“Hừ, Thiên môn đã đóng từ lâu, tính lợi dụng mấy con kiến kia để một lần nữa mở ra Thiên Môn, phi thăng thành tiên ư? Đúng là nực cười!”
Một giọng nói đầy mỉa mai khác vang lên.
“Quả Trường Sinh là bảo vật tối cao, há có thể để đám kiến đó giày xéo? Cử vài người qua đó, không cần biết là kẻ nào giành được quả Trường Sinh, cứ giết hết, đem quả Trường Sinh về!”
Chợt, một giọng nói trầm khàn, lạnh lẽo như băng truyền tới, để lộ uy nghiêm tối thượng!
“Rõ!”
Chủ nhân của những giọng nói khác đồng loạt cung kính đáp.
Sâu trong biển sao ở một vũ trụ nào đó có một tòa cung điện huy hoàng, tráng lệ đứng sừng sững, toàn thân phát ra ánh sáng lấp lánh, cứ như được tạo thành từ vô vàn vì sao.
Trong cung điện có hai người, một quỳ một ngồi, trên mặt người ngồi có đeo mặt nạ tinh thần, để lộ hơi thở vô cùng thần bí.
“Điện chủ, tại sao lần này lại đột ngột lấy quả Trường Sinh ra làm phần thưởng? Chẳng lẽ là để mở lại Thiên Môn thật?” Người quỳ dưới đất hỏi.
“Đây là mệnh lệnh của người kia.” Người đàn ông đeo mặt nạ nói nhỏ.
“Người kia là ai?” Bóng dáng quỳ dưới đất tò mò hỏi.
“Ngươi chưa đủ tư cách để biết đến sự tồn tại của người ấy đâu. Có điều theo những gì ta biết thì người ấy có một đứa con đang sinh sống tại một trong những vị diện thấp hơn.” Người đang ông nhẹ nhàng đáp.
Trong mắt tên quỳ dưới đất chợt loé lên tia sáng: “Chẳng lẽ người đó muốn tạo cơ hội cho con mình phi thăng? Nhưng với một nhân vật tầm cỡ như thế thì tại sao con của người đó lại sống ở vị diện thấp hơn chứ?”
“Đó không phải điều mà chúng ta được phép biết.”
Người đàn ông đeo mặt nạ lẩm bẩm, trong đầu hiện lên dáng vẻ thần bí kia, rõ ràng chỉ là một bóng dáng không rõ mặt lại mang tới áp lực nặng nề như có thể ép vỡ thiên địa!
Thời hạn ba ngày trôi qua nhanh như tên bắn, chớp mắt chỉ còn lại một ngày cuối cùng, ngày mai, cuộc chiến tranh giành thứ hạng Yêu Nghiệt Bảng kỳ mới nhất sẽ khai mạc.
Bấy giờ, trong cung điện Thiên Dương Vương, Tiêu Thiên Sách và Tuyết Vô Cơ đã đứng chờ sẵn, cô ta mở miệng nói: “Hắn vẫn chưa ra, trong khi ngày mai là bắt đầu Yêu Nghiệt Bảng rồi.”
“Nếu Tiểu Phàm không thể xuất quan kịp lúc, vậy ngày mai đích thân ta sẽ tham dự để giành lấy quả Trường Sinh.”
Tiêu Thiên Sách nói thẳng.
“Ông muốn tham gia Yêu Nghiệt Bảng?”
Tuyết Vô Cơ ngạc nhiên nhìn Tiêu Thiên Sách, đáp lại cô ta là nụ cười mỉm chi: “Sao lại không chứ? Quy định của Yêu Nghiệt Bảng nói rõ bất cứ ai dưới ba trăm tuổi đều có thể tham gia, ta mới hơn bốn mươi thôi, còn trẻ lắm!”
Ầm!
Chợt, từ sâu trong cung điện truyền tới tiếng gầm rú rung trời, một luồng hơi thở khủng bổ phóng thẳng lên cao.
Trên trời, Tử Vi Tinh lại hiện hữu, lan toả Đế Uy đáng sợ!
Xoẹt!
Lúc này, Diệp Phàm bay vọt lên cao, lơ lửng giữa không trung, vô vàn luồng Tử Vi Đế Khí quây xung quanh người hắn, mang tới cảm giác uy nghiêm, oai hùng của bậc đế vương tối cao.
Sau khi hấp thu một đợt sức mạnh tín ngưỡng của người tu hành ở Đệ Nhất Trọng Thiên, có thể nói thực lực của Diệp Phàm tăng nhanh chóng mặt, chạm tới tận Nguyên Thần Cảnh.
Thậm chí Tử Vi Đế Quyết mà hắn đang tu luyện đã xông thẳng lên đại viên mãn tầng thứ nhất, chỉ còn thiếu chút nữa thôi là đột phá tầng thứ hai.
Bên cạnh đó Hồn Quyết mà Diệp Phàm đang tu luyện cũng thăng lên tới đại viên mãn cảnh giới thứ nhất và linh hồn cũng lột xác thành Nguyên Thần!
Có điều Nguyên Thần của Diệp Phàm trông giống hắn y như đúc, cứ như một Diệp Phàm phiên bản thu nhỏ vậy. Ngoài ra Linh Hải của hắn cũng lột xác, không chỉ biến lớn gấp vô số lần, mà còn phủ một màu tím lịm, như một thế giới màu tím vậy!
Chưa hết, các đại công pháp lớn của Diệp Phàm như Ngự Long Quyết, Lục Đạo Tài Quyết Thuật, Long Tượng Bàn Nhược Công, Phần Quyết … cũng xuất hiện bước đột phá to lớn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất