Ông ta chính là lão già Hoàng Tuyền trong Cấm Địa U Minh!
Lúc này ở Địa Cầu, vô số tia sét màu vàng kim đã hoàn toàn bao phủ Diệp Phàm, tiến hành tấn công nhằm hủy diệt hắn, mỗi một tia sét màu vàng kim đó đã đủ để hủy diệt một thế giới cấp cao, nhưng lại hoàn toàn không gây ra được bất kỳ thương tổn nào cho Diệp Phàm.
Thậm chí, Diệp Phàm còn không ngừng hấp thụ sức mạnh của những tia sét màu vàng kim này, sức mạnh nhục thân của hắn cũng nhờ đó mà nhanh chóng tăng lên.
"Quái vật, đúng là quái vật mà!" Sở Trường Sinh liên tục lắc đầu, cảm thán nói.
Ầm!!!
Không biết đã qua bao lâu, tia sét vàng cuối cùng cũng bị Diệp Phàm hấp thu sạch sẽ. Trong cơ thể hắn vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa, lan tỏa khắp cả vị diện!
Ù ù ù!!!
Ngay sau đó, trên bầu trời cao, một tiếng nổ lớn vang lên, một cánh cổng khổng lồ mở ra, từ bên trong tỏa ra khí tức Tiên Linh nồng đậm!
Đó chính là Thiên Môn!
Giờ đây, Diệp Phàm đã vượt qua Nhục Thân Thiên Kiếp, chính thức đạt được Nhục Thân Thành Tiên, vì vậy Thiên Môn mới mở ra, muốn triệu hồi hắn tiến vào một vị diện cao hơn, trở thành một vị Tiên nhân cao cao tại thượng!
"Thiên Môn!"
Khi Thiên Môn mở ra, tất cả các tu hành giả trong vị diện này đều nhìn thấy, ai nấy đều lộ vẻ mặt kinh hãi.
Thiên Môn mở ra, chẳng lẽ có người sắp phi thăng thành tiên rồi ư?
Tuy nhiên, nhìn Thiên Môn, Diệp Phàm cũng không hề có ý định phi thăng, mà tung ra một quyền, đánh thẳng về phía Thiên Môn.
Cảnh tượng này khiến mọi người trên Địa Cầu há hốc mồm kinh ngạc. Thiên Môn mở ra, phi thăng thành tiên, đó là giấc mơ của biết bao người, vậy mà Diệp Phàm lại muốn phá hủy Thiên Môn, hắn điên rồi chắc!
Xoẹt!
Đúng lúc này, một bóng người đột ngột lao ra từ Thiên Môn, cản lại quyền của Diệp Phàm, nhưng lại bị quyền của Diệp Phàm đánh bật về phía sau!
Người này là một ông lão mặc áo trắng, râu tóc trên người cũng đều là màu bạc trắng, toàn thân tỏa ra khí tức hư ảo, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc nhìn Diệp Phàm.
"Ông là ai?" Diệp Phàm lạnh lùng nhìn ông lão.
"Ta là người canh giữ Thiên Môn!"
“Cậu đã vượt qua Thiên Kiếp, có thể phi thăng thành tiên, cớ sao lại muốn phá hủy Thiên Môn?" Ông lão áo trắng nhìn Diệp Phàm, nghiêm nghị nói, ánh mắt lộ vẻ khó hiểu.
"Phi thăng thành tiên ư?"
"Làm tiên có gì tốt, tại sao tôi phải thành tiên?" Diệp Phàm ghét bỏ nói.
Lời nói của hắn khiến ông lão canh giữ Thiên Môn sững sờ, trước giờ ông ta chưa từng gặp ai dõng dạc nói không muốn thành tiên hết, đúng là khó tin mà!!
"Cậu thật sự không muốn thành tiên?"
Ông lão canh giữ Thiên Môn nhìn chằm chằm Diệp Phàm, không tin vào những gì hắn nói.
"Tôi không có ý định thành tiên, cũng không thích làm thần tiên gì đó, Diệp Phàm này chỉ muốn làm chính mình, Tiên nhân là cái quái gì chứ!"
"Đối với tôi, Tiên nhân hay người thường cũng chả khác gì nhau."
"Tôi như thế nào, là do tôi quyết định!" Diệp Phàm ngạo nghễ nói.
"Cậu có biết mình đang nói gì không?"
"Một khi Thiên Môn đã mở, cậu chỉ có duy nhất một con đường là thành tiên, đây không phải chuyện mà cậu có thể quyết định!" Ông lão canh giữ Thiên Môn nhìn Diệp Phàm, quát lớn.
"Tôi cứ không muốn thành tiên đấy, ai làm gì được tôi?" Diệp Phàm lạnh nhạt nói, giọng điệu đầy ngông cuồng!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất