Trái Cấm Hoàng Triều - Hàn Linh Lăng (FULL)

 

Mỗi phòng ở Cung Tú Nữ đều được bố trí đầy đủ chức năng có phòng ngủ, phòng đọc sách, phòng khách, phòng tắm, vườn hoa riêng hết, gọi là phòng vậy thôi thật ra mỗi người đều được phân bố sống một biệt viện riêng không ảnh hưởng đến người khác. 

Hàn Linh Lăng đi cùng Tiểu Hoa vào phòng tắm, nơi đây có một hồ nước nhân tạo nhưng mà được xây dựng trang trí như tự nhiên vậy rất là đẹp, trong hồ nước Tiểu Hoa đã rãi những hoa hồng đỏ thắm vào trước rồi. 

Tiểu Hoa lên tiếng “Tiểu thư để em giúp người cởi y phục và hầu hạ người tắm nha. 

Hàn Linh Lăng thầm nghĩ “Đêm qua ta và Mộ Dung Hạc Hiên đã làm tình rất nhiều lần chắc chắn là có để lại vết tích trên người nếu để người khác nhìn thấy thì không hay cho lắm, tốt nhất là đừng ai biết chuyện thì sẽ tốt hơn, tuy Tiểu Hoa là nha hoàn của ta từ nhỏ nhưng ai biết được cô ta có giữ mồm giữ miệng không, cẩn thận mới có thể sống sót được. 

Hàn Linh Lăng khẽ xua tay lên tiếng đáp “Không cần đâu, em ra ngoài trước đi Tiểu Hoa ta muốn được yên tĩnh một mình thư giãn một chút.” Tiểu Hoa nghe vậy liền gật đầu “Dạ được ạ, vậy em ra ngoài cửa đứng chờ nếu tiểu thư cần gì thì cứ gọi em nhé.” 

Hàn Linh Lăng gật đầu “Được.” 

Sau khi Tiểu Hoa đi ra ngoài đóng cửa lại rồi thì Hàn Linh Lăng mới bước qua tấm gương đồng rồi từ từ cởi bỏ từng lớp y phục trên người mình xuống, nàng thấy dấu hôn còn sót lại trên bầu ngực trắng trẻo mịn màng của mình. 

Hàn Linh Lăng thở dài lẩm bẩm “Mình đoán không sai mà, những vết tích do cuộc mây mưa đêm qua vẫn còn lại trên người mình.” 

Hàn Linh Lăng xem xét những vết tích dấu hôn trên cơ thể mình, không biết là Mộ Dung Hạc Hiên vô tình hay cố ý mà những dấu hôn này đều nằm ở những chỗ y phục có thể che chắn được không lộ ra bên ngoài để người khác nghi ngờ. 

Hàn Linh Lăng bước vào hồ tắm hương thơm của hoa hồng dịu nhẹ thoang thoảng phảng phất khiến nàng rất dễ chịu nên nàng nửa nằm nửa ngồi ngâm mình nhắm mắt dưỡng thần. 

Một bóng người nhẹ nhàng bước đến từ phía sau của Hàn Linh Lăng bước chân vô cùng nhẹ nhàng không gây ra bất kỳ tiếng động nào cả, người đó từ từ trút bỏ y phục trên người xuống cho đến khi hoàn toàn trần truồng rồi mới nhẹ nhàng bước xuống nước. 

Hàn Linh Lăng đang nhắm mắt dưỡng thần thì đột nhiên có một đôi tay từ phía sau ôm lấy nàng rồi hai bàn tay xoa bóp hai bầu to căng đẫy đà của nàng khiến nàng giật mình vội vùng vẫy. 

Hàn Linh Lăng cảnh giác lên tiếng “Ai?” 

Người kia vội đưa tay bịt miệng của Hàn Linh Lăng lại rồi áp sát lại tai của nàng phả hơi thở nóng hổi vào cần cổ của nàng thì thầm lên tiếng “Là ta đây mà Linh Lăng.” 

Hàn Linh Lăng quay người lại thì nhìn thấy người đang ôm nàng từ phía sau thế quái nào lại là Mộ Dung Hạc Hiên, nàng kinh ngạc đến độ không nói nên lời. 

Qua một lúc Hàn Linh Lăng mới thì thầm lên tiếng hỏi “Sao chàng lại ở đây?” 

Mộ Dung Hạc Hiên treo trên môi nụ cười dâm tà “Ta nhớ nàng quá không chịu nổi nên mới liều mình đến gặp nàng một chút.” 

Hàn Linh Lăng sợ hãi chống hai tay trên ngực của Mộ Dung Hạc Hiên “Chàng bị điên sao Hạc Hiên? Đây là Cung Tú Nữ mà ngộ nhỡ có người nhìn thấy thì sao hả?” 

Mộ Dung Hạc Hiên tự tin lên tiếng đáp “Cung nào ta cũng không quan tâm ta chỉ biết là chỗ nào có nàng thì ta đều sẽ đến bằng mọi giá... ta nhớ nàng Linh Lăng à, ta không muốn xa nàng một khắc nào cả.” 

Hàn Linh Lăng nhíu mày nhỏ giọng lên tiếng “Hạc Hiên à, đêm qua chúng ta vừa mới làm tình với nhau cả đêm rồi mà chàng đừng như vậy được không? Ngộ nhỡ mà có người phát hiện ra ta và chàng lén lút qua lại chẳng những vậy ta còn mất trinh tiết thì cuộc đời này của ta sẽ bị hủy hoại hoàn toàn đó.” 

Mộ Dung Hạc Hiên thì thầm vào tai của Hàn Linh Lăng “Ta không để ai biết chuyện này đâu, nàng cho ta đụ nàng một chút nha, tự nhiên sáng nay cặc ta nứng quá không chịu được, ta muốn được đâm cặc vào lồn nàng quá Linh Lăng à.” 

Hàn Linh Lăng liền sợ hãi đẩy Mộ Dung Hạc Hiên ra “Không được, bây giờ đang là ban ngày ban mặt, hơn nữa thiếp nghe nói sáng nay các Tú Nữ sẽ đến Điện Trinh Tiết xem nghi lễ mà, bây giờ thiếp phải tấm rửa sạch sẽ rồi ra ngoài khi các ma ma gọi, thiếp không thể để chàng đụ được đâu, còn nữa Tiểu Hoa đang đứng bên ngoài nếu nàng ta nghe thấy động tĩnh bên trong thì kỳ lắm.” 

Mộ Dung Hạc Hiên bày ra vẻ mặt ủy khúc “Linh Lăng nàng không yêu ta, đêm qua lúc nằm dưới thân ta nàng rên ra kịch liệt lắm mà, lúc nàng nứng lồn muốn được ta đụ thì ta đã thỏa mãn đụ nàng sướng đến quên cả trời đất rồi nhưng tại sao lúc cặc ta cần lồn nàng an ủi nó thì nàng lại nhẫn tâm từ chối chứ, chẳng phải đêm qua nàng còn hẹn lần sau sao? Bây giờ chính là lần sau giữa ta và nàng mà Linh Lăng” 

Hàn Linh Lăng nhìn vẻ mặt ngây thơ vô số tội còn dám tỏ ra ủy khúc của Mộ Dung Hạc Hiên thì dở khóc dở cười không biết nên làm thế nào mới phải, nàng cũng cân nhắc hiện tại không thể làm phật ý của chàng ta nhưng mà ngộ nhỡ có ai vô tình bắt gặp tại trận thì chỉ có chết mà thôi. 

“Linh Lăng nàng không yêu ta sao? Chúng ta đã làm tình cùng nhau ta nghĩ là nàng cũng có tình cảm với ta chứ. 

Hàn Linh Lăng không muốn chết nàng còn muốn trở về quê nhà phụng dưỡng cho Hàn lão gia và Hàn phu nhân tận hưởng cảm giác gia đình đoàn viên được sống trong tình yêu thương của cha mẹ cơ. 

Hàn Linh Lăng chống hai tay trên hai vai của Mộ Dung Hạc Hiên rồi bày ra vẻ mặt khó xử thì thầm lên tiếng nói chuyện với chàng “Hạc Hiên không phải là thiếp không yêu chàng nhưng mà chỗ này không phải Thần Cung của chàng ngộ nhỡ có ai bắt gặp thì thiếp biết ăn nói làm sao hả? Thiếp chẳng qua cũng chỉ là một nữ nhân tầm thường có chết cũng không sao hết nhưng mà chàng lại là Quốc sư đương nhiệm dưới một người trên vạn người thiếp không muốn chàng vì một người như thiếp mà đánh mất hết tiền đồ của mình. Còn nữa nếu bị phát hiện thì thiếp sẽ bị xử tội chém đầu vì dám câu dẫn Quốc sư làm sai, đến lúc đó chúng ta chẳng còn cơ hội ân ái bên nhau được nữa đâu.” 

Mộ Dung Hạc Hiên nhìn Hàn Linh Lăng bằng ánh mắt dò xét rồi lên tiếng hỏi “Linh Lăng nàng thật sự lo lắng cho ta đến như thế sao?” 

Hàn Linh Lăng thầm nghĩ trong lòng “Đương nhiên là ta lo cho tính mạng của ngươi rồi bởi vì hoàng cung rộng lớn đầy rẫy nguy hiểm này ta chỉ có thể dựa vào ngươi mà thôi, ngộ nhỡ ngươi mà ngã ngựa giữa đường thì ta sẽ nhận kết cục rất thê thảm, ngươi phải bình an để giúp đỡ ra rời khỏi hoàng cung này một cách an toàn chứ.” 

Tuy là Hàn Linh Lăng cũng mang chút tâm tư muốn dựa dẫm vào Mộ Dung Hạc Hiên để chàng giúp nàng rời khỏi hoàng cung chứ chưa hề có tình yêu phát sinh với hắn nhưng mà ngoài mặt nàng vẫn thể hiện ra sự lo lắng không thôi. 

“Hạc Hiền ta đương nhiên là lo lắng cho chàng rồi, ở chốn hoàng cung này ta biết ta chỉ có thể dựa vào chàng mà thôi hơn nữa chàng là nam nhân đầu tiên lấy đi sự trong trắng của ta vì vậy ta càng phải lo lắng cho chàng chứ. 

Mộ Dung Hạc Hiên cảm động nắm lấy đôi bày tay của Hàn Linh Lăng đưa lên môi hôn nhẹ với ánh mắt trìu mến rung động “Nghe những lời này của nàng làm cho ta vui lắm đó Linh Lăng à, nàng nói cho ta biết là nàng có yêu ta không hả?” 

Nội tâm của Hàn Linh Lăng kêu gào dữ dội “Ta hận không thể giết chết ngươi đó Mộ Dung Hạc Hiên bởi vì ngươi cưỡng bức ta mà bây giờ ta phải khổ sở như thế này đây.” 

Ngoài mặt Hàn Linh Lăng đưa đôi mắt mê hoặc lòng người nhìn Mộ Dung Hạc Hiên rồi lên tiếng đáp “Nói thật là lúc đầu khi bị chàng cưỡng bức ta hận chàng vô cùng nhưng mà sau khi chàng âm thầm giúp đỡ ta vượt qua những chuyện kia thì ta thật sự cảm động vô cùng, đêm qua khi thăng hoa dưới thân của chàng ta cảm thấy trái tim mình dao động trước chàng, ta cũng yêu chàng Hạc Hiên, chàng có yêu ta không?” 

Mộ Dung Hạc Hiên không trả lời mà cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đỏ hồng của Hàn Linh Lăng, nàng cũng không dám phản kháng mà phối hợp tiếp nhận, nụ hôn tự nguyện nên vô cùng ngọt ngào sâu lắng. 

Lúc rời môi của Hàn Linh Lăng thì Mộ Dung Hạc Hiên nhìn nàng bằng ánh mắt chứa đựng nhiều tình cảm rồi lên tiếng đáp “Ta đương nhiên là yêu nàng rồi Linh Lăng, nàng cứ yên tâm đi ta nhất định sẽ bảo vệ nàng bình an trong chốn hoàng cung này. 

Hàn Linh Lăng gật đầu “Dạ được.” 

Mộ Dung Hạc Hiên liền cong môi lên mỉm cười thì thầm vào tai của Hàn Linh Lăng “Cặc ta cương cứng quá cần phải tìm chỗ giải tỏa nàng giúp ta một chút nha.” 

Hàn Linh Lăng nhíu mày “Hạc Hiên thiếp đã giải thích rõ ràng như thế mà chàng vẫn không hiểu sao? Lát nữa thiếp còn phải đến Điện Thần Trinh không thể chậm trễ được bên ngoài còn có Tiểu Hoa đang đứng canh gác nữa, chỗ này không tiện để làm chuyện kia đâu.” Mộ Dung Hạc Hiên tự tin đáp “Lễ ở Điện Thần Trinh sáng nay sẽ bị hủy bỏ đến chiều nay mới làm lễ nên nàng cứ yên tâm đi.” 

eyJpdiI6ImMyV0VTT3BOcWdXTlJxQ2laQzA3NkE9PSIsInZhbHVlIjoicUxxWTgyM1hBbkxIcW9iQ01tbE5zR2V4T3ZSaVlNblJweHg4M1ZTcFdEY044Z09jTFVVbjJvNkkzNUYwU1JwdDdjaTF3Z3lsSDhKUFdFaVpSakdJQU5FM1lGOEE0OFBIODY3WWU0XC9NWWQwZ0RGZ0YrYjNzVWJFMUxNeEhmTElTMk9NelM5WTZPVGh6alBVMXBudVwveVBtdTF1Y2Nnd0l4Mm81a1JRV1dLenFZUlV1YWVUTnZNeDlIdk5reG9HSUpldFwvKzhKRFRQckZwM2o5Q3RLRUN5N3VlVHFUVHFPQmhWb1pldVhDSlwvREdqYnBoUTF3T1hpWXRwbW5ZMHJGT2ZyVVFoclFtN010NHgzQ0Z5ZEZpMHRWNGw3XC91RUdiR3RmcFU5cUR2U0FHWmN4dTFJOEszeWNTT3FkS0VOVHF4YVpoeVwvd0owSTVLaHAzVFZiZkpHOFZKVUJFeWwyQXlhTGNYXC9OTXVFR21lQVdjNFhaeEpWUXlXQlBYMUw5Y0lES2cyTElnczRoY0VzUnd1Q2Y1ZXF3SktRbjZaNk4rN0U1N0RJdDdjc3d1cEdsZzMrNUJnRnJ2VGVVWitFZzBPQVM0TDM2R2c3NVwvQTY4VGFDbUJrYkpPRU1FWHdCTUNvUm5ib1lLc0JYT1wvZ0JoQW5yTG5jV1hGY2RTM29YK05DZ2M0VkkzRkRBamFhb2ljOHRKOEFCWDUzMG9ncnZWMzZqUHllZVVrNHQ1azROV05WRXY0SmFSdjFuekhcLzBwUmZheTlVVW1jR29mb01VdkU3WDFtd3c3cnUxU2hQNG1oQWthWW9mWFAxM2xlcEszbHg4V3lIOVV5VmRENUJcLzBCNzdBR0JmdHJ0TnU5cEttWHJ6RDNaTXZOaWxkYWtxcWYrTDlNVzUySml4U3hGND0iLCJtYWMiOiJkZTVjMDkxZGY3YjZlYjhlYTE3ZDQwMGJjZGM5YWQ5NmZkYzIxN2YzZjgzMDIwMDE0ZGQxNWU4MTk3YmQwMjc2In0=
eyJpdiI6ImtJQVpkNFl5Qno1cmtCaEFcL29hN3hRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkVYdzV2bU1cL3A2TE9YaGUwcUtwdXBQQkxWUlFmQ29UaThzVzYydHlUU0xxY3RWd3hIbW42T3lOMVwvc1wvRW42bWg3Mlh1N29sOVlad1BJamZqcjJJTVwvY1hBUjlsSURcLzVEaWdDMHNtVTFBeWVJNEVZUGxCSEZRSEtPN1dYWWlWeTJVR3FVUFhyTngwSWdXWEZqYjhWWWJLOVpCejNOVWxiRFZqRGpwYWJUSmUwa0xNU1wvcnB2aXBWWXhyblZjaDl5RitBbnl5Z0ZSb21JZitcL2d6bzhvR0pJc1ZPSGZVS1NDNjRoTFo1Nm9ZWVFEanlFV2hcL2ZGaG8zSnIxS2Y5eFVjdTZLQ2poUkVGSGx4bHhCWm9GVStYYjNWNmowdEs5VXFJNHdwUk1xRE1nOENcL0cxWmJYbnhLOEVrblBcL1hFeTNKeTZsUWEwQTVOcnNYcHZqQndFOGdrSXhuMFZ1dWUyOCtGRm5WdVJSXC9VOHVIVkc3eGloNFdyblZ1YVhIeStLMnU5WHRWQllKMEJHaTRqeGsrTkt4T2kxdVNTVHNIZE9ObVg0b1wvXC80em0zck4rZnhYcDEreitFMnI1empidjNZdTdRMjRFTVVIZno3VERQQUVydDRVbmJ5VzhBYVZYWmpsd0g1WGl4R3hyeGhHbjJEbEFaNGFRSkVuQlJTNnB5VXlDRiIsIm1hYyI6ImQ4MGZiYzUwN2ZhNDRjNzEwOWZmNmQ3MGMzY2FjNWIwMWNiM2JlZGQxYTEwZjI4NGQ3NDk0MTRiMThiZDY1YTAifQ==

Mộ Dung Hạc Hiên cứ say sưa nút lưỡi của Hàn Linh Lăng mà nàng theo bản năng tình dục cũng rất phối hợp với chàng.

Ads
';
Advertisement