Thầy Giáo Làm Ơn Buông Tha Em - Mộc Tử Diệp

 

Lúc này một người bạn thân của Mộng Tuyền lên tiếng “Xem ra mày cũng biết điều đó Tô Bảo Vy, tốt nhất là đừng xen vào tình cảm của Gia Bảo và Mộng Tuyền dù sao hai người họ cũng đã yêu nhau được 3 tháng rồi.” 

Gia Bảo nghe vậy thì liền nhíu mày lên tiếng “Vân à, bạn đừng có ăn nói lung tung được không hả? Tôi yêu Mộng Tuyền khi nào mà được 3 tháng chứ?” 

Lúc này bọn con gái trong lớp với mới vỡ lẽ ra nên nhao nhao lên “Ủa không phải ông và Mộng Tuyền đang yêu nhau sao? Mộng Tuyền còn nói là ông tỏ tình với bạn đó vào đúng ngay đêm giáng sinh nữa mà.” 

Gia Bảo nhíu mày chẳng hiểu đầu cua tai heo gì hết “Ai nói với các cậu như thế hả?" 

“Là Mộng Tuyền đích thân nói với bọn này mà, cậu ấy nói cậu ngại nên vẫn chưa muốn công khai nên mọi người mới cùng nhau giữ bí mật.” 

Gia Bảo liền lên tiếng giải thích “Đúng là trong đêm giáng sinh vừa rồi có người tỏ tình thật nhưng mà là Mộng Tuyền tỏ tình với mình, ngay lúc đó mình cũng đã thẳng thừng từ chối rồi vì người mà mình thích chính là Bảo Vy.” 

Tô Bảo Vy cũng khá kinh ngạc trước những lời mà Gia Bảo vừa nói, cô thật không ngờ tối hôm đó Gia Bảo đã từ chối tình cảm của Mộng Tuyền. 

“Vậy tại sao tối hôm đó hai cậu lại hôn nhau chứ?” Tô Bảo Vy tò mò lên tiếng hỏi. 

Gia Bảo liền đáp “Tối đó mình bị Mộng Tuyền cưỡng hôn mà mình đâu có đồng ý... 

Sau đó Gia Bảo như hiểu ra điều gì đó liền kên lên “Vậy là tối hôm đó cậu đã nhìn thấy cảnh tụi mình hôn nhau cho nên mới hiểu lầm từ lúc đó cậu mới né tránh mình đúng không hả Bảo Vy?" 

Gia Bảo nắm lấy tay của Tô Bảo Vy rồi lên tiếng “Bảo Vy à, người mà mình thích từ đầu đến cuối đều là cậu.” 

Đám con gái trong lớp lại xôn xao lên “Trời ơi vậy là Mộng Tuyền nói dối để lừa gạt tất cả mọi người trong thời gian qua. 

Người A “Vậy mà tôi còn tưởng là Gia Bảo đang quen Mộng Tuyền nữa. 

Người B “Tôi từng ghét Bảo Vy vì nghĩ bạn ấy chen vào tình cảm của Gia Bảo và Mộng Tuyền, thật là điên mà.” 

Lúc này đột nhiên ai đó đẩy Mộng Tuyền một cái khiến cô đang đứng im lặng phía sau lao lên phía trước mặt Gia Bảo. 

Gia Bảo nhìn Mộng Tuyền rồi lên tiếng hỏi “Hôm đó mình đã nói rất rõ ràng với cậu là mình chỉ xem cậu như bạn thân thôi người mình thích là Bảo Vy mà, tại sao cậu lại đi đặt điều nói mình và cậu đang yêu nhau để Bảo Vy hiểu lầm mà né tránh mình vậy hả Mộng Tuyền?” 

Người C “Phải đó, tại sao lại có thể lừa gạt mọi người như thế chứ?” 

Người D “Trước giờ nó còn nói là Bảo Vy luôn tìm cách xen vào tình cảm của nó và Gia Bảo nữa. 

Mọi chuyện vỡ lẽ hết rồi Mộng Tuyền cúi đầu không dám ngẩng lên nhìn bất cứ ai hết càng không dám đối mặt với Gia Bảo. 

Gia Bảo liền tỏ vẻ chân thành nói với Tô Bảo Vy “Bảo Vy à, mình xin lỗi thời gian qua mình không hề hay biết Mộng Tuyền đi tung tin đồn là mình và cậu ấy yêu nhau nên mới khiến chúng ta có khoảng cách, hôm nay mình muốn xác nhận lại một lần người mà Gia Bảo này thích chỉ có một mình cậu thôi.” 

Nếu trước đây Gia Bảo nói điều này sớm hơn thì có lẽ hai người còn cơ hội nhưng mà bây giờ Tô Bảo Vy đã thật sự yêu Đỗ Đức Minh rồi nên cô không thể nào đáp lại tình cảm của Gia Bảo nữa. 

Tô Bảo Vy rút tay lại rồi lên tiếng nói với Gia Bảo “Mình thật sự cảm ơn tình cảm mà cậu đã dành cho mình nhưng mà hiện tại mình đã có người trong lòng rồi, người đó mới thật sự cho mình hiểu thế nào là tình yêu cho nên mình không thể đáp lại tình cảm của cậu được, mình rất xin lỗi nhưng mà trái tim nó có lý lẽ riêng của nó mình không thể điều khiển được, mong là chúng ta dù không thể làm người yêu nhưng vẫn làm bạn tốt, xin lỗi cậu Gia Bảo.” 

Tô Bảo Vy nói rồi liền quay người bỏ đi không ngoảnh đầu nhìn lại lấy một lần, cô muốn đi đến chỗ của Đỗ Đức Minh thật nhanh để giải thích rằng cô không có nhận lời tỏ tình của Gia Bảo, cô muốn nói với anh rằng người cô yêu là anh không ai có thể thay đổi được nữa rồi. 

Sau khi Tô Bảo Vy bỏ đi thì Gia Bảo ném bó hoa hồng ngay xuống chân của Mộng Tuyền rồi tức giận lên tiếng “Mộng Tuyền tại sao cậu lại làm như thế hả? Cậu đã phá tan giấc mơ về tình yêu mà tôi hằng ao ước rồi.” 

Mộng Tuyền nhìn thấy Gia Bảo đau khổ thì cũng không vui cô lên tiếng “Gia Bảo cậu đừng có buồn, Tô Bảo Vy không cần tình cảm của cậu nhưng mình thì cần” 

Mọi người liền bàn tán “Trời ơi nó đúng là đồ mặt dày mà, nghĩ đủ cách để Bảo Vy hiểu lầm Gia Bảo bây giờ Bảo Vy từ chối tình cảm của Gia Bảo nó lại tính nhảy vào kìa.” 

Gia Bảo thở dài rồi lên tiếng đáp “Tình cảm của cậu là thứ thừa thải trong cuộc đời tôi khiến tôi đau khổ, sau này cậu tránh xa tôi ra một chút, chúng ta cũng không còn 

là bạn bè gì nữa hết, hôm nay đến giới hạn chịu đựng của tôi rồi.” 

Gia Bảo đau khổ quay người rời đi, Mộng Tuyền liền chạy theo níu lấy cánh tay của Gia Bảo “Đừng làm vậy với mình mà Gia Bảo, mình xin lỗi đáng lý ra mình không nên làm như vậy nhưng mà vì mình quá yêu cậu nên mới làm mọi cách để có được cậu mà thôi.” 

Gia Bảo đẩy Mộng Tuyền một cái thật mạnh khiến cô ngã trên sân vận động luôn, lần đầu tiên cậu cáu gắt lên tiếng quát “Cậu tránh xa tôi ra, đồ giả dối.” 

Tô Bảo Vy sau khi rời khỏi sân vận động đã lập tức chạy đến nhà riêng của Đỗ Đức Minh, anh về nhà ngồi thẫn người hồi lâu thì nghe tiếng chuông cửa nên đứng dậy đi ra mở cửa ai ngờ lại nhìn thấy Tô Bảo Vy đứng ở bên ngoài. 

Đỗ Đức Minh rủ mắt yếu xìu lên tiếng “Em tính đến thông báo với thầy rằng em chấp nhận lời tỏ tình của Gia Bảo rồi đúng không hả?” 

Tô Bảo Vy bất ngờ nhón chân lên hôn lên môi của Đỗ Đức Minh, hai tay cô vòng ôm lấy cổ anh không cho anh né tránh. 

Đỗ Đức Minh khó hiểu đẩy Tô Bảo Vy ra “Em đang làm gì vậy hả? Em không sợ bạn trai của em nhìn thấy sao?” 

“Người yêu nào chứ? Chẳng phải người đàn ông em yêu đang đứng trước mặt em đây sao?” 

Đỗ Đức Minh nhíu mày “Em đang nói cái gì vậy hả?” 

“Người em yêu là thầy, em đã từ chối lời tỏ tình của Gia Bảo rồi.” 

 

Đỗ Đức Minh vừa mừng vừa lo, anh sợ rằng tất cả những gì đang xảy ra trước mắt anh chỉ là một hồi mơ tưởng mà thôi. 

“Em nói thật sao Bảo Vy?” 

Tô Bảo Vy gật đầu “Đương nhiên rồi, đúng là ban đầu em rất chán ghét thầy khi thầy cưỡng ép em nhưng mà bây giờ thì em thật sự yêu thầy rồi, hơn nữa cơ thể này của em đã thuộc về thầy rồi em làm sao mà yêu người khác được.” 

eyJpdiI6Im1uWldXd3AwR2I2UHM1bFU5Wisza0E9PSIsInZhbHVlIjoibFRNc2R0djBUYkE4S1wvSXdpMXFUdlViYjZHSXM4RHRLR2FucDFrXC9FV0hDT05WKzh6eEwxSTdPSmh6ZGcxOEtcL1RQVVZkMXRDREV4NHZnVkp0R3dQdlkwMGFcLzIrSTN4UzJuNVJFNHRPVjFyTEsyd3BcL3dpa2pONUUyUm85c1R4UUFVQXF0SXhCT3BlWlNIWVwvZ1BhNlNIaXJHeUhhRERqQ2JicFpxTHVcL0ZoZlVwdjU2VVhIRjFlamNnNkU0QnpTeVNNa1JaZzhhYWFOUCtlMWxueko1SWFpd0xqTXR4VnNWcFVMSFBISkJBMjVDRldvOGdVWjVDaG9zMmFUcFozVnQ3a3dpWmZ0MmVVQjBuUndrcE5wTWo3VU55NE15VHFBQ1wveGlxTk04bFVNZGVtM0JSdzBodHlsZ2pOdGg1VTdYUVh0N3lqdWVLN2dSSUZOMTN6XC93M0MzN3RoNFBWbmFDQ0IyMjNDSVFudVhHa2l3Uldoc2RrdVBmWlNVNVNWOGEyIiwibWFjIjoiODdiNzI1NDM3YTNkYmZkYTBmYjBiMmRjYWY2M2FlY2Y3MzU2MzA3OGZmODlkZmMwYTQ0MGM0NjVlYTE2NzI5YyJ9
eyJpdiI6IndwdjhpVXJrUnc3Q0NZNndzOFh0T3c9PSIsInZhbHVlIjoiUmVEUDZieDdrODVzYmZUcmx5TXdNdVA5KytZdGVLWVlpdmx2aWNiVGVLMlV2QmZBQWJxNEJkZ2JHNHhxOWltYlJ0MjU2YklKWDN2VFwvdUFjNm1mdlluUHd2QUhhU1BSRVZmK1BTYVprS1FCc3lXMGdlRjNsMzBKdk9tVWd0bEJxXC9YbFBLc0dybkZ5Z2NBWkxzSXY4bU96YXJqY1k1VnNNZTRwTFFEQ2lLRnJnRmQ0ZWxDRlBaRXFaUDNYR2NWM0RkWUZDdEFkS0tVbmdtRnRBTnB4aldBVlJXYUFTeXNFbnN2SG1aNUJQak5cL0I1R29Xd2xKM3JWSE1mTU9rRlM3dWRtVFVFcEF5Q1VuNUNLR1JGcG9pOStYeUowejdQYmpqNFZSZmFHMWF6ODUydFZBYVdEblhEd3JLaERRRzJFNm1GT2R4XC9laWc1NGRvRTJsQ1l0eVhEYndWWlJQU1NmREdKMFNDWWtWY2Nwd3JqTXFnZkc2ZEoyaUhqdU4zWVFmRUpVcTV4bGU1RzdId1FZRXFYOUs2cXgxbFVmbDNJS2xnaEZsaGlTWDMzXC9lc1JwWlpmODgyTGF1MXBHamdKcDl1IiwibWFjIjoiNWEwZTdlNDg3OGE1YzliNTI3YTY5YzFlYzBlNGIyNjNiMWYzMzkwZjFiZjYyOTQ5YjM3NmYzOWM3OWFiODAxZiJ9

Đỗ Đức Minh nghe vậy thì cảm thấy rất hạnh phúc anh gật đầu nắm lấy bàn tay của Tô Bảo Vy rồi lên tiếng đáp “Đương nhiên rồi, tối nay phạt em cho thầy đụ cả đêm.”

Ads
';
Advertisement