Ông ta không có cách gì, ai kêu ông ta trước đó không có việc gì thì uy hiếp Quách Đỉnh, thật là báo ứng.
Hàn Đỉnh ngược lại an ủi: "Quốc Trụ, có lúc ông ra tay, ông đừng đi gây thêm phiền phức cho Bác Thần."
Cái gì?
Tôi gây thêm phiền phức?
"Lẽ nào ở trong mắt các người, Hồ Quốc Trụ tôi đường đường là chiến thần Quốc Trụ, bây giờ trở thành kẻ gây phiền phức sao?"
Hồ Quốc Trụ rất buồn bực, nghe mà rất đau lòng, giống như cô vợ chịu ấm ức, ánh mắt u bán nhìn mọi người.
Vương Bác Thần cười nói: "Lão Hồ, trấn thủ trong nước cũng không dễ dàng, tiếp theo áp lực của ông sẽ rất lớn. Lần này tôi đi cửu tử nhất sinh, thêm một người thêm một phần nguy hiểm. Được rồi, không nói lời thừa thãi nữa, đi hết đi, tôi ở bên người nhà xong thì phải hành động rồi."
Trong lòng mọi người trùng xuống.
Thật ra mọi người hiểu hết, Hồ Quốc Trụ là cố ý khiến bầu khống khí trở nên thoải mái hơn.
Lần này Vương Bác Thần đi, cửu tử nhất sinh, cũng có thể là chỉ có chết.
Lần tạm biệt này có lẽ là mãi mãi.
Hàn Đỉnh hít sâu một hơi, nói: "Thời đại của chúng ta do bản thân chúng ta nắm giữ, tất cả những ai muốn cưỡi lên đầu chúng ta, nhất định sẽ bị quét vào thùng rác của lịch sử. Chúng quân, cùng cố gắng!"
Đám người Hàn Đỉnh trở về, tâm trạng của bọn họ nặng nề.
Đây là một cuộc chiến tranh rất khó khăn, là một ván cược lớn.
Hy vọng thành công rất mong manh, Thiên Đình thật sự quá mạnh, mạnh tới mức khiến người ta tuyệt vọng.
Bọn họ đặt tất cả tiền cược vào người của Vương Bác Thần, bởi vì thật sự hết cách rồi.
Sau đó, Vương Bác Thần và đám người Hoa Mạnh Trường thảo luận thứ về phương diện y đạo.
5 người như Tả Sướng, Bùi Đăng Khoa, Triệu Linh, Hồ Vụ, Giang Thành đều bước ra từ con đường của mình, những người còn lại xem có thể đi tới trình độ nào.
Đặc biệt là Quỷ y của Tả Sướng, Cổ y của Triệu Linh, Độc y của Hồ Vụ đều cung cấp cho Vương Bác Thần không ít lối suy nghĩ.
Đừng thấy mấy lão già này tuổi đã cao, nhưng bọn họ quả thật là thiên tài của thời đại này, ở phương diện y thuật cũng có kiến giải riêng của mình.
Lúc đầu chỉ là vì nội đấu cho nên mới đi lệch đường.
Từ sau khi Vương Bác Thần chỉ hướng cho bọn họ, một số thứ mà bọn họ nghiên cứu ra khiến Vương Bác Thần sáng mắt.
Mấy người thảo luận một buổi chiều mới kết thúc.
Sau khi Vương Bác Thần rời đi, Hoa Mạnh Trường tiếc nuối nói: "Nếu sư phụ không theo võ đạo mà theo y đạo, nhất định sẽ trở thành nhân vật cấp bậc y tổ, sẽ mở ra y đạo thật sự."
Khấu Thanh mắng: "Đều do đám chết tiệt Thiên Đình hại, ép một thiên tài y đạo như sư phụ thành mãng phu, sớm muộn gì cũng phải tính sổ với bọn họ."
Mấy người khác đều không có ý kiến.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất