Tổng tài câm sủng vợ - Trương Tú Anh (Truyện full)

“Ba, xin ba hãy cứu Tú Linh lần này, con bé còn trẻ còn tương lai phía trước...”

Hàn Thu Nguyệt thấy thái độ tức giận của Trưởng lão gia cũng nước mắt lưng tròng xin cho Trương Tú Linh. 

“Ta không cứu được nó! Nó không biết tự cứu mình thì ai cứu được nó? Nó cũng không còn trẻ nữa, sáu năm trước nó hại Tú Anh ra nông nỗi nào? Lúc ấy sao các con không nghĩ Tú Anh nó còn trẻ mà tha thứ, cho con bé một cơ hội? Trương gia tới nước này tất cả đều do nó” Trưởng lão gia tức giận, từ đầu tới cuối hai người TRương Vân Sơn và Hàn Thu Nguyệt đều là nói đỡ cho Trường Tú Linh, cả hai chưa từng nghĩ tới sẽ giáo dục cô ta như thế nào, càng không để ý tới cảm nhận của Trương Tú Anh. Đúng là hồ đồ! 

“Tại sao mọi tội lỗi đều đổ lên đầu con? Nếu không phải vì chị ta còn có cần đi tới nước này không?” Trương Tú Linh từ này tới giờ ngồi im, nhìn thái độ quan tâm, chăm sóc của Lăng Quốc Thiên dành cho Trương Tú Anh cô ta như phát rồ, đứng phắt dậy chỉ tay về phía Trương Tú Anh. 

“Từ nhỏ tới lớn ai ai cũng vây quanh khen ngợi 

chị ta, lúc nào mọi người cũng mang chị ta so sánh với con. Lúc nào con cũng giống như cái bóng của chị ta. Các người đã bao giờ nghĩ tới cảm giác của con khi bị đem ra so sánh với chị ta chưa? Chị ta xuất sắc là việc của chị ta, sao lôi con vào? 

Trương Tú Linh càng nói càng mất kiểm soát, mắt cô ta trợn lên nhìn từng người trong phòng. Mặt Hàn Thu Nguyệt đã trắng còn hơn cả cả tuyết ngoài trời. Trương Vân Sơn cuộn chặt nắm tay. 

“Được! hôm nay nói luôn cho các người biết. Là tôi làm đấy thì sao? Là tôi thuê người bắt chị ta sáu năm trước đấy thì sao? Các người muốn làm gì tôi? Là tôi sai Chu Tài giết chết chị ta đấy thì sao? Các người có giỏi thì mang tôi giao cho cảnh sát đi!” Trương Tú Linh lại nhìn xoáy vào Thương Vân Sơn và Hàn Thu Nguyệt. Bỗng cô ta phá lên cười. 

“Ha ha! Tôi biết ngay mà, các người sẽ tìm cách để giải quyết thôi, Trương gia làm sao lại có đứa con gái đi tù được. Không phải các người đang yêu thương bảo vệ gì tôi! Các người chỉ là đang bảo vệ thanh danh của Trương gia mà thôi. Tôi cũng chỉ là công cụ của các người. KHông phải sao?” 

Trương Tú Linh càng cười to hơn. Cô ta nhìn Hàn Thu Nguyệt gằn từng tiếng. 

“Mẹ à! Không phải con là phúc tinh của Trương gia sao? Mẹ phải bảo vệ con bằng mọi giá thôi. Ha ha ha! Nực cười cho các người, đi tin vào ma quỷ, bói toán. Các người! Chính các người mới là những người đáng trách! Ha ha ha, các người biết không? Thần linh, ma quỷ có tiền là mua được tất. Thầy Nguyễn cái gì? Mẹ biết không? Ông ta là cầm tiền của tôi và nói theo ý tôi cho mẹ nghe đó. Làm gì có cái gọi là phúc tinh. Hahaha suốt đời mẹ phải cố gắng tỏ ra mình là người gia giáo mẹ có thấy mệt không? Mẹ các người... tất cả các người... thật thảm hại.! Hahaa.Tôi là tiểu tam đấy thì sao? Các người biết không? Đặng Triều nói về anh ta như con cá chết, còn tôi như báu vật của anh ta.Tôi là báu vật các người hiểu chưa? Ha ha ha”

Trương Tú Linh cười như điện như dại, mái tóc của cô ta xõa tung rối mù, gương mặt còn mấy vết cào của trận đòn ghe lúc sáng vẫn đang rớm máu. Cô ta hất mấy lọn tóc sang một bên, quay mặt nhìn Trương Tú Anh. 

“Còn chị nữa, tại sao chị lại thông minh hơn tôi, tại sao chị lại xuất sắc hơn tôi? Chị lúc nào cũng tỏ ra nhường nhịn tôi, chị có dám khẳng định trong lòng chị không bất mãn? Tới người đàn ông của tôi chị cũng cướp mất? Tôi không cam tâm” 

eyJpdiI6ImhnaUZDYW1VZ2xVSER6M0QzTkpITnc9PSIsInZhbHVlIjoiV29NV0xZeFNnOXAwc1hWdkN1MnN6TmdEUjdqd2xJdk5ZV3ozRUVRMkNKbUMwSE5QWU5EejU4WnRSalBKVktiaFhRXC85VXIzQmJqNVBUajV3aExUdmRcL1VCNEhWTVRGVFo2WDBFTDJsQjBObWJ3blg3K004eFhyNm1qOEZqYlk0SkFybDJDZzF3RnNVTHh6aFRHRXpLK29waGZvR0MyWEdEVWFSaDAyK3hYZEpHRXVibit2WVREWmVCNndmb2ZnQTArenEyY0VPOW5pUU9YOGFXWGpcL1dCS0Myb2FNNG1Oam1iQnVOc0YrUFg2dGNXT2pQem1JUWR0aDVzMDNmRFhoNis2blhaWEFGYXlZUENPTEVkb1YyNGlQM0c2Zmpldm95Z3ZDUSsrNzN5M3NrbklPZ1hxbzF0aWNKRDF4TG43VHY1eGs4bUlWSW9wQjhnSGp4VGZuSDZwUHRNT0RsYTRuMFpYU2dpeHZRNFRIQzR5RVwva3BLdmwzN1U0WkxQZ1BheGg0cG5SelwvU0dhUXRjaWczUERkdUFUSHVGbE5JZ1ZocUsrQTlranJwZlJ6TGVocmdxMUY5Qk5veEdLc0xJMjRLMFErZE5hdlNaK0VqVU05N0dvNm5VZm9HWXVGS01HZVBsNUNBMlBtK3YrSlhaNkdDMjZ2ZWdHU1wvd0pvNmNzRnhVVjRYT0hJWjRhK1dSMmdrWkV5YjhQbnNEV295OTR2ZkN4ZzUxQzZhR0VNPSIsIm1hYyI6ImNmZTE5NDhkM2Q4YzUwNGViMDFjNzExM2FjZmNmNDc2NWFhZGU4MTdlNzIxZDFlMDhiN2ZkNGEzMTM2MjVmYzkifQ==
eyJpdiI6IkpSQno3d0VTRkJMTytBNURCQVRjYUE9PSIsInZhbHVlIjoiV1hPWHhSeVpHenpVODdKS3BqQ2dRTVFWVllHdEcxT3ZRMGVJU1J5QUtQWmorUkx0VHUyQjArbTFYbmZCY2VMQzhBRkw4NDJuV1pVcVwvakQzUFlWUkNxS1wvNDR5SDJhWWRKTWJUeU1wcnY3OHIrcjE5UExpZGkzS01tNVUxMlRwQjlcLzRMaDVuNkNtbWNRUFA0OFwvRWZtM3RYY2RTXC9Eb1Z4ZGhsbmpnWTlTd1wvSHc1NlJucFFndThEd2NGTlBOSytIMEJ6N1QzVVwvTDA0d1E0NTgrdzlEZ2ZHWm9MS1dIbUZSdDNidUdmbWdJZUdFdGpKa01BaTl4Z2VTejhvWGV4RXg0SnluU0t4THE2VWtvWUVIeUZ3bkRRPT0iLCJtYWMiOiIwNWNlODRjNmEyZWY3YmExMThhZjFkMWMxYTliNDlkMTNmNWEzYzc5MTk2YTRlODdlZjQyNDY5OTI5YTMxNjVlIn0=

Ads
';
Advertisement