Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

- Vọng Cơ, các con và Thiên Bảo đi thôi, ba ngọc phù này mọi người cầm lấy, phải cẩn thận, thế gian chưa chắc an toàn như ở Tu Chân giới, thực lực của con mạnh, chiếu cố hai bọn họ một chút.  

             Vô Phong lấy ba ngọc phù có khắc chữ “trấn” ra, đưa cho đám Vọng Cơ nói.  

             - Dạ, sư phụ.  

             Vọng Cơ nhận ngọc phù có chữ “trấn”, nói.  

             - Mạc sư huynh, huynh cũng phải cẩn thận.  

             Vẻ mặt Nam Cung Thanh lo lắng, nói.  

             Cô am hiểu Thiên Mệnh Huyền Thuật, Tạo Hóa Chúng Sinh Thuật của Tạo Hóa Môn mà cô học cũng liên quan tới thiên mệnh, nhưng không thể tính được mệnh của Mạc Phàm.  

             Lần trước cô định tính giúp Mạc Phàm một phen, ói ra chín lượng máu mới dừng lại, dù vậy vẫn không thể tính ra được.  

             - Yên tâm đi, Nam Cung sư muội, ta không chết được, muội đừng quên tới Mạc gia trước, hẳn là nơi đó có gì đang đợi muội.  

             Mạc Phàm cười khẽ nói.  

             - Được.  

             NamCung Thanh cố gắng nở nụ cười vui vẻ, rời đi với Vọng Cơ và Trương Thiên Bảo.  

             Tại chỗ, chỉ còn lại Mạc Phàm và Vô Phong.  

             - Trở về rồi nói.  

             Vô Phong vung tay lên, trực tiếp đến trước phủ đệ bọn họ cứ trú.  

             Bọn họ vừa mới đến, Vô Ngần và Lam Dương nhoáng lên một cái, cũng xuất hiện trong phòng.  

             - Vô Phong sư đệ, cuối cùng đệ cũng trở lại, lần này có thu hoạch gì không?  

             Vô Ngần vuốt râu, cười hỏi.  

             - Đa tạ Vô Ngần sư huynh quan tâm, coi như thuận lợi, mấy ngày nay làm phiền Vô Ngần sư huynh rồi.Vô Phong thản nhiên nói.  

             - Đâu có, chuyện này là cần phải vậy.  

             Vô Ngần cười nhạt nói.  

             - Vô Ngần sư huynh ngồi đi, có một số việc muốn nhắc nhở mọi người.  

             Vô Phong không khách sáo với Vô Ngần, đi thẳng vào vấn đề.  

             Vô Ngần nheo mắt, thu lại tươi cười trên mặt, ngồi một bên.  

             Trong phòng, bầu không khí áp lực lập tức xuất hiện.  

             - Lam Dương, nếu bây giờ cho con từ bỏ Đại Bỉ, con có ý kiến gì?  

             Vô Phong liếc mắt nhìn Lam Dương một cái, hỏi.  

             Ba bọn họ cùng đả thương Long Tại Uyên, đã đoạn tuyệt hoàn toàn với Ngạo Nhật Sơn Tông.  

             Mạc Phàm kém Long Ngạo Thiên ba phần, Vọng Cơ kém Long Ngạo Thiên năm phần, nhưng Vọng Cơ đã rời đi, sẽ không tham gia Đại Bỉ.  

             Thực lực của Lam Dương mạnh hơn ông dự đoán một chút, nhưng gặp Long Ngạo Thiên, ngay cả cơ hội chịu thua cũng không có.  

             Nhưng từ bỏ hay không vẫn phải hỏi ý Lam Dương.  

             Nếu ông ép Lam Dương từ bỏ, với hiểu biết của ông đối với Lam Dương, Lam Dương chắc chắn sẽ nghe, nhưng sẽ ảnh hưởng ít nhiều tới con đường sau này của Lam Dương.  

             - Vô Phong sư đệ, có nguy hiểm như vậy sao?  

             Sắc mặt Vô Ngần thay đổi, hỏi.  

             - Long Tại Uyên muốn ra tay phế Tiểu Phàm và Vọng Cơ, chưởng môn sư huynh, Vô Địch sư huynh và ta mới làm Long Tại Uyên bị thương nặng.  

             Vô Phong thản nhiên nói.  

             - Cái gì?  

             Vẻ mặt Vô Ngần ngẩn ra, đôi mắt khẽ đảo.  

             Ông cảm nhận được dao động năng lượng, chỉ là không ngờ sẽ tới nước này.  

             Như vậy thì thật sự phiền phức rồi.  

             Chỉ là ông không thể quyết định thay Lam Dương, chỉ nhìn về phía Lam Dương.  

             - Sư thúc, nhất định phải như vậy sao, so với từ bỏ, con muốn thử một lần, ít nhất cũng có thể chia sẻ chút áp lực với Mạc sư đệ.  

             Lam Dương do dự một lát, nói.  

             Nếu chỉ có mình Mạc Phàm, Mạc Phàm thật sự gặp nguy hiểm rồi.  

             - Như vậy con có khả năng trở thành mục tiêu tấn công của Long Ngạo Thiên thậm chí là đệ tử tông môn khác, con phải nghĩ cho kỹ, cho dù con có thể sống lại, nhưng sẽ ảnh hưởng tới con đường tu luyện sau này của con.  

             Vô Phong nói tiếp.  

             Có rất nhiều phương pháp khiến tu sĩ sống lại, nhưng ngoại trừ Thần Nông Phù, Phục Hoạt Thuật một phương pháp rất hiếm thấy ra, còn lại sẽ dẫn tới ảnh hưởng.  

             Gần như là một lần tử vong, đại biểu cho thất bại.  

             Dựa vào Vô Địch sư phụ của Lam Dương để nói, ông thất bại quá nhiều lần, nhưng vẫn còn sống, mới có thiên phú hiện giờ.  

             - Vậy cũng không có vấn đề gì, ít nhất là thử một lần, mong sư thúc thành toàn.  

             Lam Dương bình tĩnh nói.  

             Vô Phong nhíu mày, không nói gì.  

             Lam Dương cố ý như vậy, ông cũng không có biện pháp.  

             Ở một bên, sắc mặt Mạc Phàm cũng thay đổi.  

             Hắn do dự một lát, lấy Thần Nông Phù sư phụ cho ra.  

             - Nếu Lam Dương sư huynh cố chấp tham gia Đại Bỉ, vậy huynh mau luyện hóa thứ này đi.  

             Thần Nông Phù vừa được lấy ra, phản ứng của Vô Phong coi như bình thường, chỉ hơi nhíu mày.  

             Vô Ngần và Lam Dương thì sửng sốt, trong mắt đều là vẻ khó tin.  

             Thần Nông Tông dựa vào thứ này thành danh, sao bọn họ có thể không biết.  

             Nhất là Vô Ngần, lúc trước Lam gia bọn họ có một tấm Thần Nông Phù, nhưng được dùng rồi.  

             Thứ này tương đương với bán tiên khí, còn là vật phẩm chỉ dùng được một lần.  

             Thần Nông Tông chỉ có chưởng môn các thế hệ, mới biết phương pháp luyện chế.  

             Nhưng theo ông biết, trước khi Vô Cực sư huynh rời khỏi Thần Nông Tông còn chưa có Thần Nông Phù.  

             Nếu có thứ này, trái lại không có gì phải lo lắng.  

             - Mạc sư đệ, thứ này đệ nên cầm thì hơn.  

             Dị sắc trong mắt Lam Dương biến mất, nói.  

             Hấp dẫn của Thần Nông Phù không thể nói không lớn, nhưng Mạc Phàm càng nguy hiểm hơn anh ta.  

             Ngoài ra anh ta tiếp tục tham gia Đại Bỉ là không muốn nợ Mạc Phàm quá nhiều thứ.  

             Nếu nhận thứ này, lại nợ Mạc Phàm một ân tình.  

             Phải biết rằng đây là một kiện bán tiên khí duy nhất.  

             - Ta không dùng đến thứ này, nếu Lam Dương sư huynh chia sẻ áp lực vì ta, nên nhận thứ này.  

             Mạc Phàm cười nhạt nói.  

             - Chuyện này…  

             Lam Dương do dự một lát, nhìn về phía Vô Phong.  

             Đôi mắt Vô Phong khẽ đảo, lập tức khôi phục như thường.  

             - Tiểu Phàm, thực lực của con kém hơn Long Ngạo Thiên ba phần, con có mấy phần nắm chắc thắng Long Ngạo Thiên?  

             Hai người thi đấu, thực lực là một chuyện, còn nhân tố khác ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng.  

             - Tối đa là 60%.  

             Mạc Phàm nghĩ một lát nói.  

             Thực lực của Long Ngạo Thiên cao hơn hắn nghĩ một chút, huyết mạch Hồng Liên của hắn gần như không có hiệu quả đối với Long Ngạo Thiên, chỉ làm suy yếu thực lực của anh ta.  

             Không chỉ như vậy, một số bí pháp và thần kỹ của hắn không thể sử dụng ở Đại Bỉ.  

             Trên Đại Bỉ có một trăm tông môn tham gia, cũng có trên trăm tông môn quan sát, một khi bị phát hiện, cho dù hắn giết được Long Ngạo Thiên, sau đó cũng không dễ giải thích.  

             Nói thẳng ra là thực lực của hắn bị hạn chế không ít, Long Ngạo Thiên mạnh hơn hắn dự đoán một ít.  

             Tất cả những thứ hắn chuẩn bị, chỉ sợ cũng cân sức ngang tài với Long Ngạo Thiên.  

             - 60%, đã không ít, Lam Dương, con nhận Thần Nông Phù đi, đến lúc đó con cố gắng đi về trước, đừng làm nhục tên tuổi của sư phụ con.  

             Vô Phong thở phào nói.  

             - Dạ, sư thúc.  

             Lam Dương do dự một lát, vẫn nhận Thần Nông Phù.  

             - Tiểu Phàm, con cũng phải cẩn thận, lộ trình Đại Bỉ còn chưa công bố, không biết trên Đại Bỉ sẽ có biến cố gì, 60% không hề cao, một biến hóa bất kỳ, đều có khả năng biến 60% của con thành 3, 40%.  

             Vô Phong dặn dò.  

eyJpdiI6Ild4SktZaGVpRFA3RFJSRFhHYStKU2c9PSIsInZhbHVlIjoiekZrV2JvMmhEalJoMVAzWjNxTTZabDZWam9BVE9CVURDeGZQT21ITEtFeFlCOStaYzZCRzNwaG0rdjFEUmJxNFp3dU1iakliTTJENkZSMjlsUFN1TjFSUnZFTWFLZ0tNdjQzY29SeXVaMDhKK2p3ekl1V2VYMmNOc3p0RUtBZWhOTEd2T0pvM0RyVzdhNFV3bitmelZNQkpQT0s1YWtOK00yMDZod3FKTGxzVzhpQVdmZkF3RHh3VUl0c0o1dmN2bFdwK0U4WVNtenkrR2pUOTVKeTA4elByMTR6NGhcL2k0YkUySDFKY3E1a3hkcExCT01RVDN0OHVLV2p3ZWlaemRTYWJROWhDeGxcL3p1VWxwSzBPZHVWRXFrWldyb2NTRUhsREFsaFBHeDhkaz0iLCJtYWMiOiJmNTkwODYyYjdkZjJjZmM3NjI1YjNiYWQ4OTc3OGQ3YjdhYWViMmU1YjdmZDQ5YmQxYmY3ZTZiN2ZkNDdjZmQyIn0=
eyJpdiI6IkFjM1JteEFsT3pudU5ocVVSRGd6bFE9PSIsInZhbHVlIjoiSEZGOGRpVWIwbmc4WjcwM2VKODBKWkNTc05tQ3VoNlZvWG1uUjY3ekpGVTlybXBDSzVSVWtxMTFHTFNteGRTYkRwODAwcXNhMkd6dml6NGc0eHNud0xFRTVxeGdNaldzeVdXWTJESFwvRkZlZ3UxVXcyMVgwVmp3UTJla2YycWtHWjB5eTVRU3JOR1d5MXlybGN1THBSTEZhRkNtUlBZQkllbVF0NG80RGxETU1na1ArbUlSdDNLQ2pPMnhTRmFlblJcL0dqNTcyMkFmelladk1aQTlHaDVUWHN0WUIwZkNneDRhdU5INUY1M3RKSGZMdUJiWG5nVXNRcnJtXC9zWTFIMHErclMraTVUTHFnRmZlWFVFVlNUTElONVN6UkNRc21vOW9ZMWtkVWlmM3M9IiwibWFjIjoiYjg3M2MyOWU4ZjM1NmZlOGJjYjcxM2FkN2JhMjMwNDg2NzA0ZmE2N2ZhNGNiOWE1NWFiMGRlZTdjOWM5MzBhNiJ9

             Hắn đợi khổ sở một năm, chính vì thời khắc này, sao hắn có thể lơ là. Lần này, Long Ngạo Thiên, phải chết.

Ads
';
Advertisement