Trận pháp truyền thừa của Thiên Thánh
Lục Hành Thiên thì không tốt bụng như Ngô Bình, hắn đã làm đối thủ của mình bị thương nặng chỉ sau một vài chiêu thức. Tử Thanh và Ngô Huân cũng đánh bại bốn Điện Thánh khiêu chiến họ, chính thức có được thân phận của Điện Thánh.
Ông lão béo gật đầu: “Từ giờ trở đi, bốn người các ngươi đều là Điện Thánh mới. Điện Thánh cũng có xếp hạng, có thể thông qua tu hành và hoàn thành nhiệm vụ của Thánh Môn để kiếm điểm. Đương nhiên là điểm kiếm được trong thời gian làm Thánh Tử cũng sẽ chuyển đổi, đại khái chỉ còn lại một phần mười của số điểm ban đầu.”
Lúc này, có người lấy ra bốn tấm thẻ thân phận mới, lần lượt đưa cho đám người Ngô Bình và Tử Thanh. Trong thẻ thân phận có chứa trang phục Điện Thánh của bốn người và một số tài nguyên tu hành.
Ông lão béo: "Trên thẻ thân phận thể hiện thứ hạng điểm hiện tại của các ngươi. Đương nhiên, đây chỉ là tạm thời, các ngươi cần phải cố gắng hơn nữa."
Nói xong, bốn người lần lượt bị một luồng sức mạnh chuyển đến một thời không nhất định.
Ông lão béo cũng xuất hiện trước mặt bốn người, nói: "Các vị Điện Thánh mới thăng chức đều phải sống ở đây trong ba tháng. Sau ba tháng, các ngươi sẽ được điều chuyển đến các khu vực khác nhau dựa trên thứ hạng điểm của các ngươi."
Tử Thanh hỏi: “Những khu vực khác nhau có điểm khác biệt gì?”
Ông lão béo nói: “Năm Điện Thánh đứng đầu, từ người thứ năm đến thứ mười lăm, mười lăm đến ba mươi, ba mươi đến năm mươi, sẽ sống và tu luyện ở các khu vực khác nhau. Thứ hạng càng cao, tài nguyên trong khu vực càng nhiều.”
Tử Thanh: "Làm cách nào mới có thể nhanh chóng tăng lên thứ hạng của mình?"
Ông lão béo nói: “Nếu ngươi có đủ tài năng thì có thể tu luyện công pháp thâm sâu trong Thánh Điện. Nếu thực lực mạnh mẽ thì có thể hoàn thành một số nhiệm vụ khó khăn do Thánh Môn đưa ra. Ngoài ra, Thánh Sơn cũng sắp mở ra, leo càng cao thì điểm sẽ càng cao.”
Sau vài lời giải thích, ông lão béo rời đi, bốn người có mặt ở đó nhìn nhau, Lục Hành Thiên không nói lời nào, trực tiếp bay đến chỗ khác, rõ ràng là không muốn ở cùng những người này.
Ngô Huân cười nói: "Lý huynh, vậy ta cũng đi đến nơi khác đi dạo, gặp lại sau."
Ngô Bình gật đầu, nhìn Ngô Huân rời đi.
Tử Thanh nói: “Ông lão kia để tất cả chúng ta ở đây nhất định là có mục đích.”
Ngô Bình: “Đừng suy nghĩ nhiều, nếu chúng ta đã tới đây rồi, vậy thì đi thăm dò xung quanh thôi.”
Đúng lúc này, Lưu quản gia kia đột nhiên xuất hiện, khẽ mỉm cười nói: “Tiểu nhân được Thiên Thánh phái đến giúp đỡ hai vị.”
Trong lòng Ngô Bình chuyển động: “Ồ, chẳng lẽ ở đây còn có gì đặc biệt à?”
Lưu quản gia gật đầu: “Ở đây có những thứ do các vị Thiên Thánh tiền nhiệm để lại, nhưng các vị chỉ có thể lấy được những thứ này nếu đáp ứng được một số yêu cầu nhất định và phải may mắn. Ta có thể giúp hai vị điện hạ nhanh chóng tìm được những thứ này.”
Ngô Bình: “Còn có chuyện như vậy sao, vậy tiếp theo ta phải làm sao mới tìm được đồ vật mà Thiên Thánh để lại?”
Lưu quản gia lấy ra một tấm bản đồ đưa cho Ngô Bình, nói: “Trên bản đồ này chỗ nào có vòng tròn màu đỏ, đều có thể tìm được đồ vật của Thiên Thánh. Nhưng cuối cùng có lấy được hay không thì còn phải xem sự may mắn của hai vị điện hạ.”
Ngô Bình nhận lấy bản đồ nhìn lướt qua, phát hiện trên đó có năm chỗ vẽ vòng tròn màu đỏ, anh gật đầu: “Cám ơn Lưu quản gia.”
Lưu quản gia chắp tay nói: "Ta không quấy rầy hai người nữa, trong lúc này hai người có thể rời khỏi đây."
Sau khi Lưu quản gia rời đi, Ngô Bình và Tử Thanh theo bản đồ bay một quãng đường rất xa mới tìm được khu vực đầu tiên được khoanh tròn màu đỏ.
Ở đây có những ngọn núi thấp, nối liền với nhau, trên núi không có thảm thực vật, trơ trụi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất