nếu Thiên Đình muốn thử, vậy cho họ nếm mùi một lần xem sao."
Trong số những người có mặt, có thể đi đến vị trí như ngày hôm nay, không ai là người thiếu quyết đoán, cũng không có ai là dễ bắt nạt.
Vương Bác Thần thờ ơ nói: "Chuẩn bị trước đi, tìm được hang ổ của Thiên Đình thì lập tức hành động. Mấy thứ tạp nham kia kiêu ngạo nhiều năm như vậy, thật sự coi bản thân thành thần luôn rồi."
Không ai phản đối điều này.
Muốn đối phó với Thiên Đình thì phải liều mạng.
Bây giờ đã không phải là năm đó nữa, cũng không phải thời kỳ dựng nước.
Năm đó không có cách nào khác, nhưng bây giờ nước R đã có thể đánh tay đôi với nước A.
Nếu thật sự muốn chèn ép bọn họ, người của Thiên Đình cũng phải cân nhắc trước.
"Tôi đã nói chuyện với quốc chủ rồi, ông ấy cũng không phản đối. Chúng ta vất vả lắm mới có được ngày hôm nay, có thể làm chủ vận mệnh của mình, chẳng ai sẵn lòng đội người khác lên làm cha, cũng không ai sẵn lòng làm chó săn cho người khác. Chỉ là sau này chúng ta phải chú ý hơn, nếu Thiên Đình lại tấn công đột ngột thêm lần nữa, chúng ta sẽ dẫn họ đến một nơi, sau đó nổ chết cả đám khốn khiếp kia. Tôi không tin nhiều vũ khí tiên tiến như vậy lại không giết chết được một hai tên."
Quách Đỉnh đằng đằng sát khí nói.
Thương lượng xong chuyện này, bước tiếp theo là đối phó với Cổ Tộc Ẩn Thế thế nào, chuyện này không chỉ mấy người bọn họ thương lượng là xong, còn phải nhờ Hàn Đỉnh làm quan hệ móc xích.
Bây giờ vừa phải giải quyết rắc rối của thế gia hào tộc, ngay sau đó lại phải đối phó với Cổ Tộc Ẩn Thế.
Về lâu về dài phải thảo luận kỹ lưỡng, sắp xếp phù hợp.
Vương Bác Thần và những người khác không chịu thua và cũng không thể thua.
Cổ Tộc Ẩn Thế có thua một hai lần thì vẫn là Cổ Tộc Ẩn Thế.
Nhưng nếu họ thua thì sẽ phải trả giá bằng mạng sống của mình.
Phương án cụ thể vẫn cần để Hàn Đỉnh nghiên cứu, bên phía người bên phía ông ta có kinh nghiệm trong lĩnh vực này.
Nhất là Hàn Đỉnh, người đã phải chịu đựng thế gia hào tộc trong nhiều năm, ông ta có kinh nghiệm phong phú hơn bất kỳ ai.
Mộc Sơn cảnh giác nói: "Chúng ta không thể chỉ chú ý đến Cổ Tộc Ẩn Thế và Thiên Đình, mà còn phải chú ý đến nước ngoài nữa. Thiên Đình và Cổ Tộc Ẩn Thế đã tồn tại lâu như vậy, nhất định phải có hậu đài ở nước ngoài, chúng ta không thể không đề phòng"
Chuyện này thực sự rất đáng để quan tâm.
Cổ Tộc Ẩn Thế và Thiên Đình tồn tại qua nhiều năm, chiếm giữ vô số tài nguyên.
Rõ ràng không chỉ dựa vào tài nguyên nước R.
Không cần đoán cũng biết, họ chắc chắn đã bố trí một số quân bài ở nước ngoài.
Vì vậy, cũng cần phải cảnh giác đối với vấn đề này.
"Quốc chủ cũng chú ý tới chuyện này, bây giờ chúng ta phải hết sức cẩn thận không được để sai sót mới có cơ hội thắng. Nếu không chỉ có con đường chết."
Vương Bác Thần hít sâu một hơi.
Trước đây, anh không nghĩ đến chuyện này.
Nhưng bây giờ, xảy ra nhiều chuyện như vậy, nếu vẫn không nghĩ đến thì không xứng làm Thần chủ.
Chiến thắng lúc nào cũng thuộc về phe có sự chuẩn bị tốt.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất