Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Diệp Phong (FULL)

 

Nói đoạn, Từ Lôi lập tức phanh xe lại và để Diệp Phong ở giữa đường.  

 

“Từ đây đến công ty vợ anh chắc mất khoảng một giờ. Tranh thủ tí là được, có một giờ thôi mà”.  

 

“Chìa khóa đây, địa chỉ thì tôi gửi vào điện thoại anh rồi. Tự đến đó nhé, tôi không tiếp nữa”.  

 

“Sau này có việc gì cũng đừng tìm tôi, tôi đây bận lắm”.  

 

Dứt lời, Từ Lôi liền phóng xe đi, để lại một mình Diệp Phong khổ sở đứng đấy.  

 

Thế này mà đã nổi giận à?  

 

Diệp Phong cũng đành chịu.  

 

Thật ra cũng không phải Diệp Phong muốn làm phiền Từ Lôi. Chỉ vì tối qua Thu Mộc Trân bàn chuyện hợp tác với Từ Lôi, nên Diệp Phong mới tiện thể nhờ đối phương giúp anh một chút thôi.  

 

Vấn đề liên quan đến tiền bạc này, nhờ vả Từ Lôi chắc chắn là tiện nhất rồi.  

 

Có điều nghĩ đến chuyện vừa rồi, Diệp Phong quả thực cảm thấy hơi có lỗi với cô.  

 

Dù sao thì đây cũng là người được trọng vọng, có lòng kiêu hãnh. Hành động ban nãy của anh hẳn đã khiến Từ Lôi thấy mất mặt.  

 

“Kệ đi vậy, lần sau gặp mặt thì xin lỗi là được. Phải mau sang chỗ vợ thôi”, không chậm trễ nữa, Diệp Phong vội vàng bắt taxi.  

 

Đến dưới lầu công ty, Diệp Phong trông thấy Thu Mộc Trân đã đứng đợi ở đấy từ lâu.  

 

Cô đang cầm vài món đồ trong tay, bao bì khá tinh xảo. Đứng cạnh Thu Mộc Trân là một cô gái ăn mặc rất sành điệu.  

 

Hai cô gái đứng đó đã thu hút biết bao ánh mắt của người qua đường.  

 

Người đẹp đi đến đâu cũng thu hút sự chú ý cả, huống chi bây giờ còn có đến hai người. Vóc dáng mảnh mai, dung mạo xinh đẹp, dĩ nhiên ai cũng sẽ ngoái nhìn.  

 

“Mộc Trân, em tìm anh à?”  

 

“Ừm”, thấy Diệp Phong đến, Thu Mộc Trân bèn khẽ gật đầu, “Đây là mỹ phẩm mà bạn tôi mua từ nước ngoài về. Có tính dưỡng ẩm cao, nhiều dưỡng chất, làm chậm lão hóa, rất thích hợp để mẹ anh sử dụng, anh đem theo nhé”.  

 

Giọng điệu của Thu Mộc Trân có phần lạnh lùng, nhưng không hiểu sao Diệp Phong lại thấy rất cảm động.  

 

Người con gái này tuy có vẻ ngoài lãnh đạm, nhưng nội tâm lại rất ấm áp.  

 

Nhưng không đợi Diệp Phong cất tiếng cảm ơn, cô gái xinh đẹp đứng cạnh Thu Mộc Trân đã kinh ngạc thốt lên: “Mộc Trân, đừng nói đây là anh chàng ở rể nhà cậu nhé?”  

 

“Mẹ nó, quà mình tặng cho mẹ cậu mà cậu lại đưa cho anh ta à?”  

 

“Anh ta chỉ là một kẻ ở rể vô dụng thôi mà!”  

 

“Cậu nghĩ gì vậy hả? Cậu điên rồi đúng không?”  

 

“Đây là mỹ phẩm cao cấp đấy”.  

 

“Mình nhớ anh ta chỉ là một tên nhà quê mà. Người nhà quê thì làm gì dùng đến mỹ phẩm cao cấp? Thế có khác gì lãng phí chứ?”  

 

Tô Thiến đang rất kinh ngạc.  

 

Cô ta không ngờ người bạn thân Thu Mộc Trân của mình đứng ở đây cả buổi, chỉ vì đợi gã chồng bất tài Diệp Phong, lại còn bảo Diệp Phong cầm lấy số mỹ phẩm cao cấp này nữa.  

 

Mấy năm qua, Tô Thiến sống ở nước ngoài, nhưng vẫn liên lạc thường xuyên với Thu Mộc Trân. Tất nhiên là cô ta cũng biết chuyện Thu Mộc Trân gả cho một kẻ ở rể.  

 

Tuy đây chỉ mới là lần đầu tiên gặp Diệp Phong, nhưng Tô Thiến đã cảm thấy rất ác cảm với anh.  

 

Cô bạn thân vừa đẹp vừa giỏi của mình lại phải lấy một kẻ bất tài vô dụng, dĩ nhiên Tô Thiến cảm thấy rất bất bình.  

 

“Thiến Thiến, bớt nói vài câu đi. Diệp Phong không tệ như cậu nghĩ đâu”.  

 

“Mẹ nó, cậu còn nói giúp anh ta nữa? Trân Trân à, cậu bị làm sao vậy? Trước đây chẳng phải cậu nói cậu ghét anh ta lắm sao? Không lẽ cậu xiêu lòng vì anh ta rồi?”  

 

“Trời ơi!”, Tô Thiến hét lên vì không thể tin nổi.  

 

“Cậu nói bậy gì thế?”, Thu Mộc Trân trừng mắt với cô ta, ra hiệu cho đối phương đừng nói lung tung nữa. Sau đó cô liền bảo Diệp Phong mau đi đi, kẻo không kịp chuyến xe về quê nhà.

eyJpdiI6InU3WSt6XC9pVndVYmVRbXlhN1pEY0NRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImFDN01SQVpCY2Z2WFJTRGxpXC9oMVFcLytqVXRmaWJ6K25WVHBOTEZQMTVZb1RHMWF0eHdOOVdFOWs5MWdDV1VQN0RrQ1ZUOGJjaXR2bjh4TjBcL0pMYktLOTg5OVwvbEdyVjhmczhiaVhxXC9NVDFmcEcxcmNMRlpBeWxhRndPMFNoMXZSSXpPVmZ3eWwxY3Q4U21jV1FlZ1d0QitoUHN5ZHU3RHlZTnd4eXF1eGdyTUszaXFrQzBvRlhuSFZPSTEySHl2UUhTcmVHaWZpWFpEQ2ZlRVNXYWR0eXppam9ESTBzQ0RxRFlSWHpUcmM4VGg0UW4yR1AwWkt3YVNSeER6SEdaSGx4UlZnd0ZNSFRNOGk5R2E5RHZYOFIrSVJoRnFaMWZRWUlBQ09ybTd2cW89IiwibWFjIjoiNmRlYWYxOWE5OGZiNmU5YjhjOTFkNTJlMzRjNzk4MzMwOTFmOGViOWM5ZThjM2NiMWI0ZjMwN2JlYWQyYjQ4MyJ9
eyJpdiI6ImVTVUw5bmIxWGgrREY2d1dkOW5MVEE9PSIsInZhbHVlIjoiS0wyTjhHSVVQbklic3p6V0poRVpPb1E0ODZYU2xjRDFUN1l1b3k5YjhoRXFqRFBIbDRrbzRQcnhRVkprdWtmcUhcLytrajJnbFpocUxJRXZoRjFKUnp5RVZSaDJadmZQc1h5a1JFVHNRUlNwZ2xUbWZnbjBieW1JUkh1emozTmIrNkIyUkF4ck9rWUtZY0F5QUlJTlNqem1CbVNZM2ZaN3Job2p1TnlIaDhTcEdLalNacG5sQVZ0Tm5qZzY4bmQwMVFDZE54bDF4NFY4dWlDTXBPTWpRSzE1NE1YR2l2UDNvaE9nOXdQRm5VRWpFUkNcL1B5MmlXbEtkR2gyazNXMktMUlZ1dVU3Vmtlc3ZxQUxmR29MdGJPdVVUM1FKbWlLQWxrNjE1TFRrYjN3U3dGUENCenJTK0lNd1I4THFzdk5WYmRteWZISWRMMW5NMnhpTTlXUnhYdlY2d0FNOXZldlpWY1BWNGt6ekNIS2UrR21US21sRGZiVUNWTkdodjNnQ0kiLCJtYWMiOiI4Yzk5MjdiMDk4MTE3ODBkOWYwYWJlZmFiOTcwNTkwYjZhNWE5MzM2NDVlNzA4YWU4YzU0NTk0NDU1NGJmMzZlIn0=

"Cũng không đến nỗi thích. Có điều, hình như mình cũng đang dần mở lòng tiếp nhận anh ấy". 

Ads
';
Advertisement