Mộ Dung Hạc Hiên nâng cằm của Hàn Linh Lăng lên bắt nàng phải đối mặt với mình rồi lên tiếng “Thật ra mấy hôm nay ta cũng muốn tìm quên nàng, xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra với nàng hết nhưng mà ta lại làm không được Linh Lăng à, mỗi lần nhắm mắt lại là ta lại nhớ đến dáng vẻ xinh đẹp mê người của nàng, mỗi lần nằm trên chiếc giường ngủ này ta lại nhớ đến cảm giác được chạm vào cơ thể của nàng, được đâm sâu cặc của mình vào bên trong lồn nàng..ta yêu nàng rồi Linh Lăng à.”
Hàn Linh Lăng tỏ vẻ run sợ lên tiếng đáp “Ngài hãy quên hết những chuyện đã xảy ra đi được không? Ta là một Tú Nữ ta không thể nào đáp lại tình cảm của ngài dành cho ta được đâu mà”
Mộ Dung Hạc Hiên nghe vậy thì nhíu mày lên tiếng “Linh Lăng à, mới cách xa nhau có mấy ngày thôi mà nàng đã quên thỏa thuận giữa hai chúng ta rồi sao?”
Hàn Linh Lăng khổ sở lên tiếng “Thỏa thuận gì chứ, giữ ta và ngài làm gì có thỏa thuận nào với nhau đâu chứ.
Ánh mắt của Mộ Dung Hạc Hiên toát lên vẻ nham hiểm chàng híp mắt lại nhìn từng biểu cảm nhỏ nhất trên mặt của Hàn Linh Lăng rồi lạnh giọng lên tiếng “Linh Lăng à, xem ra lần trước ta dạy dỗ nàng vẫn chưa nghiêm lắm nên nàng mới nhanh chóng quên như thế, tối nay ta lại phạt nàng tiếp nhé.”
Hàn Linh Lăng nghe Mộ Dung Hạc Hiên nói vậy thì hoảng loạn lên nàng liều mình gạt tay của chàng ra khỏi cằm mình muốn bỏ chạy nhưng mà nàng vừa mới chống tay ngồi dậy chưa kịp làm gì thì đã bị chàng đẩy nằm ngửa ra trên giường lại như cũ.
Mộ Dung Hạc Hiên nằm áp trụ lên người của Hàn Linh Lăng luôn, cơ thể chàng cao lớn lại vô cùng nặng nên nàng không thể phản kháng
được chỉ có thể nằm yên dưới thân của chàng mà thôi.
Mộ Dung Hạc Hiên cau mày tỏ vẻ không vui lên tiếng “Nàng lại muốn trốn sao Linh Lăng? Ta đã nói rồi ở hoàng cung này ta dưới một người trên vạn người, nàng không thể nào trốn thoát khỏi ta được đâu, vì vậy nàng hãy ngoan ngoãn chấp nhận tình cảm của ta đi, ta cũng không muốn cưỡng ép nàng đâu.”
Hàn Linh Lăng tỏ vẻ khó chịu “Quốc sư, ngài thân phận cao quý muốn bao nhiêu nữ nhân mà không được tại sao cứ phải là ta chứ?” Mộ Dung Hạc Hiên nhìn Hàn Linh Lăng bằng ánh mắt chân tình rồi ôn nhu lên tiếng đáp “Bởi vì ta yêu nàng rồi Linh Lăng”
Hàn Linh Lăng cứng rắn lên tiếng đáp lại “Ngài yêu ta thì sao chứ? Quan trọng là ta không yêu ngài vì vậy ngài đừng lạm dụng chức quyền mà cưỡng ép ta nữa.”
Thoảng qua vẻ mặt của Mộ Dung Hạc Hiên là sự thất vọng khi bị từ chối tình cảm một cách thẳng thừng như vậy, từ trước đến nay chỉ có chàng từ chối tình cảm của nữ nhân khác dành cho mình chưa bao giờ có nữ nhân nào dám nói với chàng như thế cả.
Ánh mắt của Mộ Dung Hạc Hiên mang theo sự tức giận lên tiếng hỏi “Vì sao nàng không yêu ta chứ? Chẳng phải chúng ta cũng đã làm tình kịch liệt cùng nhau vào mấy ngày trước rồi sao? Ta là người đàn ông đầu tiên của nàng mà Hàn Linh Lăng.”
Nhắc đến chuyện đêm hôm đó Hàn Linh Lăng tức giận lên tiếng đáp “Quốc sư ngài có nhầm lẫn gì không vậy hả? Đêm hôm đó là ngài cố tình cưỡng bức ta chứ ta không hề cam tâm tình nguyện, ta nói rồi ta là người ở thế giới khác không thuộc về thế giới này, ta sẽ không bao giờ yêu một người đã tàn nhẫn cưỡng bức ta như thế đâu.”
Mộ Dung Hạc Hiên nghe vậy thì híp mắt nhìn Hàn Linh Lăng một lúc thật lâu, lúc nàng nghĩ chàng đã bỏ cuộc thì đột nhiên chàng lại nhếch môi cười nhạt lên tiếng “Cứ cho là nàng không yêu ta đi cũng không sao? Hôm nay ta không chỉ cứu nàng một mạng mà còn giúp cho cả gia
tộc của nàng tránh được một kiếp nạn lớn ta tính báo đáp ta như thế nào đây hả?”
Hàn Linh Lăng im lặng không thể tiếp tục dở thói ngang ngạnh được nữa nói gì thì nói nếu hôm nay Mộ Dung Hạc Hiên không âm thầm sắp xếp riêng với vị ma ma kia thì giờ này nàng đang bị bọn đàn ông chà đạp ngoài cổng thành rồi.
“Ngài muốn ta báo đáp thế nào?”
Mộ Dung Hạc Hiên mỉm cười tỏ vẻ hài lòng chàng cúi sáp lại gần tai nàng phả hơi thở nóng hổi vào tai nàng rồi lên tiếng đáp “Lấy thân nàng báo đáp đi.”
Hàn Linh Lăng xuống nước nhỏ muốn nói chuyện để thỏa hiệp “Ngoại trừ chuyện này thì chuyện gì cũng được.”
Mộ Dung Hạc Hiên kiên định đáp “Ngoại trừ chuyện này thì nàng chẳng còn gì để báo đáp ta được nữa cả, vàng bạc châu báu ta không thiếu, quyền lực thì ta dưới một người trên vạn người nên ta không cần bất kỳ ai nâng đỡ ta nữa cả.”
“Ngài nhất thiết phải làm vậy thật sao?”
Mộ Dung Hạc Hiên không chần chừ mà liền gật đầu “Phải, ta muốn cơ thể của nàng, bây giờ nàng không yêu ta cũng không sao, ta sẽ dần dần làm cho nàng phải yêu ta Linh Lăng à.”
Hàn Linh Lăng cảm thấy vô cùng bất lực không biết nên làm gì nữa nàng đã từ chối tình cảm của Mộ Dung Hạc Hiên một cách thẳng thừng như vậy rồi nhưng xem chàng ta là một kẻ cứng đầu không bao giờ bỏ cuộc.
Hàn Linh Lăng rủ mắt “Ở thế giới của ta thì ta chỉ làm chuyện đó với người mình yêu mà thôi, ta không quen với quy luật ở thế giới này vì vậy ta xin ngài hãy buông tha cho ta được không Quốc sư?”
Mộ Dung Hạc Hiên nhìn Hàn Linh Lăng rồi lên tiếng “Nàng biết gì không hả đàn ông rất thích chinh phục thứ mà bản thân chưa có được, hay
là bây giờ nàng thử chìu theo ý của ta đi biết đâu sau này ta chán nàng thì sẽ buông tha cho nàng.
Vừa dứt lời Mộ Dung Hạc Hiên đã cúi đầu xuống dán đôi môi thèm thuồng khô ran của chàng vào đôi môi anh đào của Hàn Linh Lăng hôn ngấu nghiến trong khi tay không ngừng vuốt ve lưng và xoa xoa nắn nắn bờ mông căng tròn nàng.
Hàn Linh Lăng cố chống cự nàng ngậm chặt miệng lại không cho Mộ Dung Hạc Hiên có cơ hội luồng lưỡi vào bên trong miệng mình “Ưm... ừng ừng...à.”
Mộ Dung Hạc Hiên híp mắt kéo hai tay của Hàn Linh Lăng đặt trên đỉnh đầu nàng rồi dùng một bàn tay to lớn của mình giữ chặt hai cổ tay nàng lại, tay còn lại chàng đưa tới giữ cằm của nàng lại rồi hôn xuống.
“Nàng đừng chống đối ta vô ích, nàng nên nhớ nàng đang ở Thần Cung của ta, không một ai có thể cứu được nàng đâu đừng chống cự vô ích, nàng càng chống cự thì sẽ chỉ càng mất sức hơn mà thôi.”
Mộ Dung Hạc Hiến áp môi mình vào đôi môi anh đào ngọt ngào mộng nước của Hàn Linh Lăng hôn nhẹ nhàng ôn nhu cho đến bá đạo chiếm hữu, chàng dễ dàng luồng lưỡi của mình khoang miệng của nàng tìm chiếc lưỡi thơm tho của nàng rồi quấn lấy nó nút chùn chụt.
Hàn Linh Lăng không đủ sức để chống cự lại Mộ Dung Hạc Hiên, nàng miễn cưỡng nằm im chịu trận không dám phản kháng bởi vì nàng cố hết sức cũng không thể thoát được bàn tay lực lưỡng của chàng.
Khóe mắt của Hàn Linh Lăng lại đỏ hoe lên nàng biết mình lại sắp bị Mộ Dung Hạc Hiên cưỡng ép làm tình cùng hắn, nàng cảm thấy tức giận và căm hận người đàn ông này vô cùng.
Mộ Dung Hạc Hiến hôn môi nút lưỡi của Hàn Linh Lăng hồi lâu thì mới quyến luyến rời khỏi đôi môi của nàng, lúc này mỗi nàng bị chàng hôn đến sưng đỏ lên giữa hai người nối với nhau bằng một sợi chỉ bạc nhìn vô cùng kích thích thị giác.
Mộ Dung Hạc Hiên thấy Hàn Linh Lăng khóc thì cảm thấy xót xa vô cùng, chàng đưa tay lên lau nước mắt cho nàng “Linh Lăng nàng đừng khóc, nàng cứ luôn miệng nói rằng mình không phải người của thế giới này, ta không biết nàng đến từ đâu nhưng mà ở thế giới này dưới vương triều này chuyện tình dục là thiêng liêng cho nên nàng đừng khóc khi làm tình cùng ta được không?”
Hàn Linh Lăng quay mặt đi chỗ khác không thèm nhìn mặt Mộ Dung Hạc Hiên luôn, nàng biết mình có tiếp tục van xin gì thì cũng như không mà thôi, người đàn ông này sẽ chẳng vì những lời nàng nói mà dừng hành động cưỡng ép nàng lại đâu.
“Ta biết lần trước ta phá trinh nàng làm nàng đau đớn nhưng mà nữ nhi ai cũng phải trãi qua chuyện đó hết, lần này ta sẽ chỉ đem đến cho nàng cảm giác sung sướng mà thôi nàng đừng sợ được không Linh Lăng”
Hàn Linh Lăng vẫn không thèm lên tiếng nói chuyện với Mộ Dung Hạc Hiến chàng cúi đầu xuống hôn lên cần cổ trắng noãn nà mịn màng không tì vết của nàng, những nụ hôn nhỏ nhưng nhiều khiến cho nàng bị kích thích.
“Ưm...đừng mà...aa...đừng làm vậy mà..”
Mộ Dung Hạc Hiên nghe thấy tiếng rên rỉ ướt át của Hàn Linh Lăng vang lên thì máu nóng trong người lại sôi sục lên, tay chàng đưa lên vuốt ve lưng của nàng rồi di chuyển lần ra phía trước đưa lên bóp một bên vú của nàng mà xoa nắn.
Tuy qua hai làn vải lụa gấm mà Hàn Linh Lăng trên người nhưng mà Mộ Dung Hạc Hiên vẫn cảm nhận được bầu vú của nàng rất mềm mại và căng tròn “Vú của nàng mềm mại thật đó, lại còn to tròn nữa Linh Lăng à, ta thích lắm.
Hàn Linh Lăng đưa một tay giữ tay của Mộ Dung Hạc Hiên lại “Xin Quốc sư dừng lại đi mà..ta không muốn đâu...
Giọng của Hàn Linh Lăng hơi nghèn nghẹn nàng vừa xấu hổ vừa tức giận nước mắt cứ tràn ra càng lúc càng nhiều nhưng nàng lại không biết rằng nước mắt càng tạo cho nàng một vẻ đẹp thật não nùng càng làm cho Mộ Dung Hạc Hiên mê mệt không cầm được đưa lưỡi liếm những
dòng nước mắt đó.
“Ta đã nói là nàng đừng khóc rồi mà...có khóc cũng phải là vì sung sướng khi lên đỉnh với ta mới được khóc.”
“Thân thể nàng đẹp như thần tiên giáng trần vậy ta không chỉ muốn nhìn mà còn muốn được chạm vào nó thật nhiều nữa cơ.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất